Tiến vào Tông Nhân phủ, Ngụy Nhiếp Linh không khách khí với Chiến Tùng Lâm, ngồi ngay tại cao đường. 

Chiến Tùng Lâm ngược lại giống như đi du lịch, cứ bình chân như vại ngồi dưới đất, cũng không nói chuyện, cứ nhìn Ngụy Nhiếp Linh bắt đầu thẩm án. 

Đường đường Thất vương gia chỉ có thể ngồi dưới, Đại Lý Tự khanh cùng Lễ bộ Thượng thư còn có Đường Ngọc nào dám nói nhiều, hai người trực tiếp liền cùng bọn nha dịch đứng đấy chờ phán xét. 

"Mấy ngày nay mấy người kia có khai không?" Ngụy Nhiếp Linh nhìn về phía Đường Ngọc. 

Đường Ngọc lập tức bước ra khỏi hàng nói: "Hạ quan đối mấy người kia đều dùng hình, nhưng mấy người vẫn như cũ kiên trì lí do thoái thác trước kia" 

"Vậy không cần thẩm tra từng người phiền phúc, tất cả đều dẫn tới đi" 

Trải qua mấy ngày cực hình, trên thân bốn người này hoặc nhiều hoặc ít đều có vết thương. 

Nhìn thấy Ngụy Nhiếp Linh lập tức không kịp chờ đợi quỳ trước mặt Ngụy Nhiếp Linh: "Vương phi cứu ta, Vương phi cứu ta, nô tỳ thật là oan uổng, nô tỳ là bên cạnh hoàng hậu người, Hoàng hậu nương nương nếu thật sự muốn giết Thuận tần nương nương, làm sao lại để nô tỳ đi làm chuyện này u, đây không phải vô duyên vô cớ làm cho người ta hoài nghi sao?" 

Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy nhẹ gật đầu, một mặt rất tán thành: "Ừ, ngươi nói rất có lý" 

"Vương phi tin tưởng ta?" Cung nữ ngạc nhiên nói. 

Ngụy Nhiếp Linh tiếp tục nói: "Nhưng nếu như ngươi là người nổ tiếng bên cạnh hoàng hậu, đồng thời còn có thân phận khác thì sao? Tỉ như, người bí mật ở bên cạnh hoàng hậu?" 

Ngay khi Ngụy Nhiếp Linh nói ra câu nói này, ánh mắt cung nữ chợt lóe lên vẻ kinh hoảng. 

Ngụy Nhiếp Linh cũng không hỏi ai, mà cười nói: "Trong các ngươi, cảm thấy đối phương có hiềm nghi, có thể báo cáo, chỉ cần điều tra là thật, bổn vương phi có thể giúp ngợi khen, đồng thời còn có thể để các ngươi một lần nữa hồi cung tiền nhiệm, như thế nào?" 

Nghe nói như thế, mấy người hai mặt nhìn nhau, phảng phất đều đang nhìn phản ứng của đối phương. 

Đối với những người như họ đã từng ở trong tù như các nàng, liền xem như tra ra sự tình còn muốn tiến cung dường như là không có khả năng. 

Các quý nhân trong cung cũng không dám dùng bọ họ, lời này của Vương phi, chẳng lẽ lừa gạt bọ họ? 

Ngụy Nhiếp Linh cười nói: "Các ngươi đã đều là bị bổn vương phi bắt lại, nếu trong sạch, tất nhiên sẽ rửa sạch cho các ngươi, tất nhiên không có chuyện xảy ra nội tình không rõ ràng. 

Chiến Tùng Lâm ở một bên hừ cười một tiếng, Ngụy Nhiếp Linh ngược lại là cầm lông gà như cây kiếm. 

Ngụy Nhiếp Linh thính tai nghe được, quay đầu nhìn về phía Chiến Tùng Lâm, cười đối người phía dưới nói: "Các ngươi nếu như không tin bổn vương phi, vương gia ở đây, cũng không thể là giả?" 

"Vương phi, nô tỳ có việc bẩm báo." Ngự trù ngự thiện phòng mở miệng nói. 

"Nói đi" Nhiếp Linha đổi tư thế, một tay chống lên trên mặt bàn, cả người ngồi khoanh chân trên chiếc ghế rộng như thế này, cả người cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. 

"Trước khi Thuận tần nương nương xảy ra chuyện một ngày, nô tỳ bởi vì đau bụng lười biếng định về phòng nghỉ ngơi lại nhìn thấy tiểu Hỉ tử đi ngang qua cửa phòng của nô tỳ, nhìn thấy nô tỳ còn hốt hoảng một chút, nói hai câu nói liền chạy, nô tỳ lúc ấy cũng không nghĩ gì, bây giờ nô tỳ hoài nghi, độc dược chính là tiểu Hỉ tử bỏ vào!" 

Tiểu Hỉ tử, vừa hay chính là cung nữ Linh Lăng bên cạnh Hoàng hậu. 

"Vương phi, đây là giội nước bẩn!" Linh Lăng vội vàng nói. 

"Ân, hắn ta giội nước bẩn lên người ngươi, ngươi cũng có thể giội lại, bây giờ bổn vương phi cảm thấy các ngươi khẳng định có một người ó vấn đề, chỉ cần tìm ra người kia các ngươi và những người khác liền an toàn" Ngụy Nhiếp Linh miễn cưỡng nói, thanh âm mang theo mị hoặc. 

Phảng phất nghe được một loại tin tức nào đó, tinh thần bốn người đều chấn động. 

Tiểu Nga vẩy nước lập tức nói: "Vương phi, từng nghe thấy thị nữ Thuận tần nương nương mắng sau lưng bà ấy, có lẽ ngày hôm đó bà ấy tức giận như vậy, không ngừng mắng một đám cỏ, mà tỳ nữ lúc đó đang quét dọn bên kia đám cỏ." 

"Vương phi, nô tỳ có thể giải thích, ngày đó là bởi vì thuận tần nương nương tâm tình không tốt, đánh nô tỳ, nô tỳ trong lòng ủy khuất lúc này mới tùy tiện oán trách hai câu, tuyệt đối không muốn giết nương nương" 

Tiểu Nga lập tức phản bác: "Không phải, ngày đó ta ban đầu không có chú ý nghe, lại thêm nàng mắng đặc biệt nhỏ giọng, có mấy câu nô tỳ không có nghe rõ ràng, nhưng nỗ tỳ bây giờ nhớ lại, nàng nói chính là, ngươi cho rằng mình làm nương nương thì ngon à? Sớm muộn gì chả chết, xem ai cười đến cuối cùng. 

"Vậy còn ngươi, đồ trang sức của nương nương sao lại tại trên tay ngươi, nhất định là ngươi thấy hơi tiền nổi máu tham, bị nương nương phát hiện trách cứ ngươi muốn giết người!" 

"Ngự thiện phòng đều là lấy tiền mới nấu cơm cho những phi tần không được sủng ái, trước đó nương nương còn chưa được Hoàng Thượng ân sủng ngươi hành hạ nương nương không ít, nương nương được sủng ái ngươi lại lấy lòng đủ kiểu, bị nương nương làm nhục ngay trước mặt mấy lần, cho nên ngươi muốn giết nương nương!" 

Bốn người vốn yếu ớt, một vẻ như sắp phun máu bỏ mình, lại thần thái sáng láng, nói lên điểm đáng ngờ của người khác đến nước miếng văng tung tóe, hận không thể dán nhãn hiệu hung thủ lên ba người còn lại. 

Chiến Tùng Lâm nghe được ồn ào, quay đầu nhìn Ngụy Nhiếp Linh, đã thấy nàng nghe được hai mắt sáng lên, tựa như đang xem biểu diễn. 

Một bên Đường Ngọc cẩn thận đến bên tai Ngụy Nhiếp Linh: "Vương phi, có cần hạ quan ngăn bọn họ lại, nếu cứ tiếp tục ồn ào thế này sẽ cản trở bầu không khí" 

Có mấy chữ cản trở bầu không khí này, vẫn là cùng Vương phi học danh từ mới. 

Ngụy Nhiếp Linh lắc đầu: "Cứ để bọn họ nói, ông nghe cho rõ hung thủ trong đó phát biểu" 

Đường Ngọc nghe vậy, lập tức đứng thẳng người, người đàn ông trung niên bụng béo theo bản năng co rút lại, nheo mắt, vểnh tai lắng nghe. 

Sau khi mấy người gần như đổ xong nước bẩn, Phùng Thanh Hoa nói: "Được rồi, hiện tại ta có mấy câu hỏi, chỉ cần ngươi trả lời khiến ta vừa ý, liền có thể rời đi." 

Nghe vậy, một số người ngừng chỉ trích nhau bằng lời nói và nhìn Feng Qinghua với đôi mắt sáng ngời. 

"Nhưng điều kiện tiên quyết là, đáp án các ngươi nói với ta, ba người còn lại sẽ không có phản đối, nói thật, ta chỉ cho một người rời đi cơ hội này." 

"Vâng, Vương phi, chúng ta tuyệt đối sẽ trung thực trả lời. Thiếp thân cung nữ không kịp chờ đợi nói. 

eyJpdiI6IlZWdXZ3OVNkXC9qSTYyNGhCS0NiUGpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9PUFUrcGFzUTNpeFwvblZKZ3Z0d1dBZzFuK0xDbnJqWHRXSzNQTHcwYWJlWU40UzVWbUdCRm1heVwvdXk0MDhsQWlUWXl1SDgzWE9ibWR6bU1OYVFGN1ZQTGcyZzJkMXYrTUx0WWtyb01SUVZtU0pscVZYS0RWbnpVTkxWMDU2VFd1Qzl4d1ppaHRLbDBWc1RWWUhGaXI3eE14UHFkWFJlMUluT0lHYWlMZ2JyMXJsUkVwTjlhU3ZIXC8xTHNGXC9PdXlHQ0xYYnlSNXZsbEZmbFwvM3R5QUtIU3RvWkwzajBsaitLQ0YzeitWXC9tcDNwalJ3Y0I5U0t3cUo4XC9OSnQxRWNBUFdGQlwvVjRHTzJGcFBvVnFPZkNuZ3FWT0RNK0N5QnNyczh1dnJZQ28zdnh5OU9KaWRZM1ZDTHlkK0I4RmRROFc3Ynp6OERHc1VpYzBaOTk3TGwwNGJzQXQ4dFk0QU5wWkRNc0U3anBtelpuQmZWMFl0MTdqZTFrdGVybjZrdGZKOHNIUHZVRzl4aUkwXC9RS04rTFRaRzJUb1RmYzZlNmo1ZEFPSm5cLzVVRkZQV1lmSGk3UElNanRIQ21hV0g4OVFwTjNTR1NvWFwvaE9SejFnNE84WUN2ZldrRDZZTHl2REFJZHlyYmd6ZmZaRFZaVGpkVFl5dDBcL0d2VGV5MUFINlwvbk83bGdsSDRUakpjc2t0NjRRUTJ2TEV4d1Y3eFVWZEdkbXlJYnljQkRyOHpMTUMxT1NxdFZzc0gzSklCNGlUSnN6REsrNVoyT29uWFN6Z1RIUG5sZ0NISWZ6WHdsOVlXcnBaeGhRenpxSUNNPSIsIm1hYyI6ImExYTkxMmJlN2M3Zjg1YjliNDNlMzM3ODIxMGJlNTg5MzQ1MWM3NDMzMGNmMjMzOTNlMTI2YmQ1ZTlhNzM4YjkifQ==
eyJpdiI6IkQ5Zks1RHNmQTkyZTJmcmpGK1wvNzRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklRQWJQNmcyVThEZ2JvVSt1Zm83NUdLQzIrVHlIQUF3T2txbUNHXC90aEpsbVZlTjU2amVEVG1NMVkwZTZFMVlmN1MrMnRwc0FjVkcxbG5yK2FNYWliZzB6ZGpwXC9cL3dLVE8yRCtrRElDZzVYZ1wvVm84bEx6RXhLRm9wTnE0djgrcWZSdnBnRk8xSW1GaStZRUFrRG5lZWZcL1NHREJ2RHFvcE9tSkthTkdmQWJPZlNDYWYyTWM3bm1MbjRPVFJUK2RMMVBHZDNEcGMrb3JqQ0tyMXJ4c0huclJmOEdzbno0V3A0N3VGbnp0aWNPTXFURCtZeWM1OUFLQUV1RklCbzB1RnBUY0pSWDIxM08zeVp3Z3lrZ2dVUnFURldcL3hnckoydWd2K0xVdFBEdnRwaVgwUzJOOCtjVEZNSzV3TFJQUTVEbzlYXC9WU1pNQkNVS25uT09IZU9RY1gxUDJQMXdYTFBpKzAwRVM4VUppZnk0QmJncTgrMitoZGttN1dkNDFGelwvc1RSS2tOTEZBTUZcLzhzaVZuaWJObjlDYkJrZUFcLzBiMXRqZENhMTV5VktWM21UNmk0QVVSWWRQNGlKbVdpb01zdjBoeTE3VloyMWJmRklEbkg3YjYzaWpHRnRldkJua1R3Zk51WGlVandQOHA0TjE5dWlXRGF4djRzbFhFUGt5Vk5wZDQ0NVlrQUpOZ0hZanF0WGhIZE9Cc2JLVHMxOEJVNEV6TEtJS0RMOFk9IiwibWFjIjoiZTU1ODJmMjE5YzY0ZDZhZDM5ZGJlNTMwYWI3ODBjZmMwYzY3ZjljYmNiMDBkYzJkZmRjMzVhYWQ0Y2QxOGI4YSJ9

"Không có gì khác sao?" Nụ cười của Ngụy Nhiếp Linh càng thêm ý vị thâm trường.

Ads
';
Advertisement
x