"Mặc dù lợi dụng con, nhưng sau khi con rời đi, Tô Vạn Lý thực sự đã chăm sóc Chiến Long Điện rất nhiều. Việc này với con chỉ như tiện tay mà thôi.”
Nghe vậy, Lý Quân gật đầu.
Sao anh lại không đoán ra được ý đồ của Tô Vạn Lý chứ. Những kẻ ngồi ở vị trí cao đều là một đám cáo già.
Đêm xuống, anh dẫn Tô Vận đi dự tiệc.
Trong khách sạn Vân Đỉnh, khách khứa đông kín, tập hợp đủ các nhân vật nổi tiếng.
Nếu định mượn uy danh của Lý Quân để đe dọa người khác, thì Tô Vạn Lý phải mời toàn những nhân vật chủ chốt rồi.
Nhưng vì người đứng ra là Đường Trúc nên người đến tham dự chủ yếu là lớp trẻ của các gia tộc lớn, thế hệ trước không xuất hiện.
Chỉ cần Lý Quân ra mặt thì thể nào những người này cũng sẽ về truyền đạt lại cho gia tộc, vậy là đủ rồi.
“Mấy người nói xem Đường Trúc này định bày trò gì thế? Xưa giờ quan hệ của nhà tôi và nhà họ Đường vốn chẳng ra gì, vậy àm cô ta lại mời tôi đến dự tiệc.”
“Chắc chắn có ý đồ khác. Lúc tôi đi, ông nội dặn phải ghi lại hết mọi chuyện xảy ra trong tiệc, về kể lại thật chi tiết."
"Nhà họ Đường thuộc phe của đại trưởng lão Tô Vạn Lý. Giờ Tô Vạn Lý đang gặp nhiều khó khăn trong triều, bữa tiệc này ắt có thâm ý. Cứ chờ mà xem."
Đám thanh niên trông thì ngông nghênh lêu lổng, nhưng lớn lên trong gia tộc lớn, mấy ai thật sự vô học.
"Đường Trúc xinh thế, nghe nói còn chưa có bạn trai, Quách thiếu gia có muốn cân nhắc không? Cậu mà cưới Đường Trúc thì sẽ lập tức trở thành người được Tô Vạn Lý ưu ái nhất đấy.”
"Cút xéo đi. Ông cụ nhà tôi với Tô Vạn Lý gặp nhau là muốn ăn tươi nuốt sống nhau ngay, cậu bảo tôi thành người của Tô Vạn Lý, ông cụ là người bẻ cổ tôi đầu tiên đấy."
"Nghe nói trước kia Đường Trúc thân với Lý Quân, cao thủ mạnh nhất Long quốc lắm đấy, nhiều người còn đồn cô ta giữ mình trong sạch, ngóng chờ Lý Quân.”
"Lý Quân im hơi lặng tiếng đã lâu, nghe bảo đến một nơi thần bí nào đó, mà vào chỗ đó rồi thì đa phần chẳng ai quay về, như Diệp Kình Thiên, Hồng Kiếm Minh ấy."
"Thế chẳng phải Đường Trúc phải đợi đến khi hoa tàn lá úa sao?"
Có kẻ hả hê buông lời.
"Ha ha ha…"
Bên kia, Đường Thanh cầm ly rượu đứng gần đó, nghe người ta bêu riếu Đường Trúc thì bừng bừng lửa giận. Hắn sắp nổi cơn tam bành thì bị Đường Lâm cản lại.
"Đừng nóng. Cậu mà ra tay thì bữa tiệc này khỏi tổ chức tiếp. Đây là nhiệm vụ mà đại trưởng lão giao đấy.”
Nghe ba chữ đại trưởng lão, Đường Thanh mới nén giận.
Đúng lúc ấy, một tên mặt rỗ nhỏ giọng nói: "Nghe nói Triệu công tử đã trở về kinh thành, hôm nay cũng sẽ đến dự."
“Cha của Triệu công tử cũng ngang cơ với Tô Vạn Lý, chưa biết chừng lần này lại đến phá đám.”
“Thật hả? Nếu Triệu công tử cũng đến thì có trò hay để xem rồi."
Nhiều người nóng lòng chờ trò hay diễn ra.
Đúng lúc này, tiếng ồn ào xôn xao vang lên từ chỗ cửa ra vào.
Đường Trúc - chủ tiệc đã đến.
Bên cạnh cô còn có một nam một nữ, nữ thì ai cũng biết, đó là cháu gái Tô Vạn Lý, Tô Vận. Chỉ có người đàn ông kia khiến nhiều người tò mò.
"Người đó là ai thế? Sao tôi không nhận ra?"
Đi cạnh Đường Trúc thì đủ biết địa vị không hề tầm thường, nhưng sao trông lạ thế nhỉ.
"Là Lý Quân."
Không rõ ai khẽ thốt lên một câu như vậy.
Trong thoáng chốc, cả đại sảnh như bị bóp nghẹt cổ, chìm vào tĩnh lặng chết chóc.
Người có tên Lý Quân với danh hiệu cao thủ mạnh nhất Long quốc có sức nặng như núi Thái Sơn.
"Sao anh ta lại đến đây?"
"Với thân phận hiện tại của Lý Quân, đến Tô Vạn Lý và những người đứng đầu các chiến bộ cũng phải cung kính cúi đầu, vậy mà anh ta lại chịu đến dự một bữa tiệc thế này."
"Điều khó hiểu là Lý Quân đã vào nơi thần bí đó, sao lại bất ngờ xuất hiện ở đây thế.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất