Trong đầu mọi người đều có suy nghĩ chung, sắc mặt đồng loạt thay đổi liên tục.
Ai cũng biết câu nói này, nhưng bấy lâu nay, mọi người đều xem nó như trò cười.
Tại trận đấu năm phong, Thần Tiêu Phong năm nào cũng xếp cuối, ngay cả Kiếm Kinh Thiên năm xưa cũng chưa từng thể hiện ra uy lực thực sự của Kiếm Quyết này.
Khoảnh khắc này, mọi người như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đều cảm thấy rợn tóc gáy.
Mãi đến giờ phút này, họ mới nhận ra, câu nói ấy chưa từng là lời đùa cợt.
Ở Cảnh giới Thần Đan, sự kinh khủng của công pháp này vượt xa sức tưởng tượng của người thường. Chỉ là từ trước đến nay, không ai có thể thực sự phát huy được nó.
Chơi đùa thì chơi đùa, nhưng đừng tưởng Thần Tiêu Kiếm Quyết không tồn tại!
“Rút kiếm, cố gắng đừng chạm vào sức mạnh U Minh!”
Vẻ mặt Vương Thành của Xích Tiêu Phong khẽ thay đổi, lập tức lớn tiếng nói.
Keng keng keng!
Ba người còn lại nhanh chóng rút kiếm, gần như không do dự chút nào, lúc này không ai dám xem thường Lâm Nhất nữa.
Ầm!
Giữa bầu trời, chớp giật bùng lên dữ dội, Lâm Nhất vừa đứng vững đã bị ánh sáng chói lòa khiến mắt không mở nổi.
Thì ra là Lạc Trần Đông lao đến, gã thúc giục Tử Tiêu Kiếm Quyết, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Nhất.
Tử Tiêu ngự Thánh Lôi!
Mũi kiếm lóe lên tia sét, tựa như tinh tú nổ tung, toàn thân Lâm Nhất dựng đứng cả lông tóc.
Kim Tiêu đoạn Xá Ly!
Thêm một kiếm nữa lao đến, Chương Nhạc của Kim Tiêu Phong xuất kiếm từ trên cao bổ xuống, hư không dưới chiêu kiếm này dường như bị chém làm đôi như ngọn núi sụp đổ.
Vẫn chưa xong!
Trên mặt hồ mênh mông kia, vầng thái dương đỏ rực từ từ nhô lên, giống như thái dương buổi sớm đang dâng cao giữa trời đất.
Xì xì!
Mặt nước sôi trào, mây mù lượn lờ, mọi người đều bị kiếm thế ấy thiêu đốt đến mức da thịt bỏng rát, hồ nước cũng nóng lên như dung nham sôi sục.
Là Vương Thành, gã cũng đã ra tay!
Xích Tiêu chưởng Hạo Nhật!
Trong chớp mắt, ba cao thủ còn lại đều rút kiếm, đồng loạt thúc đẩy Kiếm Quyết truyền thừa của mình đến cực hạn.
Ba loại dị tượng kỳ lạ chồng lên nhau, khiến cả khoảng trời đất này trở nên vô cùng hỗn loạn.
Thật quá đáng sợ!
Những dị tượng kia vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, gần như chỉ trong tích tắc, Lâm Nhất đã bị ba kiếm thế ấy hoàn toàn nghiền ép.
Mười hai cánh hoa đang xoay chuyển sau lưng hắn chưa được bao lâu đã vỡ vụn tan tành, sức mạnh U Minh do Thần Tiêu Kiếm Quyết thúc giục hoàn toàn không thể bộc lộ được phong mang vốn có.
Chỉ cần một chút phong mang vừa lộ ra, Vương Thành lập tức vung kiếm, lấy uy thế rực rỡ của mặt trời mà tàn nhẫn chém tan nó.
Không để cho hắn có cơ hội dùng sức mạnh U Minh xâm nhập kẻ khác, dù sao tình cảnh chật vật của Hoàng Phủ Viêm cũng đã rành rành trước mắt mọi người.
“Đến đây là hết rồi!”
Thấy khí thế của Lâm Nhất rơi xuống đáy cốc, trong mắt Vương Thành chớp lên tia lạnh lẽo, định ra tay chớp nhoáng, triệt để đánh cho Lâm Nhất trọng thương.
Cao thủ giao đấu, quan trọng nhất là ra tay như sấm sét, quyết đoán dứt khoát.
Chỉ cần cho hắn một cơ hội, thì khó nói sẽ không có người thứ hai bị mất chiến lực trong chớp mắt như Hoàng Phủ Viêm.
Ầm!
Không hề có dấu hiệu báo trước, vầng thái dương bất ngờ xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, đúng lúc mọi người tưởng rằng mặt trời sắp đâm thẳng vào người hắn.
Cảnh tượng hết sức quỷ dị hiện ra, từ trong vầng thái dương đỏ rực, có bóng người bước ra.
Là Vương Thành, gã như thể chui ra từ quả cầu lửa, kiếm quang tựa sấm sét chớp nhoáng.
Thái độ lạnh lùng vô tình, gã đâm xuyên hư không, nhân lúc Lâm Nhất bị hai người khác phân tán tâm thần, một kiếm đâm thẳng vào ngực hắn.
Quá nhanh!
Nhanh đến mức mọi người còn chưa kịp phản ứng, mọi thứ đều nằm ngoài dự đoán, nhưng dường như cũng hoàn toàn hợp lý.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất