Sở dĩ Mã Thế Long nói như vậy là vì, một mặt là do ông ta suy đoán vậy. 

Bởi vì tin tức điều tra được trước đó cho biết sau khi Dương Chấn trốn thoát khỏi thành Bạch Hổ, anh đã đi về hướng thành Huyền Vũ và thành Chu Tước. 

Nhưng Mã Thế Long cho rằng Dương Chấn chắc chắn sẽ không dám trốn ở thành Huyền Vũ, dù sao thì thành Huyền Vũ cũng là địa bàn của họ. 

Loại trừ thành Huyền Vũ ra thì chỉ còn thành Chu Tước. 

Mặt khác, ông ta làm vậy là để gây ra xung đột giữa Cao Chính Xương và Bạch Ngữ Tô. 

Ông ta vừa mới nói cho Cao Chính Xương biết chính Dương Chấn đã giết nhị trưởng lão thành Huyền Vũ, mà bây giờ Dương Chấn lại đang trốn ở thành Chu Tước, cho nên chắc chắn giữa Cao Chính Xương và Bạch Ngữ Tô sẽ xảy ra xung đột. 

Nếu hai người này xảy ra xung đột, chiến tranh nổ ra, kết quả cuối cùng rất có thể là cả hai bên đều phải chịu tổn thất, và Mã Thế Long sẽ có cơ hội chiếm được cả thành Huyền Vũ và thành Chu Tước. 

Quả nhiên, âm mưu của Mã Thế Long đã thành công. 

Cao Chính Xương vốn dĩ đang định rời đi thì lập tức dừng bước. 

Ngay sau đó, Cao Chính Xương tức giận nhìn Bạch Ngữ Tô: "Thảo nào cô cứ giục tôi rời đi, thì ra là đang giấu tên khốn Dương Chấn trong thành Chu Tước!" "Bạch Ngữ Tô, giữa tôi và cô không có mâu thuẫn gì, tôi cũng không muốn chúng ta vì chuyện này mà khai chiến" 

"Tôi khuyên cô, lập tức giao thẳng ranh Dương Chấn ra đây, như vậy từ nay về sau hai thành chúng ta sẽ nước sông không phạm nước giếng, còn nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!" 

Nghe được những lời này, Bạch Ngữ Tô giận đến run cả người, tuy rằng đã từng nghe thấy cái tên Dương Chấn nhưng cô ta chưa gặp anh bao giờ, làm sao có thể giấu Dương Chấn trong phủ thành chủ của mình được. 

Nhưng bây giờ Mã Thế Long và Cao Chính Xương lại nhất quyết bảo Dương Chấn đang ở phủ thành chủ thành Chu Tước của bọn họ. 

Bạch Ngữ Tô giận lắm, nói: "Tôi đã nói rồi, ở đây không có tên hung thủ mà các người đang tìm, càng không có tên khốn nào tên là Dương Chấn, tôi cũng khuyên các người đừng gây sự ở đây, Bạch Ngữ Tô tôi đây không sợ thành Huyền Vũ của các người đâu!" 

Mã Thế Long đứng một bên với vẻ mặt thích thú: "Cô nói không có là không có sao? Nói mà không có bằng chứng, bảo chúng tôi tin cô kiểu gì?" 

"Nếu cô muốn có bằng chứng thì để chúng tôi vào trong tìm cho ra tên khốn Dương Chấn kia, thế chẳng phải có bằng chứng rồi sao?" 

"Nhưng mà Bạch thành chủ lại không có đủ can đảm để chúng tôi vào đó tìm người!" 

Cao Chính Xương lập tức phụ họa: "Đúng vậy! Mau giao tên kia ra đây, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của các người nữa" 

Bạch Dung lập tức tiến lên một bước, trong tay cầm linh kiếm, thái độ vô cùng kiên quyết: "Tôi nói lại một lần nữa, Dương Chấn mà các người tìm không có ở đây, nếu các người còn dám hùng hổ dọa người nữa thì đừng trách tôi không khách khí!" 

Lúc này Bạch Dung đã vô cùng tức giận, rõ ràng họ không hề giấu người, nhưng đám người thành Huyền Vũ này vẫn khăng khăng đòi vào thành Chu Tước tìm người, bà ấy cũng đã chuẩn bị tâm lý, nếu Cao Chính Xương và Mã Thế Long còn tiếp tục gây hấn, bà ấy sẽ lập tức cho họ một bài học. 

Mã Thế Long không tin Bạch Dung dám ra tay thật, hơn nữa Bạch Dung là nữ, cho nên Mã Thế Long hoàn toàn không coi Bạch Dung ra gì. 

eyJpdiI6ImFnbVRNM1dkME1FVVpBSnV2TXd5cnc9PSIsInZhbHVlIjoiY3NoRFF4VW1sK1lMQ0M5XC9pbytGUXJTMVZ4S1JNM0lDTmJWMmdPVHo0NlJqNVcxV3hhV0dCRmlINklZVE9aTlFGSTN5ZUtFVHlwbEdWQXVNUU9KeUUrSDRYdU9lY2lDSHV2ZlVaVFhLN1dUcmxWTTVXTkVcL1QyWU1rUld2d3dDdHkrSERnRXZHUFNBRWttTnRkVDYrY1lybTdWOVNJVjRYZW5ERkZIdzlaQ1dMckZTTjhCdVlZdGQ4VXpaaEwrSndoY1UwK3JaYjAwTkpUNFdzS253NTU5cmhrdTBqYmx2eURaRlMyVU9MdmYyOU05ZXR6Z0twUW9UekdOQWlacDBhT3oya1FFUklMWE1CeDhwN0VyTmVSa2lzczJSVHdudXNVN0ZaQ1JXSkJYQUpcL0ZWQ3VVWEVXYUpGbkpjWEFaREFuck9ZZDArZXhkVGpBM3lyQWtBdllqRDFtdDhsT0V4SldaR3NjVGhGcDNcL3hQMHVjbDdWWGlhNmdkYUd2Q2JrWERSb1Q4SnN0SUtjNUlyaTh3TERVWnJEQUVcL3VHK0U0UmNoMFlmSUFzMndzMmlFQVJXTnZNYVJuUDFtMlF1OWNBd1FDNlczWTYzbjlSVEpTQmt1UWJXVlVPTWtndzdPMW1VXC8wYVFhaGhBa0E4S3dYU00wd01OVEpqU09Rb252MlZvQm9SOXVqb1d2SEJHVzU3MnJ6YmZqSjBNQnVZa3lHTFhGWFlHXC9GMFg4Rm1IU2ZmQ1ZiZnNrK284WWdZWEREM1dCaTVwRW1QWXFtY3lGVXNrVXZ5WElOVFNBekpEa0VaRUErUENNTlwvcVU4RFpFN01EOHlibjZKUVwvNHdBdHA4bVJtN1pjMHZieVwveFBzczBLam1xOUZWZXVod3dnWG5BdTR2Tmd0b2hXSVJDTEc2a1ZqRzlvMElLNEdtNTd6NG55TlRWaHhFalBvTWdtQ0Z0bkZUTWRlM3hqRk04bzFZUWFXVHJDOTNBTmdKUWZlNGhuYW9nXC81Q0RsampxUU5iOUxkUW1qRjV2S001NlZiMDNNWEJ0RDlmb3U3R2RRaVc0Tmx2T2ZNWldVUjhFPSIsIm1hYyI6IjZlMGMxYmI5YTUyMGExY2YyMGM3ZGQxMGU2OGNmODEwNjc4YjE2NTU1MDJmMmQxYWY2M2YxOWQ4MTkxNGM3ZGQifQ==
eyJpdiI6ImFKNklpSEJzR0VXVllobXVGSWFoSmc9PSIsInZhbHVlIjoiZkthUFNWQlIxdFNTOVFGNUFkb3VoUVlkNVJoTHRKWTJ6enpCWmxmTGw1XC9xQW9MMmZTbzk0Y3hnWHJYdlBpTExLUytHKzJ4a29yMEdhbDUydHVFRHRFUzJnY1Z2N2ExOVpjV2JwS2dDVlhNcG9MQXIySEJDc0JWd1V2UDhSQkhrSkNaQ0s4TkRxSTd2TDZKZTNwR21CNHNyVklRT093OFArUXpacEhmbFlONkxTcXZVdU93UkpUTXp6RXhRZnp2WTRFOHQzYzZnK0xMODZucEpqMFU3MkRuOUVvcDY3KzBJYTZXa0ZHM0szWDFacXdZdDlcL0pCU3crblFUZ0VUS0tJcFY1d0I1YjdYcEZWOXNPSG13STE0RE5DWmdxMThpYUlxN0k4cDNUWXcrRE5TMmhwcnFxY29tRVZXN3ZvNk91ZGhjOHEzT1VcL0ZrUmxoMDhXY21VcXJyNWg0OUcxSFphaFRhY3FSWklHVkJXSExvdVdTbDdORFhvaHBPb0NRek0wVEZWdW9YOUJXemF5cUZLVTcycDdiVFlEWVJ6d0FrU08rT2FBbG1UbkR1bmJXNkhYYWtob1UwRmY4VmV4YUJQWURQUlwvUHpPeitqa0REN2JTdVc5dFR4Q2I4dW9hVHZUWEl0STVnWU9cLzc2Skl1N0NNYUE1RU9ac2tLdjk4VWJTOEFodzdcL3VxTThKUDh3YTE0MFV4UFJicUhialFERmFVRmRLV1JKTGV4OFVNPSIsIm1hYyI6IjNkNjk1MjU2NjVjNjQ2YmMwNDFiNTg4ODk3MDJhYTRlNjNjZDk4YmVjMWE0OWEyMDIwOWVlNDE2Yzc3MTRkMTgifQ==

Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, không ai ngờ Bạch Dung sẽ ra tay thật, Mã Thế Long lập tức trợn tròn hai mắt, vội vàng tránh đi.

Ads
';
Advertisement
x