"Xin giới thiệu với mọi người, đây là Lý Quân."
Đường Trúc thấy ánh mắt mọi người đều đổ dồn tới, mỉm cười rạng rỡ giới thiệu.
Nghe vậy, cả khán phòng ồ lên.
Nhiều người không biết thân phận của Lý Quân, lúc này mới hiểu dụng ý của buổi tiệc hôm nay.
“Gì cơ? Anh ta chính là Lý Quân, cao thủ mạnh nhất Long quốc?”
“Nghe nói anh ta đã giết chết Diệp Kình Thiên, đến hoàng thất Long quốc cũng phải lép vế trước anh ta."
"Đường Trúc mời anh ta đến dự tiệc, rõ ràng muốn dằn mặt các gia tộc."
"Anh ta trở về thì còn ai dám đối đầu với Tô Vạn Lý nữa?"
Vô số người trầm trồ, ánh mắt dồn hết về nhân vật tai to mặt lớn từng một tay áp chế cả Long quốc này.
Không nghi ngờ gì nữa, anh đang đứng ở đỉnh kim tự tháp của Long quốc.
Cao thủ số một đương thời, một huyền thoại của giới võ đạo.
Tuy Lý Quân đã ẩn mình khỏi thế tục một thời gian, nhưng truyền thuyết về anh vẫn không ngừng lan truyền.
Một người đủ sức đối đầu với cả một quốc gia.
"Tôi và Đường Trúc là bạn học, cũng là bạn bè, tôi cũng cùng lứa với mọi người, cứ thoải mái đi.”
Lý Quân cố ý nhấn mạnh quan hệ giữa mình và Đường Trúc.
Tuy nhiên, dù anh nói là cùng lứa, nhưng ai dám thật sự coi mình là người ngang hàng với anh.
Mọi người tự động nhường ra một khoảng trống quanh chỗ anh và Đường Trúc đứng.
Tiếng nói cũng nhỏ hẳn đi.
Dù sao đây cũng là người mạnh nhất Long quốc, ai dám lỗ mãng chứ. Lỡ chọc vào, biết đâu rước họa diệt tộc cho cả gia tộc.
Bởi với thực lực của Lý Quân, muốn xóa sổ bất kỳ gia tộc nào ở kinh thành cũng chỉ tốn một cái nhấc tay, đến hoàng thất còn chẳng dám ho he.
"Lý Quân cũng trở về được từ chỗ đó ư? Thế này thì chắc Tô Vạn Lý đắc ý lắm, còn ai dám đối đầu với ông ta nữa."
"Đúng vậy, ai cũng bảo vào nơi ấy thì mấy chục năm, thậm chí cả đời cũng không thể trở về, vậy mà anh ta mới đi có bao lâu chứ."
Lý Quân được Đường Trúc mời ngồi ghế chủ trì, bên ngoài vẫn còn người lục tục kéo đến dự tiệc.
Trong lúc Lý Quân đang trò chuyện với Đường Trúc thì một người ngông nghênh bước vào.
“Là Triệu công tử.”
“Triệu công tử đến rồi.”
Rất nhiều người chủ động chào hỏi hắn ta.
Hắn ta là công tử nhà họ Triệu, tên là Triệu Ứng Long, cha là quan to trong triều, có địa vị ngang cơ với Tô Vạn Lý.
Bước vào sảnh, hắn ta đảo mắt một vòng rồi tiến thẳng đến chỗ Đường Trúc.
Cha của Triệu Ứng Long và Tô Vạn Lý vốn chẳng gì ưa nhau, hôm nay hắn ta đến dự tiệc cũng không mang ý đồ tốt đẹp gì.
Đến gần, thấy Lý Quân đang ngồi giữa Đường Trúc và Tô Vận, hắn ta vô thức nhíu mày.
Đường Trúc và Tô Vận đều là những người đẹp số một kinh thành, vậy mà Lý Quân lại ngồi giữa họ, quan trọng hơn Triệu Ứng Long hoàn toàn không biết Lý Quân là ai.
"Người này là ai? Chẳng lẽ là khách quý được Đường Trúc mời tới? Nhưng sao mình không quen biết người này nhỉ?”
Triệu Ứng Long thầm nghi ngờ.
Thấy Triệu Ứng Long đến, Đường Trúc lại mừng ra mặt, mục đích chính của buổi tiệc hôm nay là dằn mặt nhà họ Triệu.
Nhưng chưa đợi Đường Trúc mở lời giới thiệu, Triệu Ứng Long đã lên tiếng trước: "Người anh em này trông lạ lắm, nhưng đã ngồi cạnh Đường tiểu thư thì chắc cũng là con cháu của gia tộc lớn nào đó đúng không.”
Vừa nói hắn ta vừa chủ động duỗi tay.
"Làm quen chút nhé, tôi tên là Triệu Ứng Long."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất