Lâm Nhất muốn nói mấy người không biết xấu hổ, lấy đông hiếp ít, nhưng Vương Thành dùng thân phận đệ tử Thiên Tự ra làm khiên chắn, khiến người ta không nói được gì.  

 

Hoàng Phủ Viêm cười khẩy nói: “Ngươi đúng là ngông cuồng quá mức, cả hạng mười còn chưa vào được, mà đã mơ tưởng một bước lên trời, tranh giành hoa Thanh Liên Kiếm cấp chín sao? Ngươi cũng không soi lại mình đi, ngươi xứng à? Ngươi cho rằng mình là đệ tử Thiên Tự thật chắc? Dám tranh vị trí đầu bảng với Song Tử Tinh của Bảng Địa! Đúng là không biết lượng sức!”  

 

Ầm!  

 

Ngay khi mọi người cho rằng Lâm Nhất tiêu đời rồi, thì luồng khí tức khủng khiếp đột ngột bùng phát từ người hắn, uy thế ấy khiến hồ nước nơi đây cũng run rẩy không thôi.  

 

Mặt nước dưới chân mấy người không ngừng gợn sóng, khiến ai nấy có phần đứng không vững, kiếm thế trên người họ cũng có dấu hiệu sụp đổ.  

 

Vô số ánh mắt lập tức nhìn về phía Lâm Nhất, chỉ thấy thiếu niên áo xanh kia áo quần phần phật, tóc dài tung bay, giữa lông mày bộc lộ phong mang, vô cùng ngạo nghễ, Hoa U Minh mười hai cánh xoay tròn giữa không trung, ở tâm hoa là kén tằm nặng như núi, như con mắt tử thần đến từ địa ngục.  

 

U Minh Kiếm Chủng!  

 

Khí tức đó, áp lực đó, chính là Thần Tiêu Kiếm Quyết đạt đến viên mãn đỉnh phong tầng ba!  

 

Trong lòng mọi người vô cùng kinh ngạc, chưa từng nghe nói có ai có thể tu luyện Thần Tiêu Kiếm Quyết đến viên mãn đỉnh phong tầng ba ngay trong Cảnh giới Thần Đan.  

 

Thậm chí rất nhiều đệ tử Thần Tiêu Phong, dù đã đạt đến Cảnh Giới Long Mạch, vẫn không thể luyện đến viên mãn đỉnh phong tầng ba, chính điều này khiến Thần Tiêu Kiếm Quyết dần bị chôn vùi, đến nay gần như đã trở thành cấm kỵ.  

 

Ngay cả năm xưa Kiếm Kinh Thiên cũng không lựa chọn Kiếm Quyết này.  

 

Tên này... Rốt cuộc làm sao mà làm được?  

 

Sắc mặt đám người Hoàng Phủ Viêm khẽ thay đổi, bước chân đang từ từ áp sát cũng lập tức khựng lại, ánh mắt đầy kinh ngạc.  

 

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên hàn quang, hắn khẽ cười nói: “Đã được chư vị sư huynh xem trọng như thế, vậy hôm nay Lâm mỗ đây, sẽ để các vị nếm thử, cái danh đệ tử Thiên Tự, xem thử Lâm Nhất ta, rốt cuộc có xứng hay không!”  

 

Vừa dứt lời, Lâm Nhất khẽ nhướn mày, trong mắt lóe ra ánh sắc bén, thân hình như thanh kiếm sắc bén xé rách không trung lao thẳng về phía trước.  

 

Không ai ngờ được, Lâm Nhất bị bốn cao thủ Bảng Địa chặn, vậy mà lựa chọn chủ động ra tay.  

 

Chỉ thấy trong hồ Quan Tiên, Lâm Nhất đột nhiên xuất hiện, sắc bén như thanh bảo kiếm vừa rút khỏi vỏ, ánh lạnh chói mắt.  

 

Khi người còn lơ lửng giữa không trung, mười hai cánh hoa đã điên cuồng xoay tròn, trong cơ thể Lâm Nhất tràn ngập sức mạnh U Minh, hắn siết chặt năm ngón tay, biến thành luồng hắc quang chói mắt, tung quyền đánh thẳng về phía Hoàng Phủ Viêm.  

 

“Tự tìm cái chết!”  

 

Trong mắt Hoàng Phủ Viêm lóe lên tia tàn nhẫn, gã từng chịu thiệt dưới tay Lâm Nhất, nên ngay lập tức tế ra tinh tượng.  

 

Kết hợp với tu vi Thiên Thần Đan bốn sao, biển mây trên trời cuộn trào dữ dội, gã nổi giận, lập tức lao lên nghênh chiến cú đấm của Lâm Nhất.  

 

Ầm!  

 

Hai quyền mang va chạm nhau, Hoàng Phủ Viêm còn chưa kịp thúc giục Thanh Tiêu Kiếm Quyết, thì kiếm quang màu xanh ẩn trong quyền mang đã bị sức mạnh U Minh màu đen nhanh chóng ăn mòn.  

