Mấy ngày sau đó, thành Cửu Đỉnh yên ắng lạ thường, không còn kẻ không biết sống chết nào dám tới trêu chọc Lý Quân nữa. 

 

Chẳng mấy chốc đã tới ngày thứ năm. 

 

Các thế lực trong Di Tích Cấm ùn ùn kéo về thành Cửu Đỉnh, khiến các quán trọ trong thành kín chỗ. 

 

Ai cũng ngầm hiểu, hội nghị ở Cửu Đỉnh lần này, một là để đối phó Lý Quân, hai là để nhà họ Nhậm thò tay chiếm phần lớn tài nguyên của Di Tích Cấm. 

 

Dù sao nhà họ Nhậm vừa xuất hiện một cao thủ Bán Bộ Thần Cảnh. Các gia chủ thế gia khác chỉ mong lợi ích nhà mình đừng bị đụng tới, nếu có thiệt thì cũng mong tổn thất càng ít càng tốt. 

 

Di Tích Cấm chỉ có vậy, tài nguyên hữu hạn, nhà họ Nhậm muốn ăn nhiều thì người khác phải nhường phần. 

 

Riêng khu 1 của Di Tích Cấm đã có hàng trăm thế lực lớn nhỏ, lần này kéo đến đông đủ. 

 

Tuy Huyền Trần Chân Nhân không lập thế lực riêng trong Di Tích Cấm, nhưng là tán tu có thực lực sánh ngang chủ các thế lực siêu cấp, đương nhiên cũng nhận được thiệp mời. 

 

Người đến quá đông nên nơi họp dời ra quảng trường. Quảng trường đã được bố trí từ trước. Trên đài cao đặt hơn chục chiếc ghế, dành cho cao thủ từ Thần Biến đỉnh phong trở lên. 

 

Cố Nghiên cùng sư phụ Huyền Trần Chân Nhân, phần lớn mọi người còn chưa đến nên hai người cũng chưa vội ngồi xuống. 

 

Với thân phận của Huyền Trần Chân Nhân thì đủ tư cách ngồi trên đài cao, còn Cố Nghiên là đệ tử chỉ có thể tìm chỗ phía dưới. 

 

Đột nhiên cô thấy có người đã ngồi sẵn trên đài, chính là Lý Quân. 

 

Không ngờ anh lại đến sớm như vậy, vừa thấy anh, Cố Nghiên vui mừng đi thẳng về phía Lý Quân. 

 

"Cố Nghiên, cô cũng đến rồi, mau ngồi đi." 

 

Vừa nói, anh vừa chỉ vào chiếc ghế bên cạnh. 

 

Cố Nghiên thoáng do dự. Ghế trên đài đều là chỗ dành cho gia của của các thế lực siêu cấp, cô đâu có tư cách ngồi vào. 

 

“Tôi bảo cô ngồi thì cứ ngồi. Cô là người của tôi, đám chủ thế lực chó má kia sao sánh được?" 

 

Nghe mấy chữ "người của Lý Quân", Cố Nghiên bỗng đỏ mặt, lưỡng lự giây lát rồi vẫn ngồi xuống cạnh anh. 

 

Cố Nghiên vẫn giữ lối ăn mặc của thế tục, tóc dài buông xõa, váy lụa đen, gương mặt yêu kiều toát ra vẻ quyến rũ. 

 

Từ khi tu luyện, cô lại có thêm vài phần khí chất xuất trần, hai nét hòa vào nhau, phong tình độc đáo. 

 

Bắt gặp ánh mắt Lý Quân nhìn mình, cô khẽ ưỡn bộ ngực kiêu ngạo của mình lên. 

 

Huyền Trần Chân Nhân đứng gần đó trông thấy hết, vô thức thở dài. Đệ tử của mình thân cận với Lý Quân đến thế, chẳng biết là phúc hay họa. 

 

Người vào sân ngày một đông. Chẳng bao lâu giữa đám đông vang lên xôn xao: mấy người đàn ông trung niên sánh vai bước tới. Bọn họ vừa xuất hiện, nhiều người đã chủ động chào hỏi. 

 

Không biết tự lúc nào, Huyền Trần Chân Nhân đã ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Lý Quân, giới thiệu: "Mấy vị kia là người của nhà họ Phùng ở Khu 1. Năm anh em nhà họ Phùng đều là cao thủ cảnh giới Thần Biến, lại có quan hệ rất thân với Vân Đức cư sĩ, nói trắng ra là chó săn của ông ta." 

 

Lý Quân gật đầu, để ý diện mạo năm người này quả có vài phần giống nhau. 

 

Đúng lúc ấy, xa xa có một người đàn ông vẫy tay gọi Chu Ưng Tuyết. Thấy người kia, Chu Ưng Tuyết vội nói với Lý Quân: "Điện chủ, đó là anh em kết nghĩa của tôi, Đinh Hằng. Không ngờ hắn cũng đến. Để tôi xem hắn tìm tôi có chuyện gì." 

 

Lý Quân gật đầu. 

 

Chu Ưng Tuyết đi tới trước mặt Đinh Hằng, còn chưa kịp mở miệng đã bị gã kéo vào một góc. 

 

"Chu Ưng Tuyết, nghe nói thương hội Bạch Nguyệt đã nương tựa Chiến Long Điện, có đúng không?" 

 

"Phải." 

 

Chuyện này giờ đâu còn là bí mật nữa, hầu hết mọi người ở Di Tích Cấm đều  biết. Ông ta không hiểu vì sao Đinh Hằng còn hỏi thừa. 

 

"Tôi khuyên ông lập tức rút khỏi Chiến Long Điện, cắt đứt quan hệ với Lý Quân đi." 

 

Chu Ưng Tuyết nhướng mày: "Vì sao?" 

 

"Vì sao? Còn cần tôi nói nữa à? Lần này Vân Đức cư sĩ triệu tập nhiều thế lực như vậy, tái phân phối tài nguyên chỉ là một phần, quan trọng hơn là bày sẵn cái bẫy cho Lý Quân, mà hắn lại ngốc nghếch chui đầu tới thật. 

 

Vân Đức cư sĩ, Nhậm Vấn Tiêu, cộng thêm cao thủ đến từ Chư Thánh Địa, dù Lý Quân có ba đầu sáu tay, phen này cũng chắc chắn chết. Ông không sớm tách khỏi hắn, chẳng lẽ muốn chôn cùng à? Đi, theo tôi, tôi đưa ngươi tới gặp Nhậm lão gia tử xin lỗi, bỏ gian tà theo chính nghĩa.” 

eyJpdiI6InNSVVhRZEVpcU02TUwyZzgyUGJ6OHc9PSIsInZhbHVlIjoiK3V3NkdOcHRHdVRsclltK3A0eVlQVm91enh1SFpCMlEwQThoR1VKUVN6ZzBkc0xCNTV4bHE0emlteDQ1TWh4NyIsIm1hYyI6IjZhZjhmYzM2ZTAyMmFmNmVlMjdlMjYzNWU3NmI1MjIzN2Q4ZmUxYTE0NTkzYzE5ODY4MGI1MmE2YmE3NzRiMjgifQ==
eyJpdiI6IlVLeUluMzNRUmJIVmo0aVU5Um50T3c9PSIsInZhbHVlIjoid1NCK040UVdVbHlKWmk0TVRhWGJEdTZEeWxrUFp2MTdJRVpJSEpMVXAzUUFIcDZ5dnVWTHJCbGVvK2R0cVhHVFIzeUN0OGFpSUxNS1doZ0RWYnBNb0tSb0lGc0ptcTcyM25FTVhGU2pXRnFSdVwvS1VSb2NscEhBUXFyOHZRTjJZUFFzZ0grU2pJcnBjR2pyZ1c0VzBCOWRiUTNieTVNdFVWMGJoMis2RWRFejJnZ0MxMU9oaUQ2bnZXanM0Y3ozRGRrVmlTdWVCY1d2MkZwOTByZFRYUmthZTFMcDZ3aVZha2tkanVFNkVGUjhUalRPdGVldkRmQnRjYngyZ1BuWWhtWDdqTEdxaThRMjBJWlp4b2VCRHY2ZEVjVTdlTkhkQW1uakxMR3E3TW1jPSIsIm1hYyI6IjE2NGY3YjNlODgwZTI4YTg2ZWFkZjZkNzc5MzY3NTNjYjcwMjdhZTM0ZWJkOGU5Y2NhNzc0ODdjY2JiMDEwMjgifQ==

Đinh Hằng nổi nóng: "Chu Ưng Tuyết, đi mau!"

Ads
';
Advertisement
x