Cảm giác khó chịu dần lan toả, bên cạnh đó là nỗi sợ âm ỉ trong lòng Lý Nhiên khi nhận ra một người như anh ta, kẻ đã giết người trước mắt cô, lại đang theo dõi mình. Sự bình tĩnh ban đầu nhanh chóng bị thay thế bằng lo lắng, tim cô đập nhanh hơn, và tâm trí không ngừng cảnh báo về mối nguy hiểm tiềm tàng mà người đàn ông kia có thể mang lại.
Cô cố gắng giữ vẻ bình thường, quay sang Số Nhi và nhẹ nhàng thúc giục:
“Tớ hơi mệt, hay tụi mình về nhé?”
"Ừm ừm về ngay"
Số Nhi, không nghi ngờ gì đồng ý ngay. Sau khi cả hai nhanh chóng thu dọn, họ đứng lên, rời khỏi quán và tiến đến chiếc xe đậu ngoài bãi. Trên đường đi, Lý Nhiên thỉnh thoảng nhìn xung quanh, mỗi cái liếc mắt đều mang theo chút bất an.
Trong khi bước về phía xe, cô không thể gạt khỏi đầu cảm giác rằng đôi mắt sắc lạnh kia vẫn đang dõi theo từng cử động của mình từ xa.
Cả hai ngồi vào trong chiếc xe ô tô điện, Lý Nhiên nhanh chóng khởi động xe, cố gắng giữ bình tĩnh và lái đi. Trong đầu, cô tự nhủ rằng đây chỉ là sự trùng hợp, có thể anh ta cũng chỉ đang đi về nhà. Tuy nhiên, cảm giác bất an vẫn bám riết không buông.
Vừa lăn bánh, Lý Nhiên liếc qua gương chiếu hậu và ngay lập tức nhận ra xe của Bách Thời Nhiệm cũng bắt đầu di chuyển, âm thầm bám theo từ xa. Từng phút trôi qua như dài vô tận. Không thể phủ nhận rằng sự hiện diện của anh khiến cô sợ hãi, nhưng đồng thời cũng gây nên cảm giác khó chịu vô cùng.
Số Nhi ngồi bên cạnh mải mê với chiếc điện thoại, không nhận ra nỗi lo lắng đang len lỏi trong lòng bạn thân. Lý Nhiên cắn nhẹ môi, tập trung vào con đường trước mặt, đồng thời không ngừng dõi theo chiếc xe phía sau qua gương. Trong khoảnh khắc đó, cô cảm nhận rõ ràng mình đang bị cuốn vào một trò chơi nguy hiểm, mà chính cô không biết làm sao để thoát khỏi.
Lý Nhiên rẽ trái vào con đường nhỏ dẫn về nhà Số Nhi, cảm giác nặng nề và căng thẳng trong lòng khiến cô chỉ muốn nhanh chóng đưa cô bạn về nhà an toàn. Cô biết rõ xe của người đàn ông đó vẫn lặng lẽ bám theo từng nhịp chuyển động của mình. Đôi tay cô siết chặt vô lăng, từng ngón tay run lên từng đợt, nhưng cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh trước mặt Số Nhi, không để bạn mình nhận ra điều gì bất thường.
Chiếc xe sang trọng phía sau vẫn giữ khoảng cách vừa đủ, âm thầm đi theo từng khúc quanh mà cô rẽ. Cô tự nhủ phải đưa Số Nhi về thật nhanh, để cô
bạn không vướng vào tình huống kỳ lạ và nguy hiểm mà chính cô còn không biết rõ bản thân đang gặp phải. Dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, nhưng cô vẫn nghiến răng giữ chặt lý trí, tập trung vào con đường trước mặt.
Cuối cùng, khi xe dừng trước cổng nhà Số Nhi, Lý Nhiên cố nở một nụ cười gượng gạo, giấu đi sự lo lắng:
“Cậu vào nhà đi nhé, tớ phải đi ngay.”
Cô bạn nhìn cô thoáng vẻ thắc mắc nhưng vẫn gật đầu chào tạm biệt và nhanh chóng bước vào nhà. Ngay khi Số Nhi vào trong, Lý Nhiên vội vàng tăng tốc lái.
Lý Nhiên về đến nhà trong tâm trạng nhẹ nhõm, nhưng không hoàn toàn bình yên. Vào nhà, cô cẩn thận khóa cổng và cửa chính. Ánh mắt dõi theo đầy bí ẩn của Bách Thời Nhiệm khiến cô sợ hãi.
Lý Nhiên ôm cả đống túi đồ bước vào phòng, mệt nhoài sau một buổi tối đi chơi. Hậu quả của buổi đi mua sắm cùng Số Nhi là một núi quần áo mới chất chồng, nặng về thể xác lẫn tinh thần. Áp lực không chỉ đến từ những món đồ nặng trĩu trên tay mà còn từ cảm giác bất an, mơ hồ và căng thẳng mà cô phải chịu đựng.
Cô cố gắng gạt mọi chuyện ra khỏi đầu, tự nhủ rằng có lẽ mình đã nghĩ quá nhiều. Thả đống đồ xuống sàn, Lý Nhiên thở phào rồi ngồi bệt xuống giường, mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ. Không hiểu sao hình ảnh người đàn ông xa lạ, với đôi mắt lạnh lùng và cử chỉ đầy bí ẩn cứ vẩn vơ trong đầu cô, làm cô càng lúc càng thấy bồn chồn.
Lý Nhiên ôm mặt, tự trách mình vì những suy nghĩ không đâu.
Ngồi một mình trong phòng, Lý Nhiên tự nhiên cảm thấy không gian xung quanh trở nên ngột ngạt. Suy nghĩ về người đàn ông kỳ lạ đó cứ ám ảnh trong tâm trí cô, không thể nào dứt ra được. Anh ta đã cứu cô, đúng, nhưng cách anh ta ra tay lại vô cùng đáng sợ, lạnh lùng và không chút do dự. Chỉ nghĩ đến những cảnh tượng ấy thôi cũng khiến cô run rẩy.
Đầu óc quay cuồng giữa những câu hỏi và nỗi sợ. Anh ta rõ ràng là một kẻ nguy hiểm, một kẻ giết người không chút mảy may hối hận, và cô – một cô gái 17 tuổi với tâm lý còn chưa vững vàng đã chứng kiến tất cả. Lòng cô tràn ngập sự bối rối và lo lắng, những cảm giác chưa từng có trước đây. Cô muốn quên đi, nhưng càng cố gắng, hình ảnh người đàn ông và ánh mắt của anh ta lại càng hiện lên rõ ràng hơn.
Một ý nghĩ bất chợt vụt qua tâm trí: “Có nên báo cảnh sát không?” Nhưng ngay lập tức, cô lại thấy lòng mình chùng xuống. Cô lưỡng lự, không biết quyết định nào mới là đúng đắn. Cô cảm thấy bản thân như bị giam cầm giữa một bí mật mà không dám chia sẻ với ai. Cô sợ mọi người sẽ bị ảnh hưởng vì cô, cách tốt nhất là bây giờ cô nên tự giải quyết chuyện này một mình.
Cuối cùng, Lý Nhiên buông một tiếng thở dài, quyết định sẽ đi khám tâm lý vào ngày mai. Cô biết mình không ổn, mọi chuyện xảy ra gần đây như một cơn ác mộng mà cô không thể thoát ra. Hình ảnh những người đàn ông bị giết ngay trước mắt vẫn ám ảnh cô, hệt như một thước phim đáng sợ tua đi tua lại trong đầu. Mỗi khi nghĩ đến, mùi máu tanh lại dường như hiện hữu ngay nơi cánh mũi, khiến cô rùng mình.
Trước khi xảy ra những chuyện này, cô vốn là một cô gái hoạt bát, tràn đầy năng lượng, luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động do trường tổ chức. Nhưng trong vòng một tuần qua, tất cả niềm vui đó như tan biến, thay vào đó là một cảm giác khó chịu và bất an, giống như bản thân bị ai đó nắm giữ và điều khiển từ phía sau. Cô thấy mình như mắc kẹt trong một trò chơi nguy hiểm mà không rõ ai là kẻ đặt ra luật.
Lý Nhiên tự nhủ, có lẽ việc gặp một chuyên gia tâm lý sẽ giúp cô lấy lại cân bằng. Cô cần ai đó để nói ra, để hiểu rằng mình không phải đang điên loạn, rằng tất cả những gì mình cảm nhận đều là thực. Nhưng sâu thẳm, cô cũng lo sợ rằng sẽ không ai thực sự hiểu, bởi chính cô cũng đang hoang mang trong chính cảm xúc của mình.
Bạch Phong lặng lẽ đưa Bách Thời Nhiệm về biệt thự riêng trong đêm tối. Ngồi trên chiếc ghế da ở phòng khách, Thời Nhiệm nhìn vào khoảng không, cảm giác trống trải dâng lên trong lòng. Anh nhận ra mình đang suy nghĩ về cô gái đó, điều mà trước đây chưa từng xảy ra. Không gặp cô thì trong lòng anh dấy lên cảm giác khó chịu, còn khi gặp rồi, anh lại thấy bản thân dường như muốn kiểm soát cô gái nhỏ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất