Dù sao Mã Thế Long cũng là cường giả có tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, khi một kiếm mạnh mẽ của Bạch Dung sắp đánh trúng người ông ta, ông ta đã nhanh chóng né tránh.
Cho dù như vậy, chút uy lực còn lại của một kiếm vẫn để lại một vệt máu trên người Mã Thế Long.
“Cái bà già này, thật sự dám ra tay, ta thấy bà không muốn sống nữa rồi!”
Sau khi Mã Thế Long né được thì bắt đầu nổi giận, chửi Bạch Dung như tát nước.
Mọi người vốn nghĩ Bạch Dung rút linh kiếm ra chỉ là muốn dọa võ giả của thành Huyền Vũ thôi, nhưng không ngờ, Bạch Dung lại ra tay thật.
Bạch Dung không thèm nể mặt Mã Thế Long, lạnh lùng nhìn Mã Thế Long: “Tôi đã nói rồi, ở đây không có người mà ông muốn tìm, tốt nhất mau cút khỏi đây, nếu không ta không ngại chặt đứt đầu ông đâu!”
Lần này, Mã Thế Long nhận ra Bạch Dung nghiêm túc, lo lắng nếu tiếp tục làm ầm ĩ sẽ bị Bạch Dung dạy dỗ, sắc mặt ông tôi lạnh như tiền, không dám làm ầm ĩ
đòi đi vào thành Chu Tước nữa.
Cao Chính Xương thấy thế, trong mắt lóe lên sự sắc bén, dù sao Mã Thế Long cũng là người của thành Huyền Vũ của ông ta, nếu bị một người phụ nữ đuổi giết, chả khác gì chà đạp nên uy nghiêm của thành Huyền Vũ của ông ta.
Nhưng, Cao Chính Xương cũng biết, lúc này không phải là thời điểm thành Huyền Vũ của ông tôi khai chiến với thành Chu Tước, cuối cùng chỉ có thể cố gắng kìm nén cơn tức giận trong lòng.
Một lúc sau, Cao Chính Xương nhìn Bạch Ngữ Tô, lạnh lùng nói: “Bạch thành chủ, đây là cách cư xử của thành Chu Tước các cô sao? Có chút thất lễ rồi đó?”
Bạch Ngữ Tô lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Bọn tôi thất lễ? Các ông phá vỡ quy định giữa cổ võ trung giới, dẫn theo nhiều người như vậy, còn cố ý xông vào
thành Chu Tước của tôi, người thất lễ phải là mấy người các ông mới đúng?”
Cao Chính Xương đột nhiên nghẹn giọng, tức đến mức hai tay nắm chặt.
Bao nhiêu năm qua, làm gì có ai dám nói Cao Chính Xương ông ta thất lễ, càng không có người phụ nữ nào nói chuyện với ông ta như vậy.
Bây giờ, ông ta ở thành Chu Tước, lại bị sự kiêu ngạo và hống hách của Bạch Ngữ Tô làm cho tức giận đến tận mấy lần, nhưng ông ta lại không làm gì được đổi phương.
Cao Chính Xương tức giận nói: “Quy định gì của cổ võ trung giới? Bốn thành lớn của cổ võ trung giới, từ trước đến nay, đều qua lại với nhau, trao đổi tài nguyên tu luyện, để đạt được mục tiêu tất cả mọi người đều có thể nâng cao tu vi!”
“Tuy nhiên, sau khi cô ngồi lên vị trí thành chủ của thành Chu Tước, lại bắt đầu đóng thành không qua lại với những thành khác, bây giờ cô còn muốn nói về quy định với tôi?”
“Cô nghĩ tôi không dám động đến thành Chu Tước của cô sao? Nếu như không phải thấy cô còn trẻ, một cô gái trẻ ngồi lên được vị trí này cũng không dễ dàng gì, tôi đã hủy diệt cô từ lâu rồi!”
Bạch Ngữ Tố không ưa Cao Chính Xương, cho dù đối phương cũng là thành chủ của một thành, hơn nữa thực lực còn vô cùng đáng sợ, nhưng cô ta vẫn giữ thái độ kiên quyết nói: “Tôi là thành chủ của thành Chu Tước, đương nhiên có tư cách quản lý thành Chu Tước, ông có tư cách gì mà quản tôi?”
“Người khác muốn qua lại với các ông, thì đó là chuyện của các ông, không liên quan gì đến thành Chu Tước của bọn tôi”
“Nếu muốn khai chiến thì cứ đến, không dám khai chiến thì lập tức cút khỏi đây!”
Bạch Ngữ Tổ vừa dứt lời, tay cô ta vung lên, trong nháy mắt có một đám võ giả từ trong bóng tối lao ra, trên người mỗi võ giả đều tỏa ra hơi thở đáng sợ, cho thấy thực lực của bọn họ không hề yếu.
thành Huyền Vũ đang ẩn nấp ở thành Chu Tước, đột nhiên càng muốn khai chiến.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất