Luồng khí đen khủng bố hệt như con mãnh thú đang cắn nuốt người khác, Liên Đế Cảnh Đại đạo muốn trấn áp nó cũng khó khăn, chúng khiến cho Kiếm Đế phải lui lại từng bước một.  

             Thiên Đế thấy vậy, trong mắt cũng lộ ra một chút sợ hãi, nhưng cũng không hề lúng túng, danh hiệu Đệ nhất trong thập đế cũng không phải để gọi không.  

             Ong!  

             Một luồng sóng dao động vô hình đột nhiên xuất hiện, toàn bộ vòm trời chợt biến thành con mắt khổng lồ, ánh sáng màu vàng chớp nháy, trong mắt của Thiên Đế cũng giống hệt như vậy, kim quang rạng rỡ, thâm thúy mà thần bí.  

             Một giây sau, một âm thanh vang lên, toàn bộ mật thất giống như bị thứ gì vô hình bao vây lại. luồng khí đen này không ngừng trào ra ngoài, dù thế nào cũng không thể ngăn cản được.  

             Mắt thần Không Minh, Không Vực!  

             Khóe miệng nhếch lên, Thiên Đế nhỏ giọng thì thào, mang theo Kiếm Đế đang kinh hoảng đi về phía trước. Cách một lớp màng mỏng vô hình, họ thấy trong luồng luồng khí đen đang lượn lờ kia có một nam tử mặc áo bào trắng, toàn thân co giật ngồi ngay ngắn trên đài luyện công, sắc mặt đau khổ không kiềm chế được. Mà trên đỉnh đầu hắn, từng luồng khí màu đen đang tỏa ra ánh sáng tà ác.  

             Chỉ liếc mắt một cái, Kiếm Đế liền kinh hãi khiếp đảm: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Thập đế đã tề tựu rồi mà lão ta vẫn có thể ngưng tụ Đại đạo sao?”  

             “Vậy thì thế nào? Dù sao thì đã có nhất đế sinh chắc chắn sẽ có một vị đế vương phải chết, một đế vương ngã xuống là được. Thế nào thì hôm nay ta cũng đã đạt được mục đích của mình rồi, ta định nói cho lão ta biết, ta sẽ giúp lão ta giết một đế, để chừa ra một chỗ trống cho lão ta. Chỉ là bây giờ xem ra, ta không cần ra tay nữa!”  

             Khóe miệng lão ta thoáng nở nụ cười kì lạ, Thiên Đế nhìn đệ đệ này của mình, hài lòng gật đầu.  

             Kiếm Đế nghe được, nhìn về phía uy thế kinh khủng kia, cũng không kìm được mà than thở: “Đúng vậy, chưa ngưng tụ Đế cảnh, chỉ mới khí thế kia thôi đến ngay cả Đế như ta cũng không đỡ nổi, rốt cuộc là lão ta tìm hiểu được đến Đại đạo gì rồi?”  

             “Đúng vậy, là Đại đạo gì mà có lực lượng đáng sợ như thế?” Nghe thấy vậy, Thiên Đế cũng thấy kì lạ, lại xem lại thật kĩ, càng thấy quái dị hơn: “Ủa, lão ta tự chặt đứt cảm xúc bản thân?”  

             “Cái gì? Chặt đứt cảm xúc ? Vậy sao có thể ngưng tụ Đại đạo được?”  

             “Ta cũng thấy lạ, cảm xúc đã đứt đoạn, mà chẳng những có thể ngưng tụ thành Đế, còn lợi hại như vậy, đến cả Đại đạo đã ngưng tụ Đế cảnh từ lâu cũng không sánh bằng?” Trong chớp mắt mờ mịt, trong lòng Thiên Đế cũng chất chứa nhiều hoài nghi.  

             Ầm ầm đùng…  

             Bỗng nhiên, tiếng động ầm ĩ liên tiếp vang lên, không gian bốn phía đều rung động, giống như có thể hỏng bất cứ lúc nào. luồng khí đen này cuộn trào càng thêm mãnh liệt, đập vào kết giới giăng tứ phía, không khác gì một con thú dữ đang bị nhốt trong chuồng, bất chấp lao tới cắn xé.  

             Thấy tình cảnh này, Thiên Đế càng kinh hãi hơn, da mặt không ngừng run rẩy: “Nói đùa sao, ngay cả Không Minh Đại Đạo của ta cũng không chống đỡ được? Sao lại có thể như thế chứ? Dù đều là Thiên Đạo, nhưng lão ta còn chưa Đại đạo, sao ta lại không thể đỡ được khí thế ngưng tụ Đại đạo của lão chứ? Trừ phi…”  

             “Trừ phi cái gì?”  

             “Trừ phi lão ta hoàn toàn không ngưng tụ Đế cảnh Đại đạo!” Giọng nói của Thiên Đế hơi run rẩy, trên mặt tràn đầy vẻ kích động. Kiếm Đế nghe xong vô cùng khó hiểu: “Nếu không phải là Đế cảnh Đại đạo thì nó là gì? Lão ta bây giờ không phải chuẩn bị thành Đế sao?”  

             Trên mặt Thiên Đế thoáng qua vẻ hưng phấn, hít thở sâu một hơi, lão ta bình tĩnh nói: “Kiếm Tâm, lúc trước không phải ta đã đề cập qua với ngươi rồi sao? Dạo này ta đã giác ngộ được một ít, cảm thấy bên trên Đế cảnh dường như còn có một tầng cảnh giới huyền diệu khác, Vô Thượng Thiên cảnh. Ta đã mò thấy một cánh cửa rồi, nhưng không đột phá được, nhưng mà đệ đệ, lão ta lại…”  

             “Điều này sao có thể? Lão ta còn chưa đột phá được Đế cảnh, đã trực tiếp bước lên ngưỡng Vô Thượng sao?”  

             “Sao lại không có khả năng? Người và người cũng không giống nhau, cái gì chẳng có thể xảy ra!”  

             Trong mắt Thiên Đế đã thành màu đỏ đậm, hưng phấn đến mức cả người run rẩy. lão ta nhếch miệng cười nói: “Bản thân đệ đệ tu Hữu Tình Thiên Đạo, vốn rất khó có thể viên mãn. Nhưng bây giờ lão đã chặt đứt cảm xúc của mình, hữu tình có thể thay đổi thành tuyệt tình. Lão ta mất đi cảm xúc, được Thiên Đạo bổ túc, ngược lại có thể vượt qua Đế cảnh, viên mãn Vô Thượng Đại đạo. Cái này gọi là khổ tận cam lai, ý trời đã định. Hơn nữa đây chính là nhân duyên dành riêng cho hắn. Như chúng ta không tu theo Hữu Tình Thiên Đạo, cho dù có chặt đứt cảm xúc cũng không có được giác ngộ thay đổi hoàn toàn như vậy, cực âm sinh cực dương. Cho nên, đây chính là thứ thuộc về lão ta, không phải thứ chúng ta có thể đạt được!”  

             Kiếm Đế hiểu rõ gật đầu, nói: “Thì ra là thế. Ở nơi cực âm sinh ra vật cực dương, khiến cho âm dương thiên địa cân đối. Như Hữu Tình Thiên Đạo vậy, sau khi cắt đứt tình duyên, đó chính là cực hạn vô tình, trái lại sẽ vượt qua Đế cảnh, thăng lên Vô Thượng. Như vậy từ nay về sao, phía trên Thập đế sẽ còn có một vị Vô Thượng chí tôn sao?”  

             “Gì, Thập đế?”  

             Thiên Đế khinh thường bĩu môi, lơ đễnh nói: “So với Vô Thượng cảnh thì Đế cảnh đã là cái gì? Ta đây nói thật cho ngươi biết vậy, Đế cảnh chỉ là người cai quản thiên địa đại đạo mà thôi, bản thân người ở Đế cảnh nắm giữ sức mạnh của thiên địa ở trong tay. Nhưng Vô Thượng cũng cai quản thiên địa, nhất niệm diệt thế, nhất niệm sáng thế. Nói cách khác, Đế quân trong mắt Vô Thượng chí tôn cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi. Quyền sinh sát nằm trong tay người đó, chỉ là một câu nói thôi. Đế cảnh làm sao so được với Vô Thượng cảnh?”  

             Thân thể Kiếm Đế run lên một cái, vô cùng sợ hãi, trong lòng chợt chùng xuống.  

             Trong truyền thuyết, chí cao vô thượng thần cùng lắm thì cũng chỉ là một ý niệm trong đầu người phàm mà thôi, nhưng bây giờ, nếu thành sự thật…  

             Nghĩ đến đây, Kiếm Đế quay đầu nhìn nam tử mặc áo bào trắng thật lâu, trong mắt đột nhiên hiện lên vẻ kiêng dè.  

             Đùng!  

             Chợt, một tiếng nổ to vang lên, kết giới mắt thần Không Minh cuối cùng cũng không thể vây hãm luồng khí đen đáng sợ kia nữa, lập tức vỡ tan ra. Luồng khí đen cuộn trào mãnh liệt, giống như mấy vạn con mãng xà, nhanh chóng lao về phía Thiên Đế bọn họ, dường như sắp thôn phệ cả hai người.  

             Hai người giật mình, vội lui về phía sau, nhưng Thiên Đế vẫn luôn nở nụ cười, hơn nữa còn cười rất hưng phấn.  

             Đệ đệ này của lão ta cuối cùng có thể trông coi Thiên Đạo rồi. Tuy rằng vượt qua lão ta, nhưng lão ta vẫn rất hưng phấn. Bởi vì lão ta tin rằng, một ngày nào đó mình cũng có thể đột phá Vô Thượng cảnh.  

             Đến lúc đó hai huynh đệ bọn họ cùng nhau quản lý vô thượng đại đạo, đây mới thật sự là Thiên Đạo quy cách, bọn họ khác với phàm nhân!  

             Xẹt!  

             Nhưng mà, ngay lúc luồng khí đen đang từng bước ép sát bọn họ, đột nhiên lại biến mất trong nháy mắt.  

             Hai người không khỏi sửng sốt, đều nghi hoặc nhìn lại về phía trước, lại thấy rằng chẳng biết từ khi nào, luồng ánh sáng màu đen trên đầu nam tử mặc áo bào trắng đã biến mất, cơ thể hắn run rẩy ho khan, toàn thân từ trên xuống dưới toàn là mồ hôi lạnh ướt nhẹp.  

             Thiên Đế nhíu mày, vội vàng cất bước tiến lên, nghiêm túc nói: “Đệ đệ, có chuyện gì xảy ra, lúc đột phá gặp phải khó khăn gì sao? Vì sao Vô Thượng đại đạo của ngươi lại biến mất?”  

             “Cái này ư… Không thể ngưng tụ…” Nam tử mặc áo bào trắng thở dốc từng cái, trong mắt toát ra sự sợ hãi và nghiêm túc vô cùng.  

             Kiếm Đế sửng sốt, ngạc nhiên nói: “Vì sao? Nghe Thiên Đế nói, đạo được ngưng tụ này chính là Vô Thượng đại đạo, đây chính là cảnh giới mà Thập đế đều không đạt tới được, vì sao lại không thể ngưng tụ?”  

             “Bởi vì đạo này chính là Thiên Đạo niết bàn, ngày nào ngưng tụ thành được thì chính là tận thế!”  

             “Cái gì?” Kiếm Đế giật mình kinh hãi, cũng vô cùng hoảng hốt, nhưng Thiên Đế lại lạnh lùng nhìn hắn, không cho là đúng: “Thì có sao? Ngươi có thể chặt đứt cây tình ái, thế giới cũng có thể diệt vong, liên quan gì đến ngươi? Dù sao thì cái thế giới không sạch sẽ này cũng đã vô ích quá rồi, không bằng tận thế đi, sau đó tái tạo một thế giới mới! Đến lúc đó, đại ca cũng đã đột phá Vô Thượng cảnh, ta cũng sáng tạo một thế giới, một thế giới tinh khiết nhất tự cổ chí kim, một thế giới sạch sẽ không có nhân loại. Được rồi, đến lúc tân thế, Đế quân cũng sẽ không chết đâu!”  

             Nam tử áo bào trắng phun ra một ngụm trọc khí thật dài, buồn bã nói: “Diệt thế chi đạo, do chính Tu La địa ngục tiêu diệt, phải chịu Thiên Đạo nghiêm phạt. Đế quân của Thiên Đạo không sao, nhưng loài người sẽ hoàn toàn tiêu vong…”  

             “Vậy là tốt rồi, ta còn sợ không có cơ hội thể hiện khả năng sáng tạo thế giới kìa.” Thiên Đế hiểu rõ gật đầu, vỗ vỗ vai hắn, lạnh lùng nói: “Ngươi kế tục điều đó đi, thế giới này đã đến lúc cần được thanh tẩy rồi!”  

             “Nhưng bây giờ loài người vừa mới phát triển, chưa tới lúc tận diệt, sao có thể tận thế?”  

             “Dù sao thì chuyện này cũng là sớm hay muộn, Nhân Đạo phân biệt thiện và ác, không theo quy luật của Thiên Đạo, vốn là vẩn đục chứ không sạch sẽ, thiên địa không dung. Đến cả sinh vật đơn thuần như linh thú, dưới sự vẩy bẩn của con người, dần dần cũng trở nên gian xảo. Không chừng sau này, linh thú chất phác nhất cũng sẽ học theo loài người, bắt đầu phân biệt thiện ác, trở nên phức tạp. Đợi đến khi ác áp đảo thiện, đó chính là địa ngục Tu La. Nói chúng, loài người không nên tồn tại, bây giờ tận thế là hay nhất!”  

             “Muốn tiêu diệt thì ngươi đi mà diệt, ta không làm!” Nam tử mặc áo bào trắng oán hận phẩy tay áo, vẻ mặt âm u đi ra ngoài.  

             Nhìn bóng dáng hắn rời đi, Kiếm Đế hơi cau mày, nhìn về phía Thiên Đế: “Lệnh đệ hình như đã thay đổi rồi, trước đây sẽ không như thế với ngươi.”  

             “Huynh trưởng như cha, trước đây hắn chọn tu Hữu Tình Thiên Đạo, có giao du với loài người, sẽ học theo quy tắc của loài người, đương nhiên sẽ khách khí với ta một chút. Nhưng bây giờ hắn đã chặt đứt cây tình ái, đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ với loài người, thay đổi thái độ cũng không sao, ta rất vui mừng. Ha ha…”  

             Thiên Đế cười khẽ một tiếng, nhìn về phía Kiếm Đế, nói: “Vừa nãy hắn nói, muốn diệt thì chúng ta tự diệt đúng không, hắn không muốn nhúng ta vào. Sao nào? Chúng ta làm đi!”  

             Kiếm Đế sửng sốt, ngạc nhiên nói: “Ngươi muốn ra tay? Sức mạnh của Vô Thượng chí tôn mới có thể diệt thế, mặc dù ngươi đã mày mò ra được cánh cửa ấy, nhưng còn lâu mới có thể đột phá được đấy!”  

             “Nếu như lúc trước đây ta muốn đột phá, hoàn toàn không có biện pháp nào, nhưng không phải bây giờ đã có ví dụ rõ ràng sao?”  

             “Ngươi muốn nói là…”  

             “Không sai!”  

             Thiên Đế bình tĩnh gật đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng: “Đây không phải là Vô Thượng chí tôn muốn diệt thế, mà là diệt thế mới tạo lập ra được cao thủ Vô Thượng cảnh. Giữa thiên địa, chuyện gì cũng mang theo ý trời. Nếu như thiên địa đã không chấp nhận được con người tung hoành, nhiễu loạn thế gian, thì người tu Thiên Đạo sẽ được sáng tạo ra, diệt thế chính là tuân theo ý trời. Chúng ta căn cứ theo con đường diệt thế, nhất định có thể giác ngộ được Vô Thượng đại đạo!”  

             Kiếm Đế trầm ngâm một chút, hơi nghiêng đầu: “Vậy chúng ta phải diệt thế như thế nào? Trục xuất loài người sao?”  

             “Sức mạnh lúc nãy tản ra xung quanh hắn, ngươi thấy không?”  

             “Đương nhiên, rất mạnh!”  

             “Đó chính là sức mạnh của người chưa bước vào Vô Thượng cảnh!”  

             Trong mắt Thiên Đế lóe lên suy nghĩ thâm thúy, lão ta thong thả bước hai bước, buồn bã nói: “Trước mắt, trong thế giới này chưa ai có sức mạnh như vậy, cũng không ai biết làm thế nào để thu hoạch được nó. Mặc dù lão ta là đệ đệ của ta, cũng chỉ là một tên gà mờ mà thôi, vẫn chưa chân chính có thực lực. Nếu như có sức mạnh nào có thể sánh ngang với Vô Thượng cảnh, thì cũng chỉ có bọn họ…”  

             “Ai?”  

             “Ngũ đại thánh thú!”  

             “Bọn họ?”  

eyJpdiI6IlZLRGtzV3FpZmFtVlwvYlBGSCtnTUR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9VcHJYS3pKc2hqVXY0NGU3Q1hycTBDWlQxYjdha0Z0V2hKXC91RUFKU0N6U0FQU1NuSFwveUtGU2dGOUJKcDZUT2ZneVZBUHNhZldKYm9velE5RVFqQWJrUVJtV3p2MXBFVmk3Q1QyK1o2TlJBYWpjV2FlaDJVZGc0QTRZQXpTTWRqaGdQckNFRVZuUVdrMlBIT1BDSG5obm5heGw1XC9uWENZVnNZbzFsTGZhNEdLa05ZQ1I1bzJJd2d6a1RxdVRyVG51M01BOGtCZXY1eTA3djFIXC8wZmtMVUhFSmJKUVM1TWZDOGNqUk9QZm9ZK213WjFuTVRmbGR5a0NoUWd3NmhObjJNY25NVlR6MTFSTjZkS0t3NHZMS1cyOTNJT3o4YjlmRFJZVkFYQzB4NXBTTnBqd0JRZE5CRTZ1TUZcL3N6Nm51bFMreUNOelpYdUVPVElNdzZSZkhaOHlcL0IzZVNcL01Nd1pWaWZ3RnB2WXJkVXl5NWl5dFkwajlMYlROTzREQm05MEV2RU12Y3VEQUpFNkE3UUxpSjZLQjFGZnN4UFhZRzVWNVFDbFp5RUZ5YzhETDhmZ3NRd1NIdUFodmQ1MURlaVZ3NGRMalA3bXhlTGVZZmhleVpUd2g4bFwvMHVDOFwvaHpGVlBMaEtHcUw2RDY0V3JGVmxqSDRHTXRUbmRDY3FwaXpYYzEyMUZPSWFXSXp5N3IySWlLaHFqSTBvR3Y3cGhDc0tOdDJoN2hpR0hZMFJvZ3lhZVordGNsVzR3MGNESDVsbkp3K0tvSFNCOUVhcUhYSGR5V1wvVno2Mk0zWVN1RStrWVpYczNKbDlTVUNUYWFORWY4MWt5enVYQnV0amRUUDhWemhrdkZzTFNTMGVBdFk3TlFqdkQ5VDNnZnNpXC9mQnpNYVliejFSTFlCVjd5Zyt2QUZUeVRIYXNlb0IxNENkTUMyc0haa0RhaFY3ZHZQbEE4ZHc5YlNHYnpoMlVSZUt0N1dkMkZsOStcL3NlZm9qbFwvamRCdTFhVXJzRGRkaUZKTEhCcE95ZTNMZHN2allybndSNVwvQ0V1RFhwOHNIUnJMbXZnUTBTT2ZEOD0iLCJtYWMiOiI4ZGMyZDA5M2RjNzE5Yjk0YThiZWIwZDk5ZWJhZDM4ODdiMjI3ZDI3ZGZlZDJkYjg3MDEzMzM2ZTcwZjcyZGJmIn0=
eyJpdiI6IjQ2Wm5FU3ZNUkVTZ01RcndIRzhmTEE9PSIsInZhbHVlIjoickRUYUNmV1pcL3JhMTRlb3F1enRGdGJtR1V2ZTBaOXc2TW14Y3ArYVJzczd6dzYyWWJSTVZsZ0R3dlZYUnMrc1NOZE0rdzVyTlMzNTBmQUJ4N2t6Tk4wdEpnSWlUejNZUVl0SVwvUzBCcThGNG5QK2IrR2E3SElVSklaaVREa1lmMGprNnA2ZzhQNHVcL2M0WCszNEdaWkRWQlwvbXJ1akZDekRlQUpDUStEUVVCMWxGbFNtVmg4ZHkzV25qdXRqQUNDaENZK2M2dU95cmVKNDFKK3o4aUpueGNCaHF0UFFUT0c2eURDc1BJdGhzMTQ9IiwibWFjIjoiOTZiZDU1MTY0OGU1ZDUwMjQ2ZDZkMTVhMzU3MzAzMGY2MjA4OWZhZDQ0MzVkNDI5NDNiMmViOGMyOWUwYTdmZSJ9

             “Không sai, Kiếm Tâm, ngươi đi thu thập sức mạnh này cho ta, đừng để bọn họ phát hiện ra ý đồ của chúng ta. Ta muốn thí nghiệm, chúng có thể sinh ra sức mạnh diệt thế chân chính hay không!” Sâu trong mắt Thiên Đế xuất hiện một chút sắc bén và độc ác, lão ta liên tục cười lạnh…

Ads
';
Advertisement
x