Vừa định đứng dậy thì nghe thấy tiếng đạp cửa, cánh cửa gỗ bị đạp vỡ, đám đệ tử đang canh gác ngoài cửa đều ngã vào trong, đập mạnh xuống đất.
Luồng khí cuộn tới như tiếng gió gào thét, cả đại điện không khác gì bị gió lốc tàn phá, không mở nổi mắt.
Một bóng người lạnh lùng xuất hiện ở cửa, tay cầm trường đao đầy khí thế, đôi mắt lạnh lùng bá đạo.
“Là Lý Quân.”
Trần tiên sinh vừa đứng dậy, khi nhìn rõ gương mặt của đối phương, ông hô lên.
Lục Minh và Nam Sênh khiếp sợ.
Hắn chính là Lý Quân?
Đối phương không bị Hoàng Chước bắt tới đây mà phá trận xông vào, hắn ta là nửa bước Thần Cảnh?”
Lý Quân thong thả bước vào, ánh mắt khóa chặt Lục Minh.
“Ông là phó chưởng giáo Vũ Hóa Thánh Địa?”
Giọng nói đầy lạnh lẽo, mỗi bước chân hắn đi qua đều tạo thành gió lốc.
Lục Minh lấy lại bình tĩnh, ông ta lạnh lùng nhìn Lý Quân: “To gan, xem ra Hoàng hộ pháp không bắt được cậu, nếu như đã chủ động tìm tới thì cũng đỡ mất công tôi phải đi tìm.”
“Hoàng hộ pháp? Đầu của hắn bị tôi treo trước cửa Chiến Long Điện, còn đầu của các người? Rất nhanh thôi cũng sẽ được treo cùng hắn.”
Giọng Lý Quân bình tĩnh.
Lời nói bình tĩnh khiến Lục Minh và Nam Sênh dậy sóng.
Hoàng hộ pháp chết rồi?
Đầu treo trước cửa Chiến Long Điện?
Sao có thể?
Hoàng hộ pháp là nửa bước Thần Cảnh, hắn ta làm sao giết được?
Lúc này, không khí trong đại điện hoàn toàn im lặng, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Thậm chí còn có thể nghe được tiếng tim đập của mọi người.
Đám người Lục Minh khiếp sợ trước những gì Lý Quân nói.
Hoàng hộ pháp đã chết rồi, Lý Quân kinh khủng như vậy sao?
Quan trọng nhất là hắn ta mới bao nhiêu tuổi?
Chẳng trách Đàm Đài Khinh Vũ lại muốn hắn vào Vũ Hóa Thánh Địa.
Lý Quân lạnh lùng đứng đó, cả người như một tảng băng, đôi mắt như vực sâu.
“Lục Minh, nghe nói ông muốn giết tôi, bây giờ tôi đã tới đây rồi, để xem ông có bản lĩnh gì.”
Lý Quân nói với giọng bình tĩnh nhưng lại mang theo gió lạnh, giống như một sứ giả của địa ngục.
Lúc này, A Tị Đao trong tay Lý Quân rung lên.
Nó đang khát máu.
“Tôi cũng muốn xem, cậu có gì mà ghê gớm.”
Hộ pháp Nam Sênh ra tay không chút do dự, chân đạp xuống, cơ thể hóa thành tàn ảnh, năm ngón tay xòe ra, bộc phát uy thế khủng khiếp bao trùm Lý Quân.
Là cường giả nửa bước Thần Cảnh, thực lực của gã rất khủng bố, đến thời điểm hiện tại, Nam Sênh vẫn không tin Lý Quân đã giết Hoàng Chúc, hung thủ chắc chắn là một người khác.
Bàn tay giáng xuống, khí thế ngút trời ập tới, tu vi nửa bước Thần Cảnh được thể hiện rõ.
Gã không biết mình đang phải đối mặt với người như thế nào.
Lý Tuấn tiến lên một bước, mặt đất dưới chân lập tức vỡ vụn, đá vụn bay ra như đạn.
Thanh đao trong tay chém xuống, một đao chém ngang rung chuyển cả đất trời.
Ánh mắt Nam Sênh lộ rõ vẻ khiếp sợ, dưới đao khí của đối phương, gã cảm thấy bản thân thật mình thật nhỏ bé.
“Sao có thể?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất