Bé Yêu Của Ông Trùm Xã Hội Đen - Lý Nhiên

Chương 4

Trở về công ty, Bách Thời Nhiệm ngồi trong văn phòng riêng, bên trong tòa nhà cao cấp của công ty, nơi những ô cửa kính rộng lớn mở ra toàn cảnh thành phố lấp lánh dưới ánh đèn đêm. Anh ngả lưng ra sau ghế, tay nhấc ly trà lên, nhấp một ngụm nhỏ, mùi trà nhẹ nhàng và thanh mát lan tỏa, xoa dịu tâm trí sau một ngày dài căng thẳng.

Nhưng rồi hình ảnh của cô gái đó bất chợt hiện lên trong tâm trí anh, bất kể anh có cố gắng gạt đi thế nào. Gương mặt hoảng loạn, đôi mắt trong veo nhưng tràn đầy sợ hãi, và cái cách mà cô dõi mắt nhìn anh khi được cứu lên khỏi hồ, tất cả như một vết khắc khó phai, để lại trong lòng anh một cảm giác lạ lẫm và khó hiểu. Đó không phải là thứ anh quen thuộc. Bình thường, anh vốn không để tâm đến người khác, không bận lòng về những việc nhỏ nhặt và chẳng mấy khi để ý đến bất kỳ ai ngoài công việc. Nhưng lần này lại khác.

Anh đặt ly trà xuống bàn, đôi mắt lạnh lùng giờ trở nên đăm chiêu, miên man với suy nghĩ không định hình rõ ràng. Có lẽ, chính sự ngây thơ và mong manh của cô gái giữa buổi tiệc thác loạn ấy đã chạm vào một góc sâu thẳm nào đó trong anh, góc mà anh cứ ngỡ đã chôn vùi từ lâu, không còn tồn tại.

Anh cười nhẹ tự nhủ, cố trấn an bản thân, nhưng lại không thể phủ nhận cảm giác vẫn còn đó, lẩn khuất đâu đó trong lòng. Một chút bận tâm, một chút tò mò, và một chút gì đó anh không thể gọi tên. Dù chỉ là một thoáng gặp gỡ ngắn ngủi, hình bóng cô gái ấy vẫn đọng lại, như một điểm nhấn lặng lẽ giữa những vụn vỡ của thế giới tăm tối mà anh đã quen thuộc.

Thở dài một hơi, anh đứng dậy, đi về phía cửa sổ, nhìn xuống dòng người qua lại phía dưới. Đôi mắt anh lạnh lẽo, kiên định như mọi khi, nhưng đâu đó trong ánh nhìn ấy, có chút gì đó dịu đi. Rồi anh quay lại, tiếp tục công việc của mình, tự nhủ đây chỉ là một khoảnh khắc ngẫu nhiên, chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc đời anh. Nhưng sâu thẳm, anh biết mình sẽ không dễ dàng quên được cô gái ấy, dù chỉ là một lần gặp gỡ trong chớp mắt.

Một tuần sau, Bách Thời Nhiệm và Bạch Long đáp chuyến bay tới Philippines để giám sát lô hàng mới. Với anh, Philippines không chỉ là một điểm trung chuyển, mà còn là địa bàn quan trọng để thực hiện các phi vụ khổng lồ trị giá hàng triệu, thậm chí cả tỷ đô. Những lô hàng được vận chuyển từ đây sẽ đến tay nhiều tập đoàn quyền lực trên khắp thế giới, nơi mỗi giao dịch đều là một mảnh ghép trong đế chế ngầm mà anh đang xây dựng.

Tại sân bay, đàn em của anh ở đây ra đón Thời Nhiệm. Bước vào ngồi ghế sau chiếc xe Cadillac sang trọng, 5 chiếc xe nối tiếp nhau rời đi, ai cũng ngạc nhiên với sự sang trọng này. Lăn bánh qua những con đường đông đúc của thành phố Manila, tiến thẳng về một khu cảng bí mật nằm ở ngoại ô. Cảng này là một trong những điểm trung chuyển chủ chốt, nơi các container chất đầy hàng hoá được che giấu tinh vi, vượt qua mọi sự kiểm tra của các cơ quan chức năng.

Bước vào khu cảng, Bách Thời Nhiệm quan sát kỹ lưỡng mọi thứ. Anh không bao giờ cho phép bất kỳ sai sót nào trong các phi vụ, nhất là khi lô hàng lần này có giá trị khổng lồ, với số lượng lớn ma tuý và hàng hóa mà nhiều kẻ thèm muốn. Bạch Long đứng bên cạnh anh, gương mặt tập trung, luôn sẵn sàng nhận lệnh.

“Lô hàng đã sẵn sàng?” Bách Thời Nhiệm hỏi, giọng trầm thấp, lạnh lùng nhưng đầy uy quyền.

“Vâng, thưa đại ca” một trong các đàn em báo cáo.

“Tất cả đã được kiểm tra kỹ lưỡng, không có sai sót nào. Tụi em đã sắp xếp mọi thứ theo đúng như lời đã dặn.”

Anh gật đầu, ánh mắt sắc bén như muốn soi thấu mọi ngóc ngách của khu cảng. Cảm giác an tâm không bao giờ tồn tại trong anh, bởi thế giới ngầm là nơi mà sự tin tưởng là một món hàng xa xỉ. Nhất là khi đang điều hành những phi vụ có giá trị khổng lồ thế này, anh biết mình phải cảnh giác từng giây từng phút, bởi một chút bất cẩn cũng có thể dẫn đến những hậu quả khôn lường.

Khi anh bước lên khu vực kiểm tra hàng, bầu không khí càng trở nên căng thẳng. Mọi người xung quanh đều im lặng, tập trung cao độ, không ai dám làm trái ý anh. Cảng biển vang vọng những tiếng động trầm đục của các container đang được di chuyển, hòa lẫn với tiếng sóng vỗ và âm thanh xa xôi của thành phố. Trong không gian ấy, chỉ có duy nhất Bách Thời Nhiệm là trung tâm, là người nắm giữ quyền sinh sát và vận mệnh của cả phi vụ triệu đô.

Bách Thời Nhiệm kiểm tra từng chi tiết của lô hàng một cách kỹ lưỡng, ánh mắt sắc bén không bỏ sót bất kỳ điểm nhỏ nhặt nào. Sau khi hoàn toàn hài lòng với mọi thứ, anh nhấc tay ra hiệu, đám trợ thủ hiểu ý và lập tức tiếp tục làm việc. Anh rút một điếu thuốc, châm lửa, nhàn nhã hít một hơi dài. Khói thuốc từ từ lan tỏa, hòa cùng không khí ẩm thấp và mùi muối biển mặn mà, mang lại một cảm giác bình yên tạm thời giữa những toan tính không ngừng của thế giới ngầm.

Bách Thời Nhiệm quay lưng lại, bước về phía chiếc Cadillac đen đậu sẵn, gương mặt vẫn lạnh lùng, không chút biểu cảm. Bạch Phong đi sau anh, ánh mắt cũng sắc lạnh và đầy thận trọng, luôn giữ khoảng cách vừa đủ để hỗ trợ anh mọi lúc cần thiết.

Khi đã lên xe, cánh cửa đóng lại, bên trong giờ chỉ còn lại Bách Thời Nhiệm và Bạch Phong. Không gian yên tĩnh, chỉ có ánh đèn mờ từ bảng điều khiển chiếu lên khuôn mặt trầm ngâm của anh. Bách Thời Nhiệm ngồi tựa lưng vào ghế.

Anh nhả một làn khói thuốc, ánh mắt xa xăm như đang cân nhắc những bước đi tiếp theo. Bạch Phong ngồi bên cạnh, không nói một lời, hiểu rằng anh cần không gian để suy nghĩ. Bách Thời Nhiệm luôn như vậy dù mọi kế hoạch đã được lên sẵn, anh vẫn luôn kiểm tra lại từng chi tiết, vì thế giới của anh không chấp nhận bất kỳ sự sai sót nào.

“Anh Nhiệm, lần này chúng ta đã đảm bảo tất cả an toàn,” Bạch Phong lên tiếng sau một lúc im lặng, như muốn nhắc nhở và cũng để trấn an phần nào.

eyJpdiI6IlhHelJ2K3JqOCthazdESEQyZFJZT1E9PSIsInZhbHVlIjoiZDVGc1pSWDZuR2dyMGJhWVRReUc2dHFJeStnWmNcL21sSUppNHdTYXBVSHZRVERMZWlRUTZ2aWI0aGlVODR0dXlYMDRHU0JEVldYOWx3Mms1ek9KY3pGemRUMU9WQVwvYlQwYURQbVNiMzBLa3BpNnJIZGQyakpna3FIbzVMa05Kd3ZcL3ZnWjU5VXFwTVZINXFaMU1DeWJLdVpKakJVZURJYTRCcktyU1VxajdJdTk5N0FpZHViMzdEaVNsek9wbUtuRnphSXQ4VUhFY3ZzclVmSGlVWUJHekJFbTRNQ0dpWlRlT0sxUTlRUjlNandrNWhnMGJBaUY1Q3NCWENiZlZWeUNsR29tVEZrZzd0KzUxeWF1NSt2ZnFKTFl3UmJlMXM4WUQ2a0hUZkd0UCtWYzJwRGM1eEJLckhZNlwvZTl0KzNOeGFqdzgxUVNOdzdPOFwvYzhxQkVaRlNSRXJReXpRMFNsclpVYVpjTGo5XC9tMnVteGlBcHZDOGg4eUFtQkFBTVdcL3RqTDltNGJuVUNJeTgrWDFzRmZhMTY1QWVnK3MzZjllbVIyVlwveHJybWdXNGtXSTcwZWFyM2NkQzF0STVRUWoxWXlUcXNLc2k3MUM3SkVoVEI0c0VUWTYwZkk3N3VuQ3hFdldsVGFURzdEWFhtREhuRG01NE1QaTl1em05WHdsamhcLzdWVys3NStMV2dNZHpJYjlcL2ZkamNEQkxUN256TlYwMlwvdlE1Mmw4RWUwTTRsTThUOVdjTDlcL25seHFYWWU3U3JldzVLSEFsR3NyTGxQcVBPcHJ4ZEtpQWsrWDZ6VkdoS0RBU2w2MG9OdVFLbVk1WG96WWQ2bEhyTkRQOHQ2VUM4dVprWDJtcHVUdEIrTWlUd3VPeUxOaUVKcml5NXA1WjczajhGWGZWWFE9IiwibWFjIjoiN2ZmN2EyZDlkODExZjA3ZGY1YzRmM2Q0YTdiZTNmZWJkMWM1MjgyMDNkYmRkZjQxYjQ5ZDgyOTI4YjkzNjFmZCJ9
eyJpdiI6IkNlWEU1V1d3R0Z2RW9TMUtOQUNnaVE9PSIsInZhbHVlIjoidlVcL21GUEduZTE3cU4wVmdmNStOblwvdUNyMEhPNkcrTmErUDRxK3NXcnpya1hlb29xcDVlQTZ1ajdNSzh6RndMbmR5TWlPRjl5M0N5VnJqbVYzc2ZnbzNNTVNRMldBdFwvR1wvMklwSjVyUVF0bm0zU2Y0SWhadmgrZnV5WVV5N2JlSklGY09SODVDU3dJeWZNNHk1VmptcjN1Nk05U29YOVRxRHNnaCtKTUJzWm9SUG9UQTN3Y29nVkVadjQ3czRvK3FEN0RyOVRCZXJEQ3g4MGlINis3Z2t3MkdHVVRpR0JGU2J4N1Q5Z2xFRWJcL0thb1lQS2tLNHJXbm8wamVNN3d6bGZsdUk2MVlsZmFuaVRuS2FGODVOM00weG9EcXlta3hPb2RSeXZyXC9yWEZUTkswbVZmNlp5dElnR05LVkdNUmtKamJtTkQxb1FCTEVVXC9rMDY0K2ZvRW9WRDdaQVJcL2JwTkF4YTVNUnEyYnQyd2Y2bXQxQ0JhT2lPcUpmRUNYaTA1VG5qSGRLSGxJbGtyemhxNE1wODlKckhzbHByRHNVNndoUFJwMlNzcHFvK1pmTmxzcSt1RSt6Z0Nld0NGQWVTM1dzNytVU0k5dHJqb05TMVAwOXZhYng3d3gwcmgxcWhmWEhPU0Q2RFhMcytsXC9xenJJN1JKU3l3ajNrQWk5TTJYa3VVSTEzK0NyRWtxbkhNVExnNmJScjBWNmZBcm9rWVpCY2hNVmsxK3FtbWlRY0NNaDE3R2pLT1JRS2xsYWs2RXk2UHRWeHA0dUI2eE9IU2l5eVwvVlkyWk1XN05tNkk0SFlqd1ErbGU0aWo4WWtJcHBJTzlZb1ZYcjRWbjNFRkoiLCJtYWMiOiI0Y2ZkYTkyNGE1ZTU2OWRkYjkzYjBjZTJhZTlmMDI5MGJhOWI0ZmExMDY0ZjExM2M2NjVlYjI3OTI3ZWJkZDI3In0=

 

Ads
';
Advertisement