Chàng trai này có vẻ khá được lòng mọi người, người xung quanh đều quen biết cậu ta, thấy cậu ta chảy máu mũi nhất thời đều cười rộ lên.
Người thanh niên tóc ngắn được gọi là Lão Nguyệt đó trông cực kỳ tuấn tú, chỉ là hình như đúng thật hơi yếu, cậu ta đỏ mặt nói: “Ai nói tôi không kiên trì được chứ, bổn công tử kiên trì rất lâu đấy!”
“Ha ha ha, cậu còn nói, lần trước cậu lén đi uống rượu hoa, ba phút đã đi ra ngoài rồi.”
“Ta cũng nhìn thấy, cô nương người ta còn cho cậu năm sao kìa, bảo chưa từng thấy ai nhanh như vậy.”
“Ha ha ha, vậy tuyệt đối phải cho năm sao rồi, quá nhanh luôn!”
“Phụt!”
Lập tức có người quen biết cậu ta, cười gian xảo vạch trần chuyện xấu của cậu ta, người xung quanh nghe xong đều phá lên cười.
Đến ngay cả nữ tu sĩ ngồi ở đây, cũng hơi đỏ mặt, không nhịn được mà phì cười, ánh mắt lén nhìn người thanh niên tóc ngắn đó.
Người thanh niên tóc ngắn mặt đỏ tới tận mang tai, ấp úng cãi: “Không phải, ta không có, ngươi đừng nói bậy.”
“Ha ha ha!”
Nhưng lời biện hộ quá yếu ớt, khiến mọi người cười ầm lên, chốc lát cả khu vực này đều tràn ngập trong tiếng cười vui vẻ.
Lâm Nhất nhìn người thanh niên đó một cái, trong lòng tính toán một phen, nếu là ba phút, thì thương lượng giá đã mất hai phút rồi, cởi quần áo ít nhất cũng phải một phút.
Hắn không giỏi toán, cảm thấy tính tới tính lui cũng chỉ có mười giây, nghĩ đến đây khóe miệng hắn bất giác lộ ra nụ cười, thanh niên này cũng khá dễ thương đấy.
Vèo! Vèo! Vèo!
Nhưng chính vào lúc này lại có tiếng xé gió vang lên, Lâm Nhất thu lại ý cười trên mặt, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Tới rồi.”
Những tên cuồng đồ trước đó đi thăm dò tin tức, vẻ mặt ai nấy đều phấn khích, tất cả đều vội vàng quay lại.
“Lâm công tử, xuất hiện bán thánh dược rồi!”
“Không thể tin được, nghe nói lần này là một quả Huyết Long năm nghìn năm, kinh động đến mấy đại phái liền.”
“Bọn họ đã bắt đầu đuổi người đi để phong tỏa đảo rồi, hòn đảo đó hiện giờ khắp nơi đều là hào quang, chỉ cần đắm mình trong thụy khí đó thôi đã có thể thu hoạch được kha khá rồi.”
“Lần này thực sự rất lợi hại, đừng nói là quả Huyết Long, chỉ vài chiếc lá trên quả Huyết Long kia thôi, đã đủ để so với một quả Xích Huyết rồi.”
“Một chiếc lá bằng một quả Xích Huyết, vậy quả Huyết Long đó phải mạnh đến bước nào chứ, bán thánh dược năm nghìn năm đấy!”
Bọn họ rất phấn khích, cực lực mê hoặc Lâm Nhất, khen ngợi quả Huyết Long kia khiến cho người ta say mê.
Ánh mắt Lâm Nhất bình tĩnh, trong lòng đã có suy tính của riêng mình.
“Thứ gì mà thơm vậy chứ!”
Mấy người họ đang nói, thì đột nhiên ngửi thấy mùi thơm của canh cá, hỏi thăm một hồi mới biết, Lâm Nhất bỏ hết linh dược thu hoạch được trước đó, nấu thành một nồi canh thập toàn đại bổ.
Ánh mắt ai nấy đều đỏ lên, vội vàng bước lên trước nhìn, nhưng nhiều người như vậy đã chia hết từ lâu rồi.
Nhất thời khóc không ra nước mắt, bọn họ vất vả nửa ngày, còn không lợi bằng người khác được uống canh cá.
Thiếu niên này thật sự quá điên cuồng, nhiều linh dược như vậy, lại bỏ hết vào nấu canh!
“Lâm công tử, cuộc tranh đoạt loại bán thánh dược này e rằng sẽ cực kỳ đẫm máu, cậu phải thật cẩn thận.”
“Đúng vậy, ta thậm chí còn nghi ngờ, đệ tử của tông môn siêu cấp khi nghe tin cũng sẽ hành động, chỉ cần sơ sẩy chút là sẽ mất mạng.”
“Lâm công tử, hãy suy nghĩ lại đi.”
Bọn họ rất tán thưởng khí phách của Lâm Nhất, ai nấy đều lên tiếng khuyên giải, bởi vì tranh đoạt bán thánh dược quả thực nguy hiểm rất lớn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất