Điên Cuồng Yêu Em [18+]

 

Thu Lê có thể cảm nhận được rõ ràng từng thớ cơ bắp khỏe mạnh của người đàn ông bên dưới hoàng bào đang ẩn chứa một nguồn sức mạnh vô cùng lớn. 

"Hừ!" Luân Vương giơ tay chạm vào gò má Thu Lê gắn giọng: "Xem ra ngươi cũng rất phối hợp với lão già kia, hao hết tâm tư dựng một màn kịch này là muốn leo lên vị trí bên cạnh ta?” 

"Dạ..." Thu Lê bị lời nói và hành động dịu dàng đột xuất của hắn làm cho sững sờ chưa biết đáp lại ra sao chỉ có ngơ ngác nhìn. 

Hết tức giận rồi sao? 

Bởi vì trước kia nàng đã từng phải chịu đau khổ ở đây nên mới nguyện ý quên đi tất thảy, đến giờ tình huống này cụ thể sẽ tiếp diễn ra sao nàng cũng không còn nhớ chi tiết. 

Giấu đi tia băn khoăn, tròng mắt khẽ đảo, Thu Lê đưa mắt quan sát căn phòng hy vọng sẽ gợi lại được chút hồi ức nào đó. Đây là phòng dành cho khách nằm ở hướng Tây của phủ Thái Sư, cũng chính là căn phòng mà lão già Nguyễn Thái Long thiết kế để hãm hại nàng. Chỉ chốc nữa thôi sẽ có một đám người xông vào đây, biến nàng thành trò cười ép buộc Luân Vương phải chịu trách nhiệm đến cùng. 

Nàng sẽ không cho lão ta cơ hội để hạ nhục mình. 

"Luân Vương, ta biết dù có nói thế nào người cũng không tin ta. Nên ta sẽ không dài dòng biện minh. Lúc này ta chỉ muốn hỏi, người có thể chịu đựng thêm một chút nữa chứ?” Hơi thở của Thu Lê phả vào lồng ngực khiến Luân Vương nhíu chặt mày, không nhúc nhích. 

Thu Lê khẽ thở dài, chủ động đưa tay bắt lấy tay hắn, lồng các ngón tay 

vào nhau. Luân Vương lạnh lùng chờ xem nàng muốn giở trò gì, đáy lòng 

đang dâng lên cảm giác cực kỳ lạ lẫm. Tròng mắt đen láy khế chấn động khi chạm vào mắt nàng bởi hẳn thấy rõ trong đấy là thứ tình cảm yêu thương vô hạn. 

Xa lạ nhưng không có bài xích. 

Luân Vương hít vào một hơi thật sâu, cố đè nén cỗ lửa nóng đang cuộn lên từ bụng dưới. Ở vị trí của hắn, mánh khóe nào chưa từng thấy, thủ đoạn nào chưa từng xem qua chứ, đây rõ ràng cũng chỉ là một chiêu trò vụng về, cớ sao hắn lại vô thức dung túng. 

 

“Sao rồi, người có thể di chuyển không?” Dưới ánh nhìn săm soi trần trụi của Luân Vương, Thu Lê ấp úng hỏi. 

Đúng lúc này, đột nhiên ngoài cửa có động tĩnh, đó là giọng nói lo lắng 

của Bạch Vũ: "Nó không chạy xa đâu, mau tìm về đây cho ta." 

Thu Lê nhếch miệng cười, thái độ lại cực kỳ bình tĩnh. [Đến rồi sao? 

Muốn xem kịch? Tao diễn cho mày xem!] 

Nàng đẩy nhẹ vào vai người đang đè lên trên mình và giả bộ hoảng sợ nhắc nhở: "Người mau dậy đi, có người đang đến." 

Nhìn vào dáng vẻ hoảng hốt của người phụ nữ dưới thân, Luân Vương 

không những không nhúc nhích mà còn cười nói: "Ngươi nói xem, thái sư sẽ nghĩ gì khi chứng kiến cảnh này?" 

Nghe vậy, hai đầu lông mày Thu Lê liền nhướng lên, tinh nghịch nháy mắt cười đáp: “Người sẽ bị ép phải thú ta làm phi đấy!” 

Luân Vương: "..." 

Khi Nguyễn Thái Long cùng vài người theo chân Bạch Vũ tiến vào, hai người trong phòng đang ung dung ngồi ở bàn nước thưởng trà ngâm 

thơ. 

Luân Vương nhàn nhã ngồi dựa vào ghế, tay cầm tách trà nóng đang ở tư thế chuẩn bị đưa lên miệng nhấp thử, thấy đoàn người tiến vào, một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn. Còn Thu Lê đứng bên cạnh, dựa vào cửa sổ đón gió, khi nghe động tĩnh liền bàng hoàng quay đầu nhìn ra. Tay trong tay. 

Đáy lòng trầm trồ mỉa mai bộ dáng đặc sắc của từng kẻ trước mặt. Nàng nhớ ra, lúc trước đó, bọn họ đã buông lời thậm tệ ra sao, lão già kia thì khóc lóc nhường nào, còn có cô em họ Bạch Vũ nữa, dù khuyên can đủ thứ nhưng đều là đổ dầu vào lửa. 

Nhìn khung cảnh bình lặng trong phòng, Bạch Vũ có chút sững sờ. Tình huống này hoàn toàn khác xa so với những gì nàng ta tưởng tượng. Sai sót ở đâu? Chả nhẽ là dược kém chất lượng? 

Không thể nào. Đó là xuân dược thượng hạng. Nàng ta đã tận mắt chứng kiến cả hai người này đều đã uống cạn ly rượu đó, còn sắp xếp để đưa người tới tận đây... Làm sao lại không có chuyện gì xảy ra? 

tách. 

