Vù!
Những tia sáng trên mặt hồ gợn lên từng đợt theo gương mặt quỷ dị của Thiên Đế, khiến cho tất cả hình ảnh biến mất một cách nhanh chóng.
Trác Uyên chứng kiến tất cả, hắn cuối cùng cũng đã hiểu được ngọn ngành sự việc, hắn gật đầu hiểu rõ nói : "Khó trách sao Thiên Đế vẫn còn ý muốn hủy diệt thế gian, thì ra là lão ta lấy cảm hứng từ người đệ đệ của mình, con đường tối thượng nhất chính là con đường hủy diệt thế gian! ”
“Có thể nói là như vậy, nhưng nguyên nhân vẫn nằm ở lòng tin của chính bản thân Thiên Đế!
"Lòng tin sao?"
“Không sai, lão ta vẫn tin tưởng vững chắc vào quan niệm Thiên Đạo chính là tối cao, còn Nhân Đạo chỉ là thứ chướng mắt, tựa như người thuộc một hoàng tộc kiêu ngạo thấy dân đen chướng mắt vậy!”
Lão già thản nhiên gật gật đầu, lão ta thở dài một tiếng: "Dù vậy, nhưng trước kia lão ta chưa từng suy nghĩ đến ý định hủy diệt thế gian. Nếu như ngươi chỉ căm ghét một người chứ không thù không oán với người ta, ngươi sẽ đi giết người đó sao? Thiên Đế cũng không phải kẻ điên. Nhưng từ sau lão ta khi chứng kiến tình cảnh của đệ đệ mình, có vẻ như lão ta đã hiểu ra rằng khiến Thiên Đạo hưng thịnh và tiêu diệt Nhân Đạo mới là con đường đúng đắn. Bởi vậy việc này đã chôn vào trong lòng lão ta một suy nghĩ không biết không biệt phải trái, đến nỗi sau này đã gây ra họa lớn ! ”
Lông mày Trác Uyên khẽ rung lên, hắn nhìn Lão già thật lâu, rồi thắc mắc hỏi: "Không biết phân biệt phải trái hả? Tiền bối, theo ngươi thấy, hủy diệt thế gian có phải con đường đúng đắn không?”
"Việc này ta cũng không rõ lắm, nhưng ta biết, ngày thế gian này bị hủy diệt sớm muộn gì cũng sẽ tới, dù không có Thiên Đế thì sau này cũng sẽ có người khác làm ra chuyện. Nếu không, sao Diệt Thế Đại Đạo lại có thể xuất hiện trên thế gian được chứ ? Trác Uyên, ngươi cảm thấy chuyện hủy diệt thế gian là chuyện ác, bởi vì ngươi là sinh linh nơi trần gian, ngươi cũng là con người. Nhưng với tư cách là kẻ nắm giữ đại đạo, chưa nói đến chuyện đến vứt bỏ thân phận con người, ngươi có cảm thấy thế giới này bị con người vấy bẩn hay không?”
Lão già kia khẽ cười rồi đưa mắt nhìn sang Trác Uyên, ánh mắt sâu hun hút của lão ta trông vô cùng thâm thúy.
Cơ thể Trác Uyên khẽ run lên, hắn khẽ nheo mày rồi cúi đầu lưỡng lự, hắn trầm ngâm hồi lâu mới bình tĩnh gật đầu: "Không sai, ta tu theo ma đạo của nhân gian, ta hiểu rõ khi lòng người trở nên gian ác sẽ dơ bẩn đến mức nào. Đối với nhân gian này, có lẽ chuyện hủy diệt thế gian là con đường đúng đắn, chứ không phải là việc xấu. Thiên Đế cùng lắm chỉ là thuận theo ý trời mà thôi, nếu như các vị đế vương còn lại đi ngăn cản lão ta, có lẽ họ mới chính là kẻ đi ngược lại với ý trời!”
Lão già kia không nói gì thêm, lão ta cũng trầm ngâm hồi lâu, gương mặt lão ta trông vô cùng nặng nề, hệt như lão ta cũng đang có khúc mắc gì vậy
“Tiền bối!”
Lúc này, Trác Uyên nhìn về phía Lão già một cách chân thành rồi nói: "Ta muốn xem tiếp, nhất là đệ đệ của Thiên Đế, xem thử cuối cùng hắn ra lựa chọn như thế nào! ”
Lão già nhàn nhạt gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm trang: "Đương nhiên rồi, dù sao ngươi cũng vì lí do này mà đến đây..."
Nói xong, lão gà vung tay lên, mặt hồ kia lại rung động lần hai rồi xuất hiện một mảng hình ảnh mới. Lão già chỉ vào hình ảnh trôi nổi kia, thản nhiên nói: "Từ sau khi người đệ đệ buông bỏ việc ngưng tụ Tịch Diệt đại đạo, dường như trong lòng lão ta cũng có khuất mắc, nên lão ta đi ra ngoài tu hành ngay để tìm đáp án. Lần đi này mất năm mươi năm, trong khoảng thời gian đó, bước chân của của lão ta đã trải rộng khắp thánh vực, mặc dù lão ta không phải đế quân, không nắm giữ đế đạo, nhưng lão ta đã từng chạm đến ngưỡng cửa Vô Thượng Cảnh, thực lực của lão ta không hề thua kém bất kỳ một vị đế quân nào, thậm chí còn hơn cả những bậc đế vương nữa, thế gian gọi lão ta là một vị đế quân không có vương miện, huynh đệ hai người họ còn được gọi là Thiên Đạo song tôn, danh tiếng của họ được nâng cao trong phút chốc, không gì sánh được..."
“Đại ca, các ngươi đang làm gì vậy?”
Lần thứ hai đệ đệ về đến nhà đã không thấy bóng dáng Thiên Đế đâu, hắn chỉ cảm thấy kết giới sau núi có gì đó khác thường, hắn liền chạy tới, nhẹ nhàng vạch ra thì thấy kết giới đã bị phá vỡ, bên trong ánh lửa ngút trời, từng dòng năng lượng đáng sợ không ngừng tỏa ra bên ngoài, khiến hắn vô cùng sợ hãi.
Thiên Đế liếc mắt nhìn hắn, mặt Thiên Đế không có chút thay đổi: "Tuy không tu thành vô thượng đại đạo, nhưng phần năng lượng diệt thế này vẫn được giữ lại một ít. Quả nhiên Kiếm Tâm bày ra trận pháp kết giới có một không hai này lại bị ngươi phá vỡ một cách dễ dàng, tốt lắm. Chỉ đáng tiếc, nếu lúc trước ngươi có thể tu thành đại đạo thì hay biết bao! ”
"Ta đang hỏi các ngươi, rốt cục là các ngươi đang làm gì?"
Không để ý tới sự chế giễu của lão ta, nam nhân mặc áo bào trắng chỉ lạnh lùng nhìn vào dòng năng lượng có chút quen thuộc này, hắn lên tiếng hỏi: "Hồng Mông Tử Lôi của Lôi Hoàng, Hỗn Độn Thanh Viêm của Côn Bằng. Sao năng lượng của cả năm đại thánh thú đều tụ kết hết ở đây? ”
Thiên Đế cười nghiêng ngả, lão ta không hề lên tiếng trả lời mà chỉ chăm chú nhìn vào nơi năng lượng đang tỏa ra mạnh mẽ. Kiếm Đế cũng không có thời gian trả lời, lão ta tập trung kết ấn quyết trong tay, sắc mặt lão ta trông rất dữ tợn, năng lượng ngũ sắc ở giữa bị một dòng nước hệt như sắt thép bao vây lấy, chúng không ngừng thay đổi, giao hòa vào nhau.
Vù
Đột nhiên, có một ngọn lửa màu đen lóe lên từ trong dòng năng lượng ngũ sắc đó, nó mang theo luông năng lượng đáng sợ, bỗng làm cho Thiên Đế và nam nhân mặc áo bào trắng có chút sợ sệt.
Diệt Thế Lôi Viêm sao?
Đồng tử của Trác Uyên co rút lại, trong lòng hắn thấy vô cùng sợ hãi, hắn lên tiếng hỏi, nam tử áo trắng kia cũng rất sợ hãi nói: "Sức mạnh hủy diệt thế gian sao?
Thiên Đế cong môi nở một nụ cười vui vẻ, trong mắt lão ta lộ ra vẻ kích động.
Quả nhiên, năng lượng của năm con súc sinh này có thể sinh ra năng lượng hủy diệt thế gian tối cao. Đem nguồn năng lượng này luyện hóa lên cơ thể của ta, có thể trợ giúp ta tìm hiểu về con đường hủy diệt thế gian, quét sạch cái thế giới bẩn thỉu này, ha ha ha...
Bùm!
Nhưng khi tiếng cười của lão ta còn chưa kéo dài bao lâu, thì có một tiếng nổ vang lên. Ngọn lửa màu đen ở giữa chợt biến mất đi, năm luồng ánh sáng bắn tung tóe khắp nơi, coong một tiếng, chúng đâm vào vách núi bên cạnh, phụt một tiếng, Kiếm Đế cũng phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm, trong khoảng thời gian ngắn, lão ta trở nên mệt mỏi vô cùng.
Đợi đến khi mọi thứ ổn định trở lại, lão ta chăm chú đưa mắt nhìn lại mới thấy có năm loại binh khí phát ra ánh sáng lung linh, rạng rỡ lấp lánh!
“ Đây là năm thanh thần kiếm trấn giữ thế gian sao?”
Nhìn thấy cảnh này, Trác Uyên thở dài, cúi đầu: "Thì ra năm thanh kiếm này là sản phẩm khi Thiên Đế thất bại trong việc sử dụng chúng để dung hợp năm loại năng lượng với nhau! ”
Sắc mặt Thiên Đế cũng hơi ủ rũ, hệt như lão ta có chút cảm giác hụt hẫng.
Kiếm Đế ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đế, gương mặt tràn ngập sự áy náy: "Thiên Đế, ta đã cố hết sức, nhưng năm loại năng lượng này thật sự khó có thể dung hợp vào nhau được, xin lỗi! ”
"Không, vừa rồi chúng đã dung hợp dung hợp với nhau, chỉ là lực tương khắc của chúng lớn hơn lực dung hợp mà thôi. Nếu bây giờ tìm được phương pháp có thể tăng cường lực dung hợp của chúng thì tốt quá rồi, ầy! "Thiên Đế thở dài một hơi rồi nhìn về phương xa, hai tròng mắt của lão ta liếc qua liếc lại, có vẻ như lão ta đang tìm cách giải quyết.
Nam nhân mặc áo bào trắng thấy vậy, đương nhiên là hắn đã hiểu rõ ràng được mọi thứ: "Thì ra các ngươi muốn hủy diệt thế gian! ”
“Đúng vậy, lúc ấy không phải ngươi nói, nếu muốn ra tay thì chúng ta hãy tự mình làm sao?”
Thiên Đế liếc nhìn hắn một cái, rồi thản nhiên nói: "Với tư cách là người nắm giữ Thiên Đạo, ta phải thay trời hành đạo. Ngươi không muốn làm người hủy diệt thế gian, không muốn thực hiện chức trách của người tu hành trong Thiên Đạo, vậy thì để ta làm! ”
"Kiếm Tâm, mấy chục năm qua, vì thu thập lực lượng của năm đại thánh thú, mối quan hệ của ngươi với bọn họ cũng không tệ, hãy nói ta nghe thử xem tên nào có chút giá trị lợi dụng xem nào."
"Phong Thiên Hải Ngao tính tình ngây thơ, lần này nhờ lão ta giúp ta thu thập bốn loại năng lượng còn lại..."
“Không được, kẻ ngây thơ thì không thể làm ra được những chuyện như này, ta cũng không cần sức mạnh của một mình lão ta, mà là sức mạnh của tất cả bọn họ!”
“Cái gì, ngươi muốn hấp thu lực lượng của bọn họ? “Thân thể của Kiếm Đế khẽ rung lên, lão ta sợ hãi lên tiếng nói.
Thiên Đế khẽ gật đầu, lão ta hạ giọng trả lời: "Những sức mạnh này đến từ trong cơ thể của Thánh Thú, vừa rồi ngươi dùng Kiếm Đế dung hợp, e rằng cũng không ổn, dù sao đó cũng là vật chết. Vậy để ta đem sức mạnh của bọn họ hút vào trong cơ thể, dùng công lực bản thân để luyện hóa..."
“Vậy thì nhất định càng không ổn, nếu ngươi không thể luyện hóa, sức mạnh của bọn họ sẽ cấu xé ngươi đến chết mới thôi!”
"Không sao cả, ta làm tất cả vì Thiên Đạo đại nghiệp. Huống hồ, ta sẽ không lỗ mãng như thế, lúc hấp thu sức mạnh của bọn họ, sẽ để ý chừng mực." Thiên Đế nhếch miệng cười, sau đó lão ta lại nhìn về phía Kiếm Đế hỏi: "Kiếm Tâm, ngoại trừ Hải Ngao, ngươi còn có kẻ khác có thể lựa chọn được không ? ”
Kiếm Đế lưỡng lự hồi lâu rồi gật đầu nói: “Kỳ Lân tính cách ngang ngược, Long Tổ tính tình nóng như biển lửa, chỉ có Kình Thiên Côn Bằng sớm đã bị tiêm nhiễm chuyện nhân gian, lão ta khéo léo gian xảo, chỉ có mỗi lão ta là ..."
"Chính là lão ta, cho dù là tìm hiểu về Ma Đạo Cửu U, hay là Không Minh Đại Đạo của bổn tọa, lão ta đều hiểu được đôi chút, người càng đơn thuần, càng phù hợp với Thiên Đạo trong sạch, càng không dễ dàng gây ra họa lớn. Lòng người nảy sinh tâm ma, mới có thể gây nhiễu loạn thế gian. Lão Côn Bằng này tự cho mình thông minh, thì càng dễ dàng lợi dụng, lão ta sẽ giết chết cả năm đại thánh thú, hừ hừ hừ..."
Thiên Đế nở nụ cười ác độc, lão ta nhìn về phía đệ đệ của mình rồi nói: “Ngươi sẽ không chen chân vào ngăn cản việc này chứ?”
Nam nhân mặc áo bào trắng bĩu môi mặc kệ, hắn xoay người rời đi, giọng nói lạnh lùng của hắn truyền đến bên tai hai người họ: "Ta đã nói rồi, việc các ngươi làm không liên quan đến ta, ta sẽ không quan tâm đâu! ”
"Xem ra đệ đệ thật sự đã cắt đứt tình cảm, không quan tâm đến ân oán thế gian dù chỉ một chút, nếu không, trước kia lão ta đã..."
"Trước kia lão ta nhất định sẽ cùng ta tranh đấu đến cùng, mặc dù lão ta không phải người yêu thích Thiên Đạo, lão ta chỉ là một người bình thường, nhưng lão ta sẽ không ngồi yên nhìn thế giới bị hủy diệt. Chỉ tiếc lão ta đã không còn tình cảm nữa, nên đã không còn là con người, giờ lão ta không hề quan tâm đến thế gian nữa rồi. Ha ha ha..."
Thiên Đế nhếch môi nở nụ cười hài lòng, lão ta vui vẻ lên tiếng nói: “Nhưng mà chuyện này cũng tốt, hắn sẽ không đến quấy rối, ta cũng có thể hoàn toàn tin tưởng ở hắn. Kiếm Tâm, ngươi đi mời Côn Bằng đại nhân đi! ”
Kiếm Đế gật đầu mạnh mẽ rồi xoay người rời đi liên hệ với Côn Bằng.
Sau này khi Thiên Đế và Côn Bằng gặp mặt nhau, Thiên Đế đã ra điều kiện sẽ giúp đỡ lão ta thành thần thú, xúi giục lão ta dụ dỗ các thánh thú còn lại đến đây để giết chết họ. Trong khoảng thời gian ngắn, dã tâm của côn bằng trỗi dậy, thế là lão ta liền làm theo.
Người đầu tiên bị hại chính là Phách Thiên Lôi Hoàng không rõ thân phận thật sự.
Họ lừa bà ta vào trong một thung lũng, dưới sự vây bắt và tấn công của hai vị đế vương và một thánh thú, bà ta căn bản không có chút sức lực phản kháng, cứ như vậy ngã xuống, sức mạnh sấm sét khủng bố kia của bà ta, cũng biến thành một phần sức mạnh của Thiên Đế.
Kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, Côn Bằng cũng định tiếp tục kế hoạch này, nhưng không biết tại sao, chuyện Côn Bằng hãm hại Lôi Hoàng lại bị người ta truyền ra bên ngoài, một miệng đồn mười người nghe, Côn Bằng bỗng nhiên bị tam đại thánh thú như Long Tổ vây bắt và tấn công.
Thiên Đế thấy Côn Bằng vô dụng, liền nảy sinh ý đồ giết người diệt khẩu, nhưng phải hút cạn sức mạnh của lão ta trước rồi tính tiếp. Nhưng ngay khi Thiên Đế ra tay, đám người Tình Đế cùng Minh Đế lại trùng hợp chạy đến chạy tới ngăn cản lão ta.
Mà Côn Bằng thấy chuyện đã bị bại lộ, đã làm thì làm đến cùng, lão ta đem những chuyện đã tính toán cùng với Thiên Đế phơi bày ra ngoài. Quả nhiên, kế hoạch hủy diệt thế gian rõ như ban ngày này đã khiến cho mấy vị đế quân còn lại cảm thấy khiếp sợ.
Nhân Đạo và Thiên Đạo đoạn tuyệt với nhau, cuộc đại chiến thượng cổ nổ ra hết sức căng thẳng.
Thiên Đế vốn muốn bí mật hành động, đến lúc này lão ta cũng không thèm giấu diếm nữa, cởi bỏ lớp mặt nạ, ứng chiến với tám vị đế quân còn lại
Tất cả dường như khớp với các ghi chép trong lịch sử, nhưng các chi tiết lại rất khác nhau...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất