"Trình độ kiếm đạo của ta, mạnh hơn ngươi hàng tỉ lần!"
Xoẹt!
Lời này vừa thốt ra, hơn trăm nghìn ánh mắt ở Kiếm Sơn lập tức hướng sang đây!
'Ha ha ha! Tên nhóc này ngông cuồng thật đấy! Ha ha ha ha! Mình còn chưa làm gì, thế mà tên này đã đắc tội toàn bộ Kiếm Sơn rồi?' Đoạn Vô Song suýt cười ra tiếng.
Hắn ta còn chưa ra tay.
Tên này đã tự nổ rồi!
Người thanh niên mặt mày sa sầm: "Ta nhận ra ngươi, hôm qua ngươi leo lên đỉnh Thái Thượng Thiên Giai, ta cứ tưởng ngươi giỏi lắm!"
"Không ngờ ngươi lại ăn nói cuồng vọng thế này! Nhóc con, nể tình ngươi là vị hôn phu của thần nữ!"
"Ngươi quỳ xuống, dập đầu xin lỗi trước Kiếm Sơn, sau đó, cút!"
Diệp Bắc Minh bật cười: "Trình độ kiếm đạo của các ngươi không bằng ta, còn không cho người ta nói thật sao?"
"Ngông cuồng!"
"Tên kia! Ngươi có biết mình đang nói gì không hả?"
"Kiếm Sơn ở Thái Thượng Tông bọn ta, có trình độ kiếm đạo nổi tiếng lẫy lừng khắp Hạo Thiên Vũ Trụ, thế mà ngươi bảo trình độ kiếm đạo của bọn ta không bằng ngươi ư?"
Hơn trăm ngàn đệ tử Kiếm Sơn không nhịn được quát to!
Diệp Bắc Minh cười: "Các ngươi hoàn toàn không hiểu kiếm đạo!"
"Ban nãy lúc ta lên núi, có trông thấy từng người các ngươi đang luyện kiếm, trông thì cũng ra hình ra dạng đấy!"
"Nhưng thực tế, toàn đồ bỏ!"
Ong!
Câu này không khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ!
Lạc Dao cả kinh, vội vàng truyền âm nhắc nhở: "Diệp Bắc Minh, ngươi điên à? Các sư huynh đệ ở Kiếm Sơn là nhóm đoàn kết nhất trong Thái Thượng Tông, ngươi đắc tội họ, thì ngang đắc tội với hơn ba triệu kiếm tu ở Thái Thượng Tông đấy!"
"Cho dù ngươi là vị hôn phu của Nhược Giai, ngươi cũng không lăn lộn được ở Thái Thượng Tông nữa đâu!"
Diệp Bắc Minh cười mà không nói.
Đoạn Vô Song ở bên cạnh, nụ cười bên khóe môi không thể kìm được nữa!
"Hỗn xược!"
Đột nhiên, một tiếng quát vang lên.
Vèo! Một cái, một bóng hình xinh đẹp từ trên trời hạ xuống, đứng trước mặt hơn trăm nghìn đệ tử Kiếm Sơn!
Dáng người tuyệt đẹp, mái tóc đen búi cao!
Ngũ quan tinh xảo, đôi mày liễu sắc như song kiếm!
Đôi mắt xinh đẹp tức giận nhìn Diệp Bắc Minh, răng cắn chặt!
"Đại sư tỷ, tỷ đến rồi!"
"Đại sư tỷ, tên này hắn nói năng lỗ mãng, dám bảo bọn đệ là đồ bỏ đi!"
"Đại sư tỷ, ngài ra tay dạy dỗ hắn một trận đi!"
Tinh thần quần chúng rất hăng!
Trong ánh mắt của mỗi đệ tử kiếm tu, đều dâng lên niềm phẫn nộ sâu sắc!
"Diệp sư tỷ, Diệp Bắc Minh hắn là tên điên, tỷ đừng chấp nhặt với hắn..." Lạc Dao sốt ruột, vội vàng nói.
"Chỗ này không có việc của ngươi, ngươi tránh sang một bên đi!"
Diệp Thiên Chỉ mày liễu dựng thẳng: "Diệp Bắc Minh, ngươi bảo ai là đồ bỏ đi?"
Diệp Bắc Minh cười: "Xin lỗi! Ý ta là các vị đang có mặt tại đây đều là đồ bỏ đi!"
"Đệt!"
"Má nó, tên này kiêu ngạo quá!"
"Ngươi bảo gì cơ? Ngươi bảo ông đây là đồ bỏ đi ư? Đệt, ta phải lên kiếm đài đánh cho ngươi một trận!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất