Bé Yêu Của Ông Trùm Xã Hội Đen - Lý Nhiên

Chương 5

Bách Thời Nhiệm trở về căn nhà hiện đại nằm ở ngoại ô Manila, nơi anh thường ở lại mỗi khi đến Philippines làm việc. Căn nhà này không quá lớn nhưng được thiết kế với phong cách sang trọng, tối giản, nằm tách biệt khỏi sự ồn ào của thành phố, mang lại cho anh một không gian yên tĩnh, an toàn để nghỉ ngơi và lên kế hoạch.

Khi bước vào, anh đặt chiếc áo khoác lên ghế, ánh mắt lướt qua căn phòng khách ngăn nắp, nơi mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng, từ bộ sofa đen lịch lãm đến những kệ sách với vài cuốn tài liệu và hồ sơ cần thiết. Ánh đèn vàng nhẹ nhàng hắt xuống, tạo ra không gian ấm áp, đối lập với vẻ lạnh lùng và hiểm nguy ngoài kia.

Bách Thời Nhiệm rót cho mình ly rượu, nhấm nháp từng giọt đậm đà, tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh hiếm hoi. Ngồi xuống ghế, anh mở một tập hồ sơ lên xem xét. Trong tâm trí anh, mọi thứ đều đã được tính toán kỹ lưỡng, từ kế hoạch vận chuyển đến các tình huống khẩn cấp có thể xảy ra.

Dù đã quen với lối sống này, những đêm một mình ở căn nhà xa lạ vẫn gợi lên chút cô độc nào đó trong anh. Nhưng đối với Bách Thời Nhiệm, những phút giây như thế này là thời gian để anh củng cố ý chí, rèn luyện sự quyết tâm và nhắc nhở mình về mục tiêu đã chọn, bất chấp những thử thách và hiểm nguy.

Khuya dần, Bách Thời Nhiệm đứng dậy, bỏ lại ly rượu đã vơi một nửa, tắt đèn và bước vào phòng ngủ. Không gian trong phòng tĩnh lặng, chỉ còn lại ánh sáng nhạt nhòa hắt qua khung cửa kính. Anh ngả lưng xuống chiếc giường êm ái, nhắm mắt, nhưng đầu óc vẫn bận rộn với công việc. Cuối cùng, cơn mệt mỏi sau một ngày dài cũng khiến anh dần chìm vào giấc ngủ.

Trong mơ, hình ảnh của cô gái ở bữa tiệc dần hiện lên. Cô gái với dáng vẻ yếu ớt, bị đẩy xuống hồ, hoảng loạn vùng vẫy giữa đàn cá mập. Những tiếng kêu cứu ngập trong nỗi sợ hãi như vọng lại, cuốn lấy anh. Anh thấy mình đứng trên bờ, ánh mắt dõi theo cô, nhưng lần này, không chút do dự, anh lao xuống hồ.

Cảm giác làn nước lạnh buốt bao quanh cơ thể và tiếng sóng vỗ dường như quá thật, như thể anh thực sự đang ở đó. Anh lặn xuống, kéo lấy cánh tay cô, cảm nhận được sự run rẩy từ thân hình mỏng manh trong vòng tay mình. Cô gái nhìn anh, đôi mắt ngấn nước đầy nỗi sợ và bối rối, nhưng cũng xen lẫn chút hy vọng. Anh cố gắng an ủi, hỏi han xem cô có bị thương không, liệu cô có ổn không, giọng nói mềm mỏng hơn cả chính anh mong đợi. Trong khoảnh khắc ấy, anh không còn là Bách Thời Nhiệm lạnh lùng, tàn nhẫn nữa, mà là một người đàn ông muốn bảo vệ, muốn xoa dịu người con gái trước mặt.

Khi anh kéo cô lên bờ, anh cảm thấy một sự nhẹ nhõm kỳ lạ, như thể việc cứu cô có ý nghĩa gì đó lớn lao hơn những hành động thường ngày của mình. Và trước khi anh kịp hỏi thêm điều gì, cô gái đã tan biến, chỉ để lại anh với cảm giác bối rối và trống trải.

Giật mình tỉnh giấc, Bách Thời Nhiệm mở mắt, ánh đèn mờ trong phòng chiếu lên trần nhà. Cảm giác từ giấc mơ vẫn còn đọng lại trong anh, quá rõ ràng và sâu sắc. Anh ngồi dậy, lòng đầy những suy nghĩ phức tạp. Hình ảnh cô gái ấy bỗng in sâu vào tâm trí anh, dù chỉ là một người xa lạ gặp thoáng qua, nhưng dường như lại khơi dậy một điều gì đó mà anh chưa từng cảm nhận, một điều gì đó khiến con tim anh dần trở nên khó hiểu hơn bao giờ hết.

Sau khi cuộc giao dịch thành công thuận lợi, Bách Thời Nhiệm nhận được 50% số tiền và nhanh chóng sắp xếp hành lý trở về Trung Quốc. Trên chuyến bay hạng thương gia, anh ngả người thoải mái trên ghế, đôi mắt nhìn xa xăm qua cửa sổ, để tâm trí phiêu du trong những suy nghĩ lạ lẫm. Bạch Long ngồi ngay cạnh, theo dõi anh bằng ánh mắt dò xét, không khỏi thắc mắc về sự khác lạ nơi người đàn ông vốn luôn lạnh lùng, tỉnh táo trong mọi tình huống.

Sau một lúc lâu, Bạch Long không nhịn được nữa, nhẹ giọng hỏi: "Anh Nhiệm, dạo này trông anh có vẻ suy tư. Có chuyện gì khiến anh lo lắng sao?"

Bách Thời Nhiệm khẽ nhíu mày, ánh mắt trở lại vẻ nghiêm túc thường ngày. Anh không trả lời ngay, mà trầm ngâm vài giây trước khi chậm rãi lên tiếng "Không". Trầm ngâm thêm một chút, Bách Thời Nhiệm quyết định quay sang ra lệnh, giọng điềm tĩnh nhưng có chút ngập ngừng không dễ nhận ra: "Điều tra cho tôi về cô gái ở bữa tiệc hôm đó"

eyJpdiI6IjNpTm1IUGZLaFo5V3pPRW5zMDZDR2c9PSIsInZhbHVlIjoiRHg2SDEwdXcxeFNTaDNTUE1Hemc0bHhBSW53YTJQQVBkSHVmNkQyOGxRVFd2WUtlZjIwS3UrN0FlQ0I5NTJYRzFiRGY4VnVzanpGZ3N0SlgyN2hOTnB4Yjc1OWFlOTN1cnhqNlM4UDNaMVpzbHJTc0RnaHZWNTFQeVhGWGNENkgzZW1iWXUwYmdWRGJma1hpZEZnamRHQVhmWVhQOGlRZXNuT1lpNW5RdmV6THI0OUpWQ2JDVGcyT01pSXk4b0hUQVJMdnJtWlVWSVlneUJhNU56T1Z2K0VHdDU5eHl5dk9ONlhkYXZ4V3paT2hBWUJSd2RHOW1jcjVQZ3d0a1Q4YWtqeVFFZk92bVdFZTlta01kcG1tWlJZMUFCeE5mM1Bwb3lKTWxFR2d5VVlUSWtnY0ViYVRiaGhqN1RPbGw4OXJPNXNFbmVINCtvNEk5bEFqUWt4MldlZjJHa1FnRG1WR1BTQUdtdmdGcFpRT1NucjRFNHJFQzNMeUsxd1BjZHBHelVDR0k4QVk4OERCcUhObVVMUmNxRVJzVjZ5dFF1MktiOXRQdlhMS3VWVE1HZUJ5alA2VWp6ZXhHZUFyaHBnanU1eFYxTGZyZnZ6b3NEXC9GTERjS2tTZEFTWU5mXC9yS0ozZTMzZXYxaitFT1BDYStYZFp0OGhaRHh1S2JlNFwvOXZiSzZqdlBpXC9vS0tnWlBFY0hseGhwb3VpdEJLajJHeFwvZG55OVwvajZNcDBNY05sdEV4NVhxVTVZUHZcL29aODRzUnFrZDBPR25WUGQ2WUVmXC92QXE5Vm5yY01iTkhKVkpxNUYreVlYWWpJMTY5dUc3TkJ6Y09rOWRvYVJDVk1mTWtmMmkyV0JPXC9YeGdlU3ZHaSs1RU1NZk1zak00K0lhcitRQmtKelZXYjd4YlVtM25vYmlcL25uV3BoQmlZQ0V0eld2ajFCMXZWQnFaMWlhUElcL3dYRUo3aGZKb21DaGpwdzhVSEVKYk1RMEFVSGhqQ2N1eWQzTDVcLzZBZEJEMis5SmYzY2Z2Y1g4UU1IMjhSQ1NxREV3ak5GQT09IiwibWFjIjoiZTIyYWI0M2ZjYjk0N2JjMWVjOTI5MDkwNjBlNmY4NjNjMDZmNWZlYTA4NDRhZjg0MTc2ZmU5YjQzYWQxMzIwYSJ9
eyJpdiI6ImZwVjd2UmRCZllUUDZYZmp4UldBRUE9PSIsInZhbHVlIjoieXVLT05ScXBiZ1pZall1V0ptbnNmelAybllDbU11Qk1QcnpEckhGRXRvS3hSWHhTVGhValFlQXBSNmY3cGZjbWxxT0hRWlJUSVd4OGRLUEhpZzdPMnFIYnJqbFwvc1RyQ0pLUEE0T1crU2VxREFPenRPUkRoTVBpc0FwcFFzOXFVYld6Y0lrT1p5KzVYbldsWURucE44SzBpbjBmbGJ4aWk3WDU2dmdNa3V3ekYwR0dNR1RTQWF0Q3hFenhKZFJWNHFoakNnbCt1WTVTV2YwSVU4STRlTHNsYklOdUxaUSs2dGlyckhVN050OEc5dmlLMFFIN1wvTmVTSjVwQ1Vob0MrWmFIZFE0WUh1VXg4VzIxbllrK1lzbm9OQ0FrdEN6YWZ4MldkUGR2YTdkSnJUWFl1ODZFN2NndytBTzNVWnN2XC84SGoxUWYxTnZxSTM5UVJQZkNXY1BcL2x2ZEdhdkd0blVUQlZGNm8wa3NRcXZLKzdzOSszSTYxK3dRZlRQSkhHbXA5bVB6QVJ3NlJHRkRONG1SMWR1K0Z5VSs2YXI0c0pxOEhJTHdrNjBaNHJNS0tBbmNyRDVQVXJGaUp1MjZwMCtEVXRTWHduMDU1S1RKZGxGRHcyTmVFR0lHem9EaG9zWnlmNlRUbmJhSmFEbFA3ZU1cLzJvOGZqckNrenRLYUtwUUlOc1wvbnhBclNWTjl0Tk9jV3RxWHY1cW9sSk5CS1hWdlZ1UWpiRGFjK1wvbkZBYndvNWNzcnhReWRMRTBTZlVuR0sxYzdGVHlcL0Rsdkd6NVFHUWVxYmhNaEhuRHhOa2phMGRwTThcL216WEVWZ3hnOFpNTFhDcmY3eFAySzhwOW1SbkcyUlRPSnNJcXUzdDdkZXpJRllSaHUzVVErVkQ5R0g5SDF4MFNiWWpBNzV5ZFFjcHBxN2MyMXRCVWVTbTZnMHhoRExZQUJxY0RDbWlKUUhqNHRVUUZFN1krR2xPTlU4NGwybzg3N1RTZXhuVWpLYnQ0V1R4a1FtYXVXdlwvdjEwVk1UWDU1cHVoUGdiWExPZ2hTN3hFXC9hejluTnoyMGRzb1d3Z1wveGp4N0FlYkJHcWkyKzZ4OUF6aGRXTXczWFJSeFRDT2tXVWFMRFl5MzJiUHF3RG91UHpGQ0k3VmpTZmoyOEt4WDJNQ2xlbmM9IiwibWFjIjoiYTVmNTExMWJjNjdmNTczMmI2NzdkNThiMzMxZDg1MzBjMzk5ZTVlNzE2YWIwMTU3ZmQzNzA1MzYwM2QzMTRjMCJ9

 

Ads
';
Advertisement