Biểu cảm trên gương mặt của hai tên vệ sĩ trở nên đông cứng. 

 

Trận pháp do phó chưởng giáo bày ra lại bị một chiêu của đối phương phá vỡ. 

 

Hắn ta là thứ yêu nghiệt gì? 

 

Quá đáng sợ! 

 

Hai vệ sĩ bị dọa tới run rẩy, bọn họ vừa bò vừa chạy vào trong thung lũng. 

 

Kẻ như hắn ta, giết chết bọn họ là chuyện quá dễ dàng. 

 

Bên trong thung lũng, phó chưởng giáo – Lục Minh ngồi ở chủ vị, bên cạnh là hộ pháp Nam Sênh và Đàm Đài Khinh Vũ. 

 

Phó chưởng giáo ngồi ở trên cao, Đàm Đài Khinh Vũ đứng đó giống như phạm nhân bị thẩm vấn. 

 

Lúc này, Đàm Đài Khinh Vũ sốt ruột: “Lục phó chưởng, ông nghe tôi đi, thực lực của Lý Qauan rất kinh khủng, nếu có hắn gia nhập, chúng ta sẽ trở thành môn phái mạnh nhất thánh địa, nếu trở thành kẻ thù sẽ mang tai họa cho Vũ Hóa Thánh Địa. 

 

“Haha, Đàm Đài Khinh Vũ, không ngờ là một thiên tài của thánh địa lại nói năng bậy bạ như vậy, kinh khủng? Hắn có thể đáng sợ tới đâu?” 

 

Lục Minh lạnh nhạt nói: “Tôi thấy, tư chất của cái tên Lý Quân kia quả thật không tệ, sợ là cô động tâm với hắn ta rồi.” 

 

“Hai trưởng lão của Vũ Hóa Thánh Địa bỏ mạng trong tay hắn, nếu không giết hắn thì biết ăn nói với chưởng giáo thế nào?” 

 

“Hoàng hộ pháp đã đi bắt hắn, rất nhanh thôi sẽ có tin truyền về, đợi lát nữa tôi sẽ giết hắn trước mặt cô, chặt đứt cái ý nghĩ xằng bậy kia.” 

 

Đàm Đài Khinh Vũ lắc đầu: “Lý Quân không phải người bình thường, Hoàng hộ pháp đi tới đó chẳng khác nào nộp mạng, chọc giận hắn sẽ mang tai họa cho Vũ Hóa Thánh Địa.” 

 

“Mong phó chưởng giáo thông báo cho Hoàng hộ pháp, mời Lý Quân chứ không nên dùng vũ lực, có lẽ sẽ cứu hắn được một mang.” 

 

“Haha, Đàm Đài Khinh Vũ, nghe xem, cô đang nói cái gì vậy? Hoàng hộ pháp không phải đối thủ của hắn ta? Cô đang kể chuyện cười đấy à?” 

 

Lục Minh cười lạnh. 

 

“Đàm Đài Khinh Vũ, cô đừng cố gắng cứu hắn ta nữa, vô dụng thôi, lần này tôi nhất định phải lấy mạng của hắn ta, cô cứ ngoan ngoãn đợi ở đây là được, xử lý xong chuyện của Lý Quân, tôi sẽ đưa cô tới trước mặt chưởng giáo, để chưởng giáo trị tội cô.” 

 

“Trị tội tôi?” 

 

Đàm Đài Khinh Vũ tức giận, cô trừng mắt: “Lục Minh, ông đúng là ngu xuẩn, không chỉ ông mà người của Vũ Hóa Thánh Địa đều là một lũ ngu.” 

 

“Thiên tài như Lý Quân, tôi tốn biết bao công sức để mời được Lý Quân vào Vũ Hóa Thánh Địa, nếu không thể gia nhập thì cũng có thể làm bạn bè, nhưng các người lại hết lần này tới lần khác đẩy Lý Quân thành kẻ thù, đám ngu, Vũ Hóa Thánh Địa sẽ vì sự ngu xuẩn của các người mà gặp tai họa.” 

 

“Đàm Đài Khinh Vũ, hỗn láo!” 

 

Thấy Đàm Đài Khinh Vũ dám chống đối mình, Lục Minh nổi giận. 

 

Sóng khí ngưng tụ trên lòng bàn tay. 

 

“Ầm!” 

 

Ngay sau đó, Đàm Đài Khinh Vũ bị luồng khí đánh trúng, khóe miệng rỉ máu. 

 

“Nghĩ mình là thiên tài của tông môn mà dám nói năng bất kính, Đàm Đài Khinh Vũ, cô thật to gan.” 

 

Giọng nói của Lục Minh lạnh lẽo, định tiếp tục trừng phạt Đàm Đài Khinh Vũ. 

 

Trần tiên sinh sốt ruột, ông vội vàng cầu xin thay chủ nhân: “Lục phó chưởng, ngài đừng tức giận, chủ nhân của tôi chỉ nhất thời kích động.” 

 

Nói xong, ông quỳ xuống. 

 

“Hừ! Ông là cái thá gì!” 

 

Lục Minh phất ống tay áo, Trần tiên sinh bay ra, cơ thể đập lên tường. 

 

Lục Minh định tiếp tục, đột nhiên một tiếng vang truyền tới, cả thung lũng rung chuyển. 

 

“Động tĩnh gì vậy?” 

 

Ánh mắt Lục Minh và Nam Sênh lộ vẻ kinh ngạc, biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi. 

 

“Đại trận Huyền Cơ bị phá vỡ, sao có thể?” 

 

Lục Minh tinh thông trận pháp, đại trận do ông ta bày ra có uy lực rất khủng khiếp, trừ khi là cường giả nửa bước Thần Cảnh, nếu không sẽ không thể phá trận. 

 

Hơn nữa, đối phương chỉ dùng một chiêu đã có thể phá vỡ. 

eyJpdiI6IklyYnNhMlhKYWpoSUROQ0RrQ1lENHc9PSIsInZhbHVlIjoieGplZFlOcytGaURQY1owN2FYbGlvNnlrM1FtOEErS0pEVzlvcDFzd0hyVlpsWnM5cm1CeDBXV2VQS1dwbUxJWCIsIm1hYyI6IjdiYWJhZWU2ZjQ1NmFlMDI4ZjE2NDA2YjU0NmYwYWFkODU2MzQ1MmM0NzAwNmQxMDBlOTJiZjE1OWY1YzA3NDMifQ==
eyJpdiI6IkloRjIzTVgrb0Fsd3ZIZ1VVN1pRSFE9PSIsInZhbHVlIjoiZ2ZsR2ZoRHRlTmtkNFBVbUsxUWU4MnRkVkNEcTBacElRVXdxdUxEK21FQmdBUHc1dzZMM1dOV3FHSk5GVnZHdThNKytsek52aFZBSTBHaUdlZDlxcnVnSFwvQk9VbDVOOERIdkV6R2E3S3BcL3U5NzVNQ0xZTjU3cjlDeDBQMmZJZFFLQkNxQ20zb04reFNtK1BDTDFmTCtaVGkzaUFDYmN3Rkd3YkxpeVhxdDN4NW82XC84a1lZeUozOE5lcGVDc0pWTFJNWlhremx0RDh4MTJDcWtrZlk4dz09IiwibWFjIjoiZTI2YTVjMGFhYzE0ZDg2NWE4ZThmZGRiZjAyYmIyMjE0MDkzNWZhZjlmYmIyZTA1ODY3ODVmZjMwZWYyN2JjNCJ9

Lục Minh nói.

Ads
';
Advertisement
x