Khóe miệng của Mã Thế Long giật giật, ông ta bạo phát tu vi võ đạo của mình tới đỉnh phong. 

Mọi người xung quanh đều cảm thấy cả người chợt lạnh toát, ánh mắt nhìn sang Mã Thế Long có thêm vài phần sợ hãi. 

Mã Thế Long không vội động thủ, mà nghiến răng nghiến lợi nói với Dương Chấn: “Oắt con, cậu trộm mất cây thảo dược đó của tôi, lập tức trả lại cho tôi thì hôm nay tôi cho cậu chết toàn thây!” 

Mọi người nghe vậy thì đều sững người, trước đó bọn họ chỉ nghe nói tiệm dược liệu của Mã Thế Long bị Dương Chấn phá, mà dược liệu – bảo vật trấn tiệm đó vẫn ở tiệm chưa bị lấy đi. 

Tuy nhiên, lúc này Mã Thế Long đòi Dương Chấn thảo dược, mọi người không khỏi cảm thấy hứng thú với dược liệu trong lời của Mã Thế Long. 

Ngay cả Cao Chính Xương cũng hơi sững người, trầm tư suy nghĩ. 

Mọi người rất rõ, lúc này Mã Thế Long muốn đòi lại cây thảo dược mà Dương Chấn đã cướp của ông ta, điều đó chứng tỏ tính quan trọng của cây thảo dược này. 

Lúc này, Cao Chính Xương hỏi: “Mã tông chủ, sao trước đó không nghe nói dược liệu của ông bị trộm mất, cây thảo dược đó không phải vẫn còn hay sao?” 

Mã Thế Long hơi sững người, ông ta không muốn nói nhiều về nó, dù sao cây thảo dược đó là bí mật của ông ta, nó cũng cực kỳ quan trọng đối với ông ta. 

Vì thế, Mã Thế Long nói qua loa: “Không có gì, một cây thảo dược bình thường thôi, chỉ là niên đại khá lâu, tên nhóc này sắp chết rồi, nếu cậu ta không giao ra cây thảo dược đó thì hơi tiếc” 

Cao Chính Xương thông minh cỡ nào, ông ta đương nhiên nhìn ra Mã Thế Long có bí mật gì đó, cây thảo dược đó chắc chắn không đơn giản giống như những gì Mã Thế Long nói. 

Vì thế, Cao Chính Xương cố tình nói: “Một cây thảo dược mà thôi, nếu nó đã không bằng cây thảo dược trấn tiệm đó, thế thì không cần đòi nữa, giải quyết tên này xong, khi quay về tôi tặng ông vài cây thảo dược cực phẩm, mau động thủ giết cậu ta đi!” 

Mã Thế Long rất tức giận, trực tiếp chọn không thèm đếm xỉa tới Cao Chính Xương. 

Tìm lại được cây thảo dược đó đồng nghĩa Mã Thế Long có cơ hội nắm giữ toàn bộ trung giới cổ võ. 

Bởi vì Mã Thế Long chỉ khi sở hữu cây thảo dược đó mới có cơ hội gia tăng tu vi, từ đó tranh đoạt toàn bộ trung giới cổ võ về trong tay ông ta. 

Thảo dược mà Cao Chính Xương cho ông ta đương nhiên không có tác dụng lớn như vậy. 

Trước khi chưa nhìn thấy dược liệu, Mã Thế Long cũng không dám giải quyết Dương Chấn ngay, chỉ có thể cố nhịn cơn giận, tiếp tục nói: “Oắt con, tôi đã cho cậu cơ hội rồi, cậu tốt nhất biết điều một chút, mau nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc giấu cây thảo dược đó ở đâu?” 

Dương Chấn đương nhiên biết rõ Mã Thế Long nói tới cây thảo dược đó, mà cây thảo dược đó cũng có tác dụng rất lớn đối với Dương Chấn, nó sớm đã được Dương Chấn trồng bên trong nhẫn Đế Vương rồi. 

Cho dù có chết, Dương Chấn cũng không thể lấy cây thảo dược đó ra. 

Dương Chấn bỗng nở nụ cười thích thú, nói với Mã Thế Long: “Ông tới muộn một bước rồi, vào một tiếng trước cây thảo dược đó mới bị tôi nấu thành canh uống mất rồi, bây giờ nếu ông cứ muốn đòi, vậy chỉ có thể đợi sau khi tôi tiêu hóa, ông đi tìm thử, có lẽ còn có tìm được ít dược dịch sót lại. 

Mã Thế Long dựng đứng tai, nghiêm túc lắng nghe, ông ta tưởng Dương Chấn bị nhiều cường giả dọa sợ, chắc chắn sẽ nói cho ông ta. 

eyJpdiI6InVGNFlzR1ZEblVaVExRVGUxXC96bzlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklucE5TNjBmdFFkUnRFdDZlM2F1eWRIdjRYN21wMThQZG41bEgwTGs5U1wvMU5iNldNMVVnM2grcUVob200S3dRMFM5azE5Zm5ISEFsdVhqQlV3eG9kUzRpYW9uQVlXWGI3SjRrcFdqRmRuTHJzK2hCQTNmdkF6RGtQTUVcLzNaazU3VGlmbjFWNEhiVHpYWlJHSElqUGd5YURFandvcWhnRFN3QkxVVTQ3VnNxNGVGb2N4eE1FNjA2cTNNVUFBeHRHSTlFRmVxdWJpaExtXC8xQVZ4ZUlMYlRQbWZGZ0NmWnJPbXhVNHBNRGY2YytCcWFGSERUM0dtNDFyUjBoU20zQ2h2cTczcERyT3hiRmp0NjNieTQ0eUV3PT0iLCJtYWMiOiJmM2Y2NzcwNjE3MzE1NzNkOTk1ZDgwMmEyZDQ5NTQxNzljODIwOWQxNjJkM2I0YzMwNGY1MDE0NmM5NmQ1NGU4In0=
eyJpdiI6IkM1bzI5OW5EU2E0ZzZLMzU3WXpmQ3c9PSIsInZhbHVlIjoia2xtY3RPdk9HZmlsbWNFTlVxaDNFYjhyZzN3YnRzK2p1NjZoNG5QNkZsUTMza0ozaXFGSDhSTVVjNk9KS3hHWUVLcWlXb1RhVXRDVGZ4UmdZaE8xRDhOaDJaQzA0c3VtRUlOS0pqazV2VUxqUU54WlBHRWd1UU9uVjl2M0UrczhCQnRScWFaRGc0XC8xbU5zZHpObXN2WjZcLzA3WmhlTGlnQlc5TWZObmZnMm5cL1Z6YzF1WTRFbmM5cFNDMTdEdEhPZTFmeVdBdERwRGV6Y0M0QitNVjlFUE0zN3Fwcmh5QW9NRTBQa24ybWM4NllQeUI3bXpLZ2RVSGw3YmtsbWlsNUJVNWxmWnhEZVwvZkcxcEVxOGlIMFplbUpHazFiUEhWckpBU1loc1FwR0o1RTdqajg3Q0w2ek9lejJ4RG5KNnF6cGE2QWZQTjloWjVXRFwvR2lpYmpcL29rUldubkV0WjV2aUh0ZUxzUlM0UGIwQnRwRmdRNlZ1NWYxOE1jVGpwNkZ4ajI4Mkc3em5nTkpwVENGam1EXC91TVcxSHppV2dSczBrMlE1dThOMzNcL2FsOHFVWkdQQWgwV1drUTZSSmRJQWwybXZ5MXNYYlR0YkFmSzh5ODJqVWR2QT09IiwibWFjIjoiNjlkOGFhY2U4MjA5OWQ3ZWU2MDY4ZDljYzdlYjYxZWFlNjc5YzRjMTQ5OGRlYTE1NGM3NmNhZDgwYzBhODBlOCJ9

Mã Thế Long siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Oắt con, tôi thấy cậu muốn chết”

Ads
';
Advertisement
x