"Nhược Giai còn chưa đủ ưu tú sao? Ngươi ở bên ngoài cần nhiều phụ nữ thế làm gì? Còn cả con bé Đồn Nhi kia nữa, nó là mỹ nữ Đông Phương Lỗi tặng ngươi đúng không? Bổn tọa đã sai người đuổi đi rồi, đời này ngươi đừng hòng gặp lại cô ta!"
Lời này vừa thốt ra.
Mặt Diệp Bắc Minh căng!
Thoáng chốc, anh lạnh lùng nói: "Tiền bối, ngài quản rộng quá rồi đấy!"
Đoạn Vô Song đứng đằng sau Liễu Như Yên lập tức quát: "Tên kia! Ngươi nói cái gì đấy? Sao ngươi dám ăn nói với sư phụ bằng cái giọng đấy hả!"
Lạc Dao cũng cả kinh!
Cho dù hôm qua, cô ta đã chứng kiến sự ngang ngược của Diệp Bắc Minh.
Nhưng.
Cô ta cũng không ngờ, tên này vẫn ngang ngược như này!
Liễu Như Yên nhếch môi giễu cợt: "Sao nào? Ngươi thích con bé Đồn Nhi kia lắm à?"
Bà ta lại liếc sang Chu Nhược Giai: "Nhược Giai, đây chính là người đàn ông con thích đấy hả? Tối qua còn cùng con đầu ấp tay gối, hôm nay đã nhớ đến người phụ nữ khác!"
Chu Nhược Giai lắc đầu: "Sư phụ, anh Bắc Minh không phải loại người đó!"
Diệp Bắc Minh nói: "Tôi và Đồn Nhi không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào!"
"Diệp Bắc Minh tôi ghét nhất là người khác sắp xếp chuyện của tôi, rồi tự ý quyết định thay tôi!"
Liễu Như Yên cười nghiền ngẫm: "Vậy sao?"
"Ngươi ghét người khác tự ý quyết định thay ngươi?"
"Thế thì hôm nay, bổn tọa quyết phải quyết định thay ngươi!"
"Ta sẽ đích thân chủ trì hôn lễ của hai người, thời gian đặt vào ba ngày sau!"
Giọng Liễu Như Yên ngày càng trêu tức: "Ngươi ghét người khác tự ý quyết định thay ngươi cơ mà? Ngươi hoàn toàn có thể từ chối, phản kháng!"
Diệp Bắc Minh cạn lời: "..."
Liễu Như Yên nhìn Diệp Bắc Minh: "Ngươi có từ chối không? Trả lời ta!"
Chu Nhược Giai kéo tay Diệp Bắc Minh!
Cô ấy rất hiểu chuyện, không có ép Diệp Bắc Minh!
Nhưng.
Khuôn mặt đầy mong đợi lại không thể che giấu được!
Từ lúc còn ở trái đất, Chu Nhược Giai đã là vị hôn thê duy nhất của Diệp Bắc Minh rồi!
Cho dù sau này Diệp Bắc Minh có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, nhưng vị hôn thê của anh vẫn chỉ có một mình Chu Nhược Giai!
Đương nhiên Chu Nhược Giai mong hai người tu thành chính quả!
"Được thôi, bà thắng rồi!"
Diệp Bắc Minh nhún vai: "Tôi đồng ý với bà!"
"Ha ha ha ha! Nhóc con, ta đã bảo mà, ngươi có cứng rắn đến đâu? Thì vẫn phải cúi đầu thôi!" Liễu Như Yên cười to.
Cuối cùng cũng thắng một lần, bà ta rất vui sướng!
Diệp Bắc Minh nghĩ thầm: 'Đệt! Tiểu Tháp, nữ nhân này có tâm lý biến thái à?'
Thấy Diệp Bắc Minh ủ rũ, phiền muộn!
Liễu Như Yên chuyển đề tài: "Thứ nhất, ba ngày sau, hai người thành thân!"
"Thứ hai, chuyện Lăng Tiêu Thần Điện, ta đã giải quyết cho ngươi rồi."
"Cái chết của Lăng Long Dược, từ giờ sẽ không còn ai tìm ngươi tính sổ nữa, nhưng sau này ngươi hãy khiêm tốn chút, giết người cũng được, nhưng loại người mà có thân phận, hậu thuẫn, thế lực rất khủng bố như kia, thì cố đừng giết!"
Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: "Bà lại tốt thế á?"
Liễu Như Yên khẽ hừ: "Ngươi ăn nói kiểu gì vậy? Nhược Giai là đồ nhi của ta!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất