"Nếu là thánh khí chí tôn hoàn chỉnh, để Tử Diên thi triển thì đương nhiên là vô địch. Còn nếu rơi vào tay phế vật, phát huy được một phần trăm uy lực cũng đã là hiếm lắm rồi. Năm xưa có mấy tên rác rưởi, tưởng rằng có thánh khí chí tôn là có thể khuất phục bổn đế, kết quả là…” 

 

Tiểu Băng Phượng ngừng lại, không nói tiếp. 

 

Lâm Nhất im lặng một lát, nhưng rồi vẫn hỏi: 

 

"Kết quả thế nào?” 

 

"Hừ, kết quả thì tất nhiên là bị bổn đế diệt sạch. Nếu không thì mấy món thánh khí chí tôn của bổn đế từ đâu mà ra? Dù bổn đế cũng là Thần Huyền Sư, nhưng để rèn một món thánh khí chí tôn thì thời gian tính bằng trăm, thậm chí ngàn năm". 

 

Tiểu Băng Phượng khẽ thở dài: 

 

"May mà đám rác rưởi đó không đủ sức, nếu thật sự phát huy toàn bộ uy lực thì kết quả năm đó khó nói lắm”. 

 

Đại Đế nhớ lại chuyện xưa, lời nói tràn đầy khí thế vô địch năm nào. 

 

Lâm Nhất thầm nghĩ, chắc Đại Đế cũng thêm mắm dặm muối, nhưng uy lực của thánh khí chí tôn thì không thể giả được. 

 

"Cây long tán này thuộc cấp bậc nào? Có thể khiến tinh tượng chí tôn ngoài ba mươi sáu tầng trời giáng lâm không?” 

 

An Lưu Yên thay Lâm Nhất hỏi, nàng ta từng thấy Lâm Nhất thi triển ra ba bức họa quyển, đã có chút phong thái của tinh tượng chí tôn, nhưng loại tinh tượng đó nàng ta chưa từng thấy. 

 

Trong một trăm loại tinh tượng chí tôn, không có loại nào giống của Lâm Nhất. 

 

Tiêu Vân nhìn chằm chằm vào cây long tán trong tay Lâm Nhất, trầm ngâm nói: 

 

"Cây long tán này chắc là Thương Long Bảo Tán, do Thương Long tộc tạo ra, thuộc loại Chân Long Bảo Tán. Thương Long có thể xem là Chân Long mạnh nhất, huyết mạch chẳng kém gì Thần Long, tiềm lực lại cực cao. Ta vừa quan sát, ước chừng có một trăm lẻ tám viên tinh diệu — một nửa là thuộc tính Nhật, một nửa là thuộc tính Nguyệt, đây chính là Thương Long Nhật Nguyệt Bảo Tán, hay còn gọi là ô Thương Long Nhật Nguyệt!” 

 

"Muốn khiến tinh tượng Thương Long giáng lâm e là hơi khó. Một thánh khí chí tôn hoàn chỉnh ít nhất phải có mười ngàn viên Tinh Diệu mới được! Còn việc có thể triệu được tinh tượng chí tôn hoàn chỉnh không... thì...” 

 

Tiêu Vân gãi đầu, cười không chắc chắn: 

 

"Có khi chỉ triệu được một móng vuốt Thương Long thôi. Dù sao chiếc ô này còn chưa mở... bao nhiêu Tinh Diệu thì cũng chưa rõ, hì hì”. 

 

"Sao ngươi biết nhiều vậy?” 

 

An Lưu Yên nheo mắt nhìn gã, nghi ngờ hỏi. 

 

Tiêu Vân cười ha hả: 

 

"Đừng quên, ta cũng là một Thánh Huyền Sư, hơn nữa còn là Thánh Huyền Sư rất rất mạnh!” 

 

"Hừ”. 

 

An Lưu Yên vẫn giận gã, chẳng buồn tỏ vẻ hòa nhã, quay sang Lâm Nhất dịu giọng: 

 

"Lâm Nhất, ta thấy hắn nhìn ô Thương Long Nhật Nguyệt này mà sắp chảy nước miếng rồi, đừng nghe hắn nói nhảm nữa, mau luyện hóa đi”. 

 

"Ta không… ta không phải… An Tinh Sứ đừng nói bậy!” 

 

Tiêu Vân vội vàng chối, nhưng ánh mắt vẫn khó mà rời khỏi chiếc ô. 

 

"Hừ! Còn giả vờ! Khi nãy ngươi là người nhanh nhất, ta còn chưa kịp phản ứng thì ngươi đã chộp được nó rồi!” An Lưu Yên tức tối nói. 

 

Lúc đó nàng ta còn đang lo cho sống chết của Lâm Nhất, chiếc ô trong lúc đó đã bị Tiêu Vân lấy mất. 

 

"Ngươi muốn có nó à?” 

 

Lâm Nhất nói: “Vậy cho ngươi". 

 

"Phụt!” 

eyJpdiI6InRydFwvYlIrSXd1K3RxOFJ5VW03ZkNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRoNVErNTZBQnJ5TTRlY3pKbDlMQmRlQ3NXT0VKUlhqOWhHSlhGVHZhRDZUYkhDY25zbW41ZCtuRnFhMHQzdDgiLCJtYWMiOiJmYTRiY2JlZTZlNTE4NzEwMzA4NGRkYWE0OWQ2ZTdkMmFiZmM0MzhkOGNjMDFjY2I2NDRmOWFlZjdkNmY0YmQ4In0=
eyJpdiI6Ikwyck9Bb1lVeTEyNVZoVnd1cW81Y1E9PSIsInZhbHVlIjoiXC9rUW1DMDVOd1pqeThRSEFCQTM2RWtPbHNycVh3WnFTNWRxdHZ0R1AyT0Z0V0J5SjNGM3hYMWhoUFwvQmYxUjVlZWtjQVFyRFNYbEpsQmU2S1JuZCtkc3VNbDR5MytsVmRNVXBMXC9IcXV4Q1EzVmRNNHZUcHE3OXJ4VEdvdzdhSFFhWXdudzBPT1ZNYzBNbnJYZUZBUmV2bnVGVEc3NGY5aFFNNDRQYUQ4UUEwPSIsIm1hYyI6ImRmOGUwMDg1ZDY0NTkyOThhNTA3YzExNWY1ZmE0MTZiMGNmNGExMzcwNGYyZWJkNmNlYWJhYzMzNjdiZWQ3YTQifQ==

"Đừng, đừng, Lâm huynh, đừng vậy, ta xin ngươi, đừng thế. Ta là người có nguyên tắc... Đây là món mà ngươi tranh được, ta không thể nhận...”

Ads
';
Advertisement
x