 

Chỉ trong chớp mắt, kiếm thế của gã đã bị ăn mòn mất hơn phân nửa uy lực, sau đó hoàn toàn tan rã và sụp đổ.  

 

Rắc rắc rắc!  

 

Chỉ trong tích tắc, quyền mang do Lâm Nhất ngưng tụ bằng sức mạnh U Minh đã hung hăng nghiền nát quyền mang của Hoàng Phủ Viêm.  

 

Ngay sau đó, quyền mang sắc bén ấy giáng thẳng xuống ngực gã trong ánh mắt kinh hoàng của đối phương.  

 

Ngay khi quyền mang sắp đánh trúng ngực đối phương, Lâm Nhất lập tức xòe năm ngón tay, chuyển quyền thành chưởng, ấn thẳng xuống.  

 

Việc kỳ lạ xảy ra, ngực của Hoàng Phủ Viêm mềm nhũn như cát, năm ngón tay của Lâm Nhất dễ dàng in xuống dấu chưởng sâu nửa tấc.  

 

Phụt!  

 

Tất cả mọi người lập tức sững sờ, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn ngẩn ra, sao có thể như vậy... Chuyện này quá bất ngờ.  

 

Chỉ trong khoảnh khắc vừa rồi, lực ăn mòn từ Thần Tiêu Kiếm Quyết đã trực tiếp phá hủy tinh nguyên hộ thể của đối phương, rồi mạnh mẽ in dấu lên ngực gã.  

 

Thân thể của Hoàng Phủ Viêm lập tức cong lại như cây cung, phát ra tiếng bụp, cả người bị đánh bay ngược ra ngoài như ngôi sao băng.  

 

“Ngươi, không chịu nổi một đòn.”  

 

Lâm Nhất thu chưởng, vung tay áo xoay một vòng, máu đối phương vừa phun ra bị hắn hất văng ra ngoài như nước lũ cuộn trào.  

 

Tủm!  

 

Sau khi rơi xuống, tinh nguyên trong cơ thể Hoàng Phủ Viêm rối loạn, gã lập tức rơi thẳng xuống nước.  

 

Cảnh tượng này, không ai ngờ tới!  

 

Hoàng Phủ Viêm, người xếp hạng mười Bảng Địa bảng, mà không trụ nổi nổi một chiêu của Lâm Nhất.  

eyJpdiI6InJIV2dlYzY0RTN5NGFsXC9iVmdtRmxnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjNKcjFKYWcwcVRpWVFwQWhGRlBPOWU3cmRlWCtpaTJqcTZraWhPWWRFQnhuS3JFNWhUclwvTWtGMUZOVEhlc1E0IiwibWFjIjoiZDU3MDg0ODEwYWQzYjZmZDlmMzYyMzUxYWNjNDhmMWUzZTBmNDU4MDUxZmRlOTZiNjgwMWRiMTBmZTBmZGRmMCJ9
eyJpdiI6Ik5vd2lyMVY5WDJNd0ZRUnY3M2owQVE9PSIsInZhbHVlIjoiSEN2d0IxbFRwZlwvSUNwVjYxWUUzdmlkQ3lCMlhDNzlpMWh5Y28rNkE1VU1RS3BPVHpLZGd6RGc3VlhEalZOZWNOSlBmUHlPSVZ4MktzNUwzbjN0K3JUU2JDVDQ5V1dFdzNzbXlLMVp5ekp0VXJkeWJsYTYwUEtHSm1oMjFUSkFyU3hmamJ3cUNYZ2JrbmJoMzlHa094MCtHWHBjRmZXSCs1SUNXWDU0c2xsTDBxQ3lQMGcxZ1NGSmpnandDQ3RRZmwrTnI3a0dUUWxsRUZjRVBlb1VqUzhGREhLcHFRZ2RPb3dcL3MrbUNqb1ZFMzZkZGpyZmU2RVZIMDlnSDJcLzhqbXgrR01rWHZrR0xxcTFPWHVsWkszd2NXVHhRYUNHbWhDZDZtTm5SMGlUR2lZMk9uRURNZ0hqeitnUGd1Wis3clZ2UlVvQXRUbXR2anNtWnM5eWg0UmR4K21EVUlYNlBNOGRMZXh3NkFLUVVEemFrd1lMQklnd0YzcklOR1FQVG5cL3pKRmRUOXZxT3hrR0Z2TlgzZzE4VUw5WjVBN2I0UG94akNWa2tEYnpXT2c9IiwibWFjIjoiNDI3ZDYwNjljNjViNTI4OWQyODNlOWI5OTQ3ZTE1N2JhOWUyNGExNWIyMDQ4YjE3N2Q2ZWU4OTAzMjQyMjM4MyJ9

Thần Tiêu Diệt Vạn Vật! 

Ads
';
Advertisement
x