Không phải những Khai Thiên cảnh đến tham dự kia không nể mặt mũi, mà bởi vì bọn họ kiêng kị Thiên Hạc Phúc Địa. Triệu Tinh bị Dương Khai giết chuyện, tuy rằng Từ Linh Công ỷ vào ưu thế địa lợi chèn ép Tả Quyền Huy một đầu, thế nhưng ai cũng đều hiểu rằng Thiên Hạc Phúc Địa bên kia sẽ không từ bỏ. Lúc này đi ton hót Dương Khai, làm không tốt sẽ bị Thiên Hạc Phúc Địa để mắt tới, cho nên ai có lá gan này chứ?
Dương Khai tự hiểu rõ điều này nên không thèm để ý, một mình dương dương tự đắc, tự rót tự uống.
Lộ Cảnh cảm niệm Dương Khai vì đã che chở mình trong Tội tinh, mang theo cao tầng của Tụ Nguyên minh đến đây mời một ly, bất quá cũng rất nhanh chóng bị trưởng bối của hắn lôi đi.
Đại yến tản đi, quý khách của Âm Dương Thiên bên này cũng dần dần rời đi.
Lộ Cảnh trước khi đi tới gặp Dương Khai một lần, bảo rằng tài nguyên hành Dương lục phẩm mà mình nhận lời trước đó sẽ được hắn cho người mang đến Hư Không Địa.
Ba ngày sau, Dương Khai đi theo sau lưng Thanh Khuê, tiến về linh phong của Từ Linh Công.
Trong đại điện trên linh phong kia, Từ Linh Công ngồi ngay ngắn ở phía trên, ánh mắt lấp lánh nhìn qua Dương Khai ở phía dưới, hơi hơi có ý dò xét.
Dương Khai sau khi hành lễ liền an tĩnh đứng ở nơi đó, bày ra bộ dạng thản nhiên. Hắn cũng không biết Từ Linh Công tới tìm mình làm gì, bất quá Khúc Hoa Thường dù sao cũng là đệ tử của hắn, bây giờ mình trở thành cô gia của Âm Dương Thiên, hai bên cũng coi như có một tầng quan hệ thân mật hơn thường nhân một chút.
Một hồi lâu sau, Từ Linh Công mới đưa tay lên, nói: "Ngồi."
"Tạ tiền bối." Dương Khai nói một tiếng, quay người đi về phía một cái ghế, vẩy vẩy y phục ngồi xuống.
"Ngươi có thể đoạt giải quán quân trong lần đại hội luận đạo này, nói thật, ngươi làm cho bổn quân rất bất ngờ." Từ Linh Công mở miệng nói. Hắn quả thực rất bất ngờ, trước đó hắn căn bản không nghĩ tới việc Dương Khai có thể thắng được hạng nhất, theo hắn thấy, đệ tử của mười mấy nhà Động Thiên Phúc Địa kia ai cũng co ́khả năng, duy chỉ có Dương Khai không có.
Tuy nói đều là lục phẩm tân tấn không lâu, nhưng người có xuất thân Động Thiên Phúc Địa đều có nội tình không giống người ngoài, mặc dù trước đó hắn đã từng nghe nói Dương Khai muốn tấn thăng thất phẩm, sớm đã luyện hóa nhiều loại lực lượng thất phẩm.
Nhưng trên thực tế, Dương Khai lại dùng thành tích vượt qua người thứ hai gần gấp đôi để chiếm hạng đầu, luận thành tích, chỉ có tên Hoàng Tuyền Thiên Quân kia khó khăn lắm mới có thể so sánh với hắn.
"Không khiến cho tiền bối thất vọng là được." Dương Khai hạ thấp người nói.
Từ Linh Công cười ha ha: "Cũng không phải quá thất vọng, đối với bản quân mà nói, ai đoạt được hạng nhất này cũng được, chỉ cần không phải những oắt con ngũ phẩm kia là được. Đồ đệ của Từ Linh Công ta không cho phép người ngoài nhục nhã!" Sau đó hắn thu lại vẻ tươi cười, trầm giọng nói: "Có điều ngươi giết tên Triệu Tinh kia, tóm lại là một cọc phiền phức."
Nói đến việc này, Từ Linh Công cũng có hơi đau đầu, trước đó hắn chống đỡ áp lực của Thiên Hạc Phúc Địa, che chở Dương Khai, là muốn giữ gìn mặt mũi cùng địa vị cua r m Dương Thiên. Đại hội luận đạo là do Âm Dương Thiên tổ chức, sinh tử bất luận lời này là do hắn nói ra khỏi miệng. Triệu Tinh bị Dương Khai giết, nếu như đại hội luận đạo vừa mới kết thúc, kẻ giết người Dương Khai liền bị
Tả Quyền Huy tính sổ sách, vậy thì mặt mũi của hắn để ở chỗ nào, mặt mũi của Âm Dương Thiên để ở chỗ nào?
Lúc đó, hắn còn không biết Dương Khai sẽ đoạt được hạng nhất.
Lúc đó hắn tính bảo vệ Dương Khai trước mắt bao người, giữ gìn mặt mũi của Âm Dương Thiên, về phần sau này Dương Khai có thể hay không chống đỡ được sự trả thù của Thiên Hạc Phúc Địa hay không, vậy thì đối phương phải tự mình cầu phúc.
Từ Linh Công cũng không quản được nhiều như vậy.
Nhưng tình huống bây giờ không giống như lúc trước, Dương Khai đã trở thành cô gia của Âm Dương Thiên, là hôn phu tương lai của đệ tử hắn, việc này hắn không muốn quản cũng phải quản, nếu không vạn nhất Dương Khai thật sự bị cường giả của Thiên Hạc Phúc Địa giết đi, vậy Khúc Hoa Thường sẽ trở thành quả phụ hay sao?
"Đó là một việc ngoài ý muốn." Dương Khai hồi đáp một câu, lúc ấy hắn cũng không muốn giết chết tên Triệu Tinh kia, chỉ là xuất thủ hơi nặng nề một chút. . .
Từ Linh Công nói: "Bất kể có phải là ngoài ý muốn hay không, tóm lại sự tình đã phát sinh, ngươi cũng đã nghe lời Tả Quyền Huy nói trước khi rời đi rồi đó."
Dương Khai khẽ gật đầu: "Hư Không Địa ta cũng không phải mặc cho người ta ức hiếp." Hắn thầm nghĩ Từ Linh Công nói với mình về chuyện này làm gì? Chẳng lẽ cảm thấy mình gây sự quá lớn, Âm Dương Thiên không muốn gánh vác việc này sao?
Nếu thật như thế, vậy thì hắn cũng có thể lý giải.
Từ Linh Công hừ lạnh: "Ngươi cho rằng bọn hắn sẽ để cho ngươi trở về Hư Không Địa? Nếu không ngoài sở liệu mà nói, bây giờ chắc bọn hắn đã đứng chờ trên đường về của ngươi, một khi ngươi lộ diện thì có mọc cánh cũng khó thoát."
"Ý của tiền bối là. . ."
Từ Linh Công nói: "Ngươi không cần gấp gáp quay về Hư Không Địa, tạm thời ở đây ít ngày, Thiên Hạc Phúc Địa bên kia. . . Bổn quân đi thương lượng một phen, xem xem có đường lùi hay không." Hắn nhìn Dương Khai một chút , nói: "Ngươi cũng đừng quá lo lắng, một cái Thiên Hạc Phúc Địa, Âm Dương Thiên ta vẫn có thể chịu nổi, Triệu Tinh bị giết trong đại hội luận đạo, sinh tử bất luận cũng là bổn quân nói, bọn hắn nếu như chịu bỏ qua thì không sao, nếu như không chịu bỏ qua, bổn quân sẽ để cho bọn hắn biết, cái gì gọi là lực lượng, cái gì gọi là tuyệt vọng!"
Dương Khai hơi động dung, ý tứ trong lời nói của Từ Linh Công đã rất rõ ràng, phiền phức này hắn chống được, trong lúc nhất thời, hắn cảm nhận được thiện ý của đối phương, liền đứng dậy thi lễ: "Đa tạ tiền bối!"
Từ Linh Công nhàn nhạt gật đầu: "Mặt khác, trong đoạn thời gian này, ngươi hãycẩn thận điều chỉnh trạng thái của mình, Âm Dương Thiên chúng ta bên này có lẽ có một cọc cơ duyên đưa tặng cho ngươi."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất