Dương Khai khẽ gật đầu: "Sư tỷ có thể nghĩ như vậy thì không còn gì tốt hơn."    

 

Hắn hơi nhẹ nhàng thở ra, thời gian trăm năm, cũng coi như là một lần giảm xóc. Hắn mặc dù chiếm danh đầu trong đại hội luận đạo lần này, trên danh nghĩa đã thành cô gia của Âm Dương Thiên, nhưng biến số trong trăm năm cũng không nhỏ, trăm năm sau khi Khúc Hoa Thường xuất quan, có lẽ sẽ có ý khác cũng nên.    

 

Tắm rửa hoàn tất, được đám thị nữ phục thị mặc quần áo, Dương Khai xem như triệt để lĩnh giáo sự nóng bỏng của nữ tử xuất thân từ Âm Dương Thiên. Trong toàn bộ quá trình này, Khúc Hoa Thường chẳng những không hề né tránh, mà trái lại còn có hơi hăng hái quan sát kỹ càng một phen.    

 

Có điều Khúc Hoa Thường cũng không thể chơi ở chỗ này bao lâu, bởi vì Tô Ánh Tuyết rất nhanh liền chạy tới, bắt nàng đưa đi, trước khi đi còn hung tợn trừng Dương Khai một cái, làm cho Dương Khai cảm thấy rất là oan uổng.  

 

Ba ngày thời gian thoáng cái đã qua.    

 

Ba ngày sau, Từ Linh Công thiết yến, mở tiệc chiêu đãi tất cả những vị đại biểu thế lực tham gia đại hội luận đạo, đại yến cử hành trên bình đài lộ thiên của một tòa linh phong, tràng diện vô cùng ồn ào náo nhiệt.    

 

Dương Khai bị Âm Dương Thiên bên này trang điểm một phen, mặc một bộ ăn mừng đại hồng bào, người không biết chuyện còn tưởng rằng hắn sắp sửa thành hôn.    

 

Hắn an vị ở vị trí bên tay trái của Từ Linh Công.    

 

Thiếu nữ trẻ tuổi vừa múa vừa hát trong sân, thỏa thích triển lộ mỹ hảo của bản thân, từng bàn sơn hào hải vị mỹ vị được dâng lên, ngàn năm mỹ tửu phát ra mùi rượu mê người, bầu không khí của đại yến vô cùng náo nhiệt, đông đảo cường giả đến từ các đại vực đi qua đi lại, nâng ly cạn chén.    

 

Tụ hội quy mô lớn như thế cũng không diễn ra nhiều lần, mặc dù đệ tử của bọn hắn gãy kích trầm sa trên đại hội luận đạo, thậm chí có người vẫn lạc, nhưng trước mắt cũng là một cơ hội móc nối quan hệ với thế lực khác, khai mở con đường phía trước cho tông môn nhà mình. Cho nên ngoại trừ những Khai Thiên thượng phẩm đã sớm rời khỏi Động Thiên Phúc Địa ra, những người còn lại về cơ bản đều đã đến đông đủ.    

 

Dương Khai nhìn qua Bùi Văn Hiên và Doãn Tân Chiếu ngồi ở phía đối diện, vẻ mặt câm nín!    

 

Lúc đó bị người của Tội Minh mai phục, hắn thi triển Không Gian Pháp Tắc mang theo Hôi Cốt Lộ Cảnh và Ô Quảng bỏ chạy, lưu lại Bùi Văn Hiên và Doãn Tân Chiếu, còn tưởng rằng hai tên này hẳn phải chết không nghi ngờ.    

 

Ai biết bọn hắn thế mà vẫn còn sống.    

 

Mấy tên Tội Minh làm cái gì, sao lại không giết bọn hắn đi nhỉ?    

 

Hắn khẽ nhíu mày, đưa tin cho Thanh Khuê hỏi thăm một phen, sau đó mới được biết ngọn nguồn.    

 

Tội Minh bên kia quả thực không giết chết Doãn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên, thậm chí sau đó bọn hắn còn bắt được một vị đệ tử hạch tâm đến từ Thanh Minh Phúc Địa.    

 

Hoàng Tuyền Thiên Quân cũng biết, những đệ tử hạch tâm đến từ Động Thiên Phúc Địa này cũng không phải dễ giết như vậy, nếu như giết người trong lúc thống khoái nhất thời, vậy thì sau đó bọn hắn chắc chắn sẽ phải đối mặt với sự trả thù của những Động Thiên Phúc Địa kia!  

 

Đến lúc đó cho dù bọn hắn tránh trên Tội tinh thì cũng chưa chắc co ́thể có ngày an bình, không bằng bắt sống bọn hăn, sau đó coi đây là thẻ đánh bạc để đàm phán với Âm Dương Thiên bên này.    

 

Kết quả đàm phán cuối cùng chính là Tội Minh bên này thả ra ba vị đệ tử hạch tâm của Động Thiên Phúc Địa, tương ứng, trong Tội Minh có ba vị lục phẩm có thể lấy lại tự do.    

 

Đây cũng là điều mà Từ Linh Công đã hứa hẹn từ ban đầu, chỉ cần tội nhân của Tội Minh chém chết đủ số lượng người tham dự, vậy thì sẽ có thể lấy lại sự tự do.    

 

Đương nhiên, đàm phán lẫn nhau, chắc chắn là cần phải có thẻ đánh bạc.    

 

Tội Minh bên kia lấy đệ tử hạch tâm của tam đại Động Thiên Phúc Địa làm thẻ đánh bạc, để cho đám người Trác Bất Quần khổ sở thổ huyết.    

 

Ba người Trác Bất Quần và Vu Hoan Lô, Chính Dương mặc dù cùng nhau ép tới, để cho Từ Linh Công đáp ứng yêu cầu của Tội Minh, nhưng Từ Linh Công là nhân vật bậc nào, há sẽ tùy tiện đáp ứng như vậy?    

 

Dù sao ba người bị Tội Minh bắt cũng không phải là đệ tử của Âm Dương Thiên, sống hay chết có liên quan éo gì tới Âm Dương Thiên.  

 

Nhưng mà sinh tử của bọn hắn, lại phải nhờ vào một ý niệm của Từ Linh Công.    

 

Cuối cùng tam đại Động Thiên Phúc Địa bị ép vào thế bất đắc dĩ, bỏ ra đại giới to lớn, mới khiến cho Từ Linh Công nhả ra, miễn xá tội ác của ba vị lục phẩm trong Tội Minh, cho ba người bọn họ rời đi tự do, dùng điều này để đổi về đám người Doãn Tân Chiếu.    

 

Về phần rốt cuộc bỏ ra đại giới gì, ngay cả Thanh Khuê cũng không biết, đây là kết quả của việc Từ Linh Công và đám người Trác Bất Quần âm thầm bàn bạc.    

 

Chuyến này Tội Minh bên kia đạt được tự do, tổng cộng có bốn vị lục phẩm, lục phẩm trở xuống ước chừng mười mấy người, ngoại trừ ba vị lục phẩm là Từ Linh Công đặc xá ra, còn lại tất cả đều là đạt được chiến tích đủ nhiều, trong bao gồm Tội Minh minh chủ, Hoàng Tuyền Thiên Quân!    

 

Hoàng Tuyền Thiên Quân tự tay giết Hiên Viên Động Thiên Trang Vi, lập tức đoạt được 60~70 vì sao, chiến tích như vậy, đủ để hắn thoát khỏi Tội tinh.    

 

Hiê ̉u rõ được ngọn nguồn, Dương Khai cũng có hơi không nhịn được mà bật cười, cách làm ăn này của Từ Linh Công, thật đúng là làm cho người ta không biết nói gì, đơn giản chính là mua bán không vốn, chẳng trách sắc mặt của đám người Trác Bất Quần trên yến tiệc lại khó coi như vậy, có lẽ là bị hố hơi đau.  

 

Chỉ đáng tiếc. . .    

 

Hắn vốn muốn mượn đao giết người, rốt cuộc lại bởi vì tính toán nhỏ nhặt của Tội Minh mà thất bại.    

eyJpdiI6InJheEFaT3BIbDA5OHlJWnNrUHJRbWc9PSIsInZhbHVlIjoiZ0ErZGVyNW9jTFF2NUh3MzlOdHFPd2F1ZGVLMis2TzN5VU9ublYrWVBhSzE3cU9hVmNzOGlcL3RzZ2tNaUZOU0UiLCJtYWMiOiJjNDdhMjY5M2I5YWVmY2E3MWQ4ZTU1ZGJiOTZiNzdjOWEzYjNhOTc1ZGYzZTIwY2MwYzFmNTk4NTJhODQ1NTQ2In0=
eyJpdiI6InhpdWhoYk1EXC8rYWtNcElVSVFXSThRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjN5SnlMN1hIanVXYmh6XC82VXFKeUlyb2U1OWNkbllyaVwvTGQ3WUFNSVNrWndlS1hsWU5TdXBqaVNDMENBNHpjVDZkU1BLZXI4WWhlckRDU3REM21FWWQyMFl3MENrbHljVmU2WU9nMUljdVwvOXh4d2Q2bXY1XC9QajVKaUJQeWQ2WVJrQWRJMWxcL1dGT1wvVm5YbFpYODBRQ0pkOVlQN25jUCtUZkxLZG5pRjNvdWZhZkYrb0MxdTVSZllEN3BGNk1UNGdrUzFJNlwvalwvOHF0bUVrdHYyRlwvbnFZU0xDY1VpTXBRcEdpalRuSWpjTXNRXC8wWHV0OXVicU5UYmY1VW1cL3ZLd0FaVmQwWm9mZ1Y5N2lXaWswNjZjanh1SHRsR1wvOEVlZUh2TVVZMGxmM0pqS3FMQm1IdTR2SmZGclZhU1l3dVk1RzlaOHUyYWxacSt5cHRkOXRFYUdOSk1YcWZGQXZFa25QWHd6VDBSN2liVzV2V0ZkdnExM1ZTRERMZUdWQWNPREJmSk91d29NOHVcL1lQT2I0SlhORHFWVVBNdUdwSk90Rk5GMHpuYnJHSmQwaWEyRW1qdXFmcTAzYmY1amlweFNFZ1JlSVRCdHJzOHhjOW15VDd0akI0SUd5V0tmUkFFbG5nZE9uc0hhSUV1d2Q2WEtvQWMydytuVURnMkIyaGQ1MHJ4TTZpRlAwNXlOTVpETStvZXdQcW51XC9xVXltd2xHMHpVWkRWZTJHem5WcDg4Z0tENzRYS29hbWt1eWs5a2VwMFNFcXpYSE00eW02dGRqYm5uakhTdFNrd1NZcHphWUlDMUFjSnhDSDZQR1ZWMEpjUGpJclZBa044K0tLS1BaSXFGWDdNSjNKMUw1ejcraEdHRjBEZVNjWmJ0YzFCcEFPSTA2MzZrRVl4WXhnb3Z2VnhoWG5FNk9oc0JMUXd4NTIiLCJtYWMiOiJlNzVkMTlhYmQ5ODBmOGRiMjY4Zjg2NDA5NTNiYzI1YmUzMmVhNTgwM2RjYTNmZDUxMWIxZGFkNjM3ZmY3ZjFkIn0=

Nhưng trên thực tế, lại không có người nào hỏi thăm chỗ ngồi của Dương Khai.   

Ads
';
Advertisement
x