"Tiệc tan?” Luân Vương lạnh nhạt hỏi, tầm mắt vẫn nhìn lá trà trong 

“Luân Vương vạn phúc!” Cả đám người lúc này mới hồi thần quỳ rạp 

xuống hành lễ. 

Bạch Vũ cúi thấp đầu gả bộ ấp úng: "Bẩm Luân Vương, là nô tì bị lạc mất con mèo nên mới sai người đi tìm ạ, bác nô tì là muốn giúp nô tì nên mới mạo phạm người, xin người đừng trách phạt bác ấy!” 

“Vậy thì tìm đi!” 

Hiển nhiên gương mặt non nớt đáng yêu kia chỉ cần rơi lệ là bất kỳ gã đàn ông nào cũng không tự chủ được mà tự nguyện dang tay bao che. Luân Vương cũng vậy, lời nói ra mới nhẹ nhàng tự nhiên làm sao! 

Thu Lê đau xót cười, đột nhiên cảm thấy thật buồn bã và chán nản, ý chí muốn báo thù cũng vơi đi hơn nửa. Cô muốn rút tay ra khỏi tay Luân Vương nhưng không được, đành trút giận lên kẻ khác. 

lại. 

“Không có gia giáo!” Thu Lê quát lên, khiến bước chân Bạch Vũ khựng 

“Chị, chị hiểu lầm gì sao? Em không phải cố ý muốn vào đây kinh động Luân Vương và chị, em đi tìm mèo của mình mà thôi!” Nàng ta mếu máo khiếp sợ khóc. 

“Căn phòng này trống trải như thế, nhìn qua là thấy, làm gì có con mèo nào. Hay cô nghĩ ta...” Chợt Thu Lê che tay lên miệng: “Cô cho rằng Luân Vương trộm mèo của cô?” 

Bạch Vũ hoàn toàn không ngờ Thu Lê lại nói như vậy, cho nên liền sững sờ tại chỗ. 

Nhân cơ hội này Thu Lê thành công thu tay về, mu bàn tay trắng nõn hằn rõ vết hằn đỏ xấu xí. 

“Truyền ý chỉ của ta, con gái thái sư hiền đức vẹn toàn rất hợp với vị trí vương hậu, mai ngày lành tháng tốt, dùng phượng liễn đón nàng nhập cung. 

Cả căn phòng rơi vào sự im lặng khủng khiếp. 

Rốt cuộc vẫn là tiến cung, nhưng ở một tình huống khác. 

Thu Lê liếc nhìn sườn mặt cương nghị của người đàn ông muốn nói một 

câu gì đó nhưng rồi lại thôi. Nếu như không thể thay đổi được số phận của 

bản thân, nàng vẫn muốn giúp đứa con của mình thoát nạn. Đây chính là cái 

dắm ẩn trong trái tim nàng mãi mãi không thể quên nổi. 

“Đa tạ ân sủng của Luân Vương!” Mặc dù trong lòng rất hoài nghi, thái sư vẫn kính cẩn nhận ý chỉ, ai không biết, nhìn vào thái độ thong dong này 

đều sẽ không thể tưởng tượng nổi kẻ bày ra mưu hèn kế bẩn đó là lão ta. 

"Miễn lễ." Luân Vương thờ ơ đáp rồi đứng lên ra về. 

eyJpdiI6ImR3aVwvVWtzalwvRGQ1K2s0K0xtVnFPdz09IiwidmFsdWUiOiJ3VEQ0Tm13eDBkRmJOU1FHdlhHc1V6SnZOa25UZFJDVVp6dWl4UG9UMVJLVmxxT0g4UlFIdGF4aUtwN3liT1wvaDlaNjFWdFNEOVlqbko3SHdXRGVscjBtMldkTmpIY2tYTHJ0UXE5TkZIMDYza0QzUzFxTjBxYWE0ekswXC81Qk5LQjlxaHl2eVU1NzF2bkdCZEtMUUdPVElyNG83dFwvR2huR3lTb0ZwVW1ndG1cL0pIK1JISFpWSE5TZXU3ZGo4WU1UYnh0XC8xcWF2SEJcL2huMFBSK0JkVHBRPT0iLCJtYWMiOiJhMjNiNzFhNDUzYTY1M2VlMzk3YWFjNjU2ZmYxNTQxNzU3YWU1NDhlZjNmMjNkZDhmNTRlZGM2OGI5MjBjYTU2In0=
eyJpdiI6IlROMlRaZWIzOTFLM3IwT3ZXdzY2Rnc9PSIsInZhbHVlIjoidTJ2SUp1Z2J2K3phQStUYVNVYzdkS29cL3pCbmRqSHcyNGg1NmlRXC9mSVBYRmQ2Y0UzM0J4MjU4NVlXNERSMEZWUGl3b1JaNjhqc1B3T0tcL2FEc01YQVwvQXRHbzY2RHIxOGxoYWVYQ3NkS29NK1BOaHJFdzdoaWZtUzVPd3hcL2VoakM2bSsxWDhZU2V4MW9zMXU2RWRISUtvOXh2KzR4eCtRaTNVdkZ3c3RudTU5dEs3T20zeEJCTzY1SmRBK1I2cjNCb0xjNDVBUk53WVIydDhDbSsxZnNFY21scnpUOVBTVit4QlRTcmJMVm9XVUxoM0JqWGZCbWdDNk9RZWpLOXg4em9xcURVMUU2SzhTRlRhSmhjSDYrZz09IiwibWFjIjoiYjJiNWI0NDk0OWE5NjBiOTkwMTk1NmM1ZTAwMjlhM2FiNGM3ZDFmZTcyMTQ0NTM4NzY2NDE3NTE2NmY2N2VkZiJ9

thể giải xuân dược..

Ads
';
Advertisement