"Dù gì, sư phụ đã bảo chúng ta đưa hắn đi làm quen với Thái Thượng Tông mà, không phải sao?"
"Nhưng..." Lạc Dao muốn nói lại thôi.
Đoạn Vô Song bỏ qua ý kiến của cô ta!
Hắn ta nhìn sang Diệp Bắc Minh: "Túc Cổ đạo tổ, lấy hỏa nhập đạo!"
"Sân của ông ấy ở bên trái Thái Thượng Tông, khu đó có hỏa mạch kéo dài cả trăm vạn dặm!"
"Thương Đăng đạo tổ, lấy kiếm nhập đạo!"
"Chính là ngọn núi ngươi thấy kia kìa, kiếm đạo thương khung, trấn áp vạn cổ, đệ tử bên đó toàn kiếm tu, hơn nữa cực kỳ hiếu chiến!"
Đọan Vô Song chỉ về phía chân trời xa xa, một dãy núi sừng sững đâm thẳng lên tận mây xanh!
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Vậy thì tới địa bàn của Thương Đăng đạo tổ đi!"
Đọan Vô Song suýt cười ra tiếng: "Diệp công tử, ngươi chắc chưa?"
Diệp Bắc Minh cười đầy thâm ý: "Thì ngươi bảo, đệ tử của Thương Đăng đạo tổ toàn kiếm tu, cực kỳ hiếu chiến! Chẳng lẽ ngươi không muốn ta qua đó xem xem à?"
Lời này vừa thốt ra.
Đồng tử Đoạn Vô Song khẽ co lại!
Sau đó.
"Ha ha ha ha... Diệp huynh, ngươi đang đùa đúng không?"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Đương nhiên, ta chỉ đùa thôi."
Lạc Dao sốt ruột rồi: "Đoạn sư huynh, chúng ta về thôi! Đừng đến kiếm sơn nữa!"
Đoạn Vô Song lắc đầu: "Ơ, Dao Nhi, muội nói kiểu gì vậy?"
"Diệp công tử muốn xem, sao chúng ta có thể không cho hắn đi chứ? Đúng không, Diệp công tử?"
Diệp Bắc Minh cười gật đầu: "Đúng đúng đúng!"
Đoạn Vô Song liền dẫn Diệp Bắc Minh bay thẳng đến kiếm sơn!
Lạc Dao không ngăn được, đành phải đi theo!
Trong lòng lại ngày càng bực bội: 'Không phải chứ! Đoạn sư huynh không phải loại người đó đâu, trùng hợp thôi, nhất định là trùng hợp! Làm gì có chuyện Đoạn sư huynh cố tình dụ Diệp Bắc Minh đến kiếm sơn chứ, đây là tại Diệp Bắc Minh muốn đi thôi! Chẳng liên quan gì đến Đoạn sư huynh!'
Đang nghĩ.
Thì đã đến kiếm sơn rồi!
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo...
Vừa đặt chân xuống kiếm sơn, hàng tỷ đạo kiếm quang bắn thẳng lên trời!
Vô số đệ tử tay cầm bảo kiếm, điên cuồng ghép ra kiếm khí, từng đạo kiếm khí bắn thẳng lên chín tầng mây, tiếng kiếm ngâm, tiếng đấu kiếm, tiếng hô giết, không dứt bên tai!
Hai người đi trên đường.
Mặc dù có rất nhiều người đã chú ý đến hai người, nhưng không có chủ động tiến lên chào!
Đoạn Vô Song cười nhẹ: "Diệp công tử, trình độ kiếm đạo của các sư đệ này, được chứ?"
Hắn ta biết, với tính cách của Diệp Bắc Minh, chắc chắn sẽ không nói mấy lời kiểu như tốt hay giỏi!
Qủa nhiên.
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nói: "Thường thôi..."
Lời này vừa thốt ra!
Ong!
Các đệ tử trên kiếm sơn nheo mắt, dừng kiếm trong tay!
Hàng trăm nghìn con mắt dồn về phía Diệp Bắc Minh!
Sát khí bừng bừng!
'Ha ha ha ha! Mình biết ngay mà! Tên nhóc vẫn cái tính đấy!' Đoạn Vô Song cười to trong lòng: 'Kịch hay sắp bắt đầu rồi!"
Lạc Dao chú ý đến biểu cảm của Đoạn Vô Song!
Sâu trong đôi mắt, rõ ràng có lóe lên nét hả hê.
Mặt cô ta lập tức trắng bệch, trong lòng không thể nào chấp nhận được: 'Không đâu! Sao có thể chứ! Sao Đoạn sư huynh lại là loại người ấy chứ?'
Đúng lúc này.
Một thanh niên cầm kiếm đi tới, kiếm trong tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Tên kia! Ngươi là ai? Mạnh mồm thế!"
"Ngươi bảo trình độ kiếm đạo của bọn ta chỉ thường thôi, chắc hẳn trình độ kiếm đạo của ngươi phải mạnh hơn bọn ta vài trăm lần nhỉ?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Vài trăm lần? Ngươi đánh giá cao bản thân quá rồi đấy!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất