Nửa canh giờ sau. 

 

 

Liễu Như Yên cất sáu khối truyền âm thạch đi, rồi thản nhiên nói: "Sáu người cảnh giới Thiên Đế, chắc đủ cho Lăng Tiêu Thần Triều lãnh đủ rồi!" 

 

"Ực..." 

 

Đoạn Vô Song và Lạc Dao không hẹn mà cùng nuốt nước miếng! 

 

Trừ phi Lăng Tiêu Thần Triều thật sự định diệt Thái Thượng Tông! 

 

Bằng không. 

 

Nếu chỉ vì một Lăng Long Dược, tuyệt đối không có chuyện họ làm địch với Thái Thượng Tông! 

 

"Được rồi, các ngươi đi nghỉ ngơi đi!" 

 

"Vâng!" 

 

Đoạn Vô Song và Lạc Dao rời đi với tâm trạng kích động. 

 

Liễu Như Yên trầm ngâm vài giây: "Con bé Nhược Giai này, chắc cũng hàn huyên đủ rồi, đến lúc đi bàn điều kiện với hắn rồi!" 

 

Bóng người lóe lên, bay về phía Ngộ Đạo Đài! 

 

Trong phạm vi phép tắc Thiên Đế, chỉ cần một ý niệm là tới Ngộ Đạo Đài. 

 

Vừa tới Ngộ Đạo Đài, Liễu Như Yên liền hối hận! 

 

Bà ta đi nhanh vậy làm gì chứ? 

 

Thế cho nên khi nhìn thấy hình ảnh ở Ngộ Đạo Đài, Liễu Như Yên muốn hối hận cũng muộn rồi! 

 

'Chết tiệt! Sao lại làm ở đây luôn vậy!' 

 

Liễu Như Yên đỏ mặt: 'Chắc chắn là do tên nhóc đó! Nhược Giai tính tình dịu dàng, chắc chắn sẽ không chủ động làm ra cái chuyện này ở nơi như này!' 

 

'Đồ khốn! Bổn đế nhất định phải cho ngươi một bài học!' 

 

Liễu Như Yên quay người, chật vật bỏ chạy. 

 

... 

 

Đêm hôm đó. 

 

Trên bầu trời Lăng Tiêu Thần Triều, sáu bóng người giáng lâm! 

 

Vô tận uy áp Thiên Đế bùng phát, không ai biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng Lăng Tiêu Thần Triều đã rút lại Tất Sát Lệnh! 

 

Bắt đầu từ sáng hôm sau, mọi thông tin về Lăng Long Dược đã bị xóa sạch! 

 

Trên khắp Lăng Tiêu Thần Triều, như thể chưa từng có người này vậy! 

 

"Chuyện gì vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" 

 

"Sao tự nhiên Lăng Tiêu Thần Triều lại đổi ý?" 

 

Vô số tu võ giả ngỡ ngàng. 

 

Có người biết chuyện bảo: "Tối qua có sáu vị cảnh giới Thiên Đế đến Lăng Tiêu Thần Triều..." 

 

"Sáu vị cảnh giới Thiên Đế á? Trời ơi... tình huống gì thế này?" 

 

Vô số tu võ giả thất thanh kêu lên. 

 

... 

 

Diệp Bắc Minh ở trong Thái Thượng Tông, chẳng hề biết gì về chuyện xảy ra ở Lăng Tiêu Thần Triều. 

 

Sáng sớm, Chu Nhược Giai kéo tay anh đi đến trước mặt Liễu Như Yên: "Sư phụ!" 

 

Liễu Như Yên liếc mắt nhìn hai người một cái. 

 

Ánh mắt dừng ở Diệp Bắc Minh: "Thông tin về ngươi, ta đã điều tra rõ ràng rồi! Người phi thăng lên từ Hồng Mông Vũ Trụ, vũ trụ cấp dưới của Đại La Vũ Trụ!" 

 

"Ngươi còn là thể chất Hỗn Độn, chỉ trong hai năm rưỡi ngắn ngủi!" 

 

"Từ vũ trụ cấp dưới đi lên, thế mà thực lực đã tăng đến cảnh giới này?" 

 

"Nhóc con, ngươi đã gặp được rất nhiều kỳ ngộ nhỉ?" 

 

Diệp Bắc Minh im lặng không nói gì. 

 

Không hổ là cảnh giới Thiên Đế, trong vòng một đêm đã tra rõ lai lịch của anh! 

 

Còn chưa đợi Diệp Bắc Minh trả lời. 

 

Liễu Như Yên bình thản nói: "Ngươi gặp được kỳ ngộ gì, ta không quan tâm!" 

 

"Trên đời này, ai chẳng gặp một vài kỳ ngộ? Liễu Như Yên ta không có hứng thú với bí mật của người khác!" 

 

"Nhưng nhóc con này, ta nghe nói rồi, hình như ngươi có rất nhiều phụ nữ nhỉ?" 

eyJpdiI6IkFFblYrRE5YZ0FcL2xzOWdHSnFWMkZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkwzMUd3VnNieE1uNG5za01oRnFMK1oycHV2XC9PUFBJOWgzdlpNOWNFTldpbnMyeWg3Z3ZMVmJ4ZVpqdzFvb3ZaIiwibWFjIjoiYzQ0ODhlMDY2MWFiOGY3Njg5NjRlMGYyNzU4MWEyNTIyY2EwNjk5MjBkY2Q3NDFlNDMwODhmMjFmNmMzNzU3ZSJ9
eyJpdiI6IjMrTDYxT2lEcEN1cll5RTF3WjNKRXc9PSIsInZhbHVlIjoiU0FsWFV3V0RqTnhDdW1YUEFEcUdOZEJwSGFDcnllS0d3cFArYUh6KzFcL1kxOEswSWNteG16d1ZBUm1iaHY2YWxNTXVzRzRlWXZ3K0pUNWN6RlVHQzRGR3cxMk1obDJKU1wvOVl2ekRsV0Ntb29rUHV6dGZZNlM4Z1c5VDU1SkpybG8zUmpSUWJlaFZRRVBMc0w0TDBqeEh2aXBXK1wvYitNaUJzQ1NCTzEyZWJOQWlxNzRTa1VPeTRVQ1F4Y3FqdDB5MlBTZ3BlNFpwSzZDUCttUmt6Q09leGN6bU1KWDNJY1VNekF6ZlcrUmVRUnYxQVNDNEorZXFVRTRYR3Z3XC9KYlFmbXJMNWFmMXhyRjNoeE53bVZHVTdpNVdzTk1JWm1zY1NJZ3BsZlFCXC9ickQ0UFI0a0IrZndzN3YzZ2NKS09lRVJNdFNuVm1sVVwvbUlDMDZsVDRzVFJnPT0iLCJtYWMiOiI5YWVmYzBhYmY2NDk1NjM2ODc2ZWNmNzQ4YTgzZDZlMjQ5ODE2YmVhMmE0NmNiN2IwOWJiOWIwYzRkNzczNTliIn0=

Ads
';
Advertisement
x