Ngụy Nhiếp Linh ấn giữa chân mày. Rốt cuộc phải nhắc tới chuyện này bao nhiêu lần đây? Lúc trước, cô vốn định mượn miệng của Vị Y trả thù Chiến Tùng Lâm, nhưng vì sao mỗi lần những người này nói ra đều đúng lúc có cả cô và Chiến Tùng Lâm. 

Nói chuyện như vậy ở trước mặt hai đương sự, thật sự rất xấu hổ đấy. 

Hơn nữa, bây giờ dấu răng trên mặt cô vẫn còn đau, cô lo lắng một giây tiếp theo, người bên trong kia sẽ lao tới, cắn một vết cân xứng vào má bên kia của cô. 

"Sư phụ Tử Long, rốt cuộc là ai đã bịa đặt lung tung vậy? Quan hệ giữa ta và vương gia thân thiết bao nhiêu, chúng ta cả ngày Tiêu không rời Mạnh, gì mà bệnh không tiện nói ra chứ? Căn bản đều là giả thôi. Bây giờ ta đứng lâu, thắt lưng còn thấy hơi đau đấy." Ngụy Nhiếp Linh nói xong, giơ tay khẽ xoa thắt lưng của mình, đặc biệt dụ cho người ta suy nghĩ xa xôi. 

Tử Long căn bản không ngờ được người phụ nữ luôn yếu đuối rụt rè lại đột nhiên nói như vậy, nhất thời biểu cảm trên mặt cũng trở nên mờ mịt. 

Khi thấy vở kịch này bị mắc kẹt, Tư Đồ Dung Viên vẫn ẩn nấp ở bên cạnh không nhịn được, nhanh chóng chỉnh lại quần áo của mình và bước ra. 

Tư Đồ Dung Viên đi cùng Vị Y phía sau, vừa đi vừa lau nước mắt nói: "Nhị muội, muội đừng giấu chúng ta nữa. Vị Y đã nói cho chúng ta biết rồi. Sau khi ta nghe được chuyện muội bị vương gia làm nhục, ta đã rất lo lắng, không biết phải làm thế nào mới tốt. Đúng lúc sư phụ Tử Long ở đây. Không phải bình thường muội và hắn có quan hệ sâu sắc sao? Có hắn chăm sóc, chúng ta cũng tương đối yên tâm. Về phần vương gia, ta sẽ nhờ thái tử điện hạ cùng cầu xin giúp muội." 

Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy thì nhíu mày nói: "Hả? Đại tỷ tính cầu xin giúp ta thế nào?" 

"Thất vương gia đã chết mấy Vương phi, thêm muội hay bớt muội cũng không sao. Đến lúc đó, ta nhờ thái tử điện hạ tấu lên Hoàng thượng tìm một người khác giúp Thất vương gia là được rồi" 

"Nhưng nếu ta chạy ra khỏi phủ Thừa tướng, vương gia biết được thì phải làm thế nào mới tốt chứ?" 

"Bây giờ, Vương gia đang nói chuyện với phụ thân trong thư phòng. Muội tranh thủ lúc này, rời đi với sư phụ Tử Long trước. Đến lúc đó, ta sẽ nghĩ cách giúp muội. Vị Y." Tư Đồ Dung Viên nói xong thì xoay người, nhận lấy một bọc quần áo từ trong tay của Vị Y: "Ở trong này có một ít vàng bạc và nữ trang, các ngươi có thể dùng tới trên đường đi. Ta đã phái người trông chừng ở cửa sau, sẽ không có người nào phát hiện ra đâu" 

Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy thì cười với ẩn ý khác: "Thu xếp xong nhanh như vậy sao? Đại tỷ, động tác của đại tỷ đủ nhanh đấy" 

Tư Đồ Dung Viên theo trực giác cảm thấy trong lời nói của cô có vấn đề, nhưng vẫn nói với vẻ dịu dàng, tao nhã: "Dung Chỉ, muội là muội muội thân thiết của ta, ta là tỷ tỷ làm sao có thể thật sự đứng nhìn muội nhảy vào hố lửa được" 

Ngụy Nhiếp Linh cười mà như không cười nói: "Nếu vậy, ta làm muội muội lại cung kính không bằng tuân lệnh. Nhưng đại tỷ, ta lần đầu tiên làm chuyện như vậy có hơi sợ, không bằng đại tỷ tiễn ta một đoạn đường" 

"Chuyện này.." Tư Đồ Dung Chỉ do dự nói. 

"Đại tỷ, đại tỷ mới nói cái gì mà tỷ muội tình thâm, lẽ nào đều là lừa gạt ta sao? Ta vừa rời khỏi đây, còn không biết có thể gặp lại không, đại tỷ thậm chí tiễn ta lên xe ngựa cũng không được sao?" Ngụy Nhiếp Linh nói với vẻ mặt đau khổ. 

Tư Đồ Dung Viên nghĩ đến kế hoạch tiếp theo, lại nhìn dáng vẻ nhát gan sợ phiền phức của Tư Đồ Dung Chỉ, cắn răng nói: "Được, ta tiễn muội, chúng ta đi nhanh đi" 

Ngụy Nhiếp Linh gật đầu, sau đó chuẩn bị đóng cửa phòng, nói nhỏ vào bên trong: "Trò hay mở màn" 

Sau khi đóng cửa phòng, Ngụy Nhiếp Linh tiến tới, nhìn Tử Long mỉm cười nói: "Sư phụ Tử Long, ngươi cũng muốn bảo ta bỏ trốn với ngươi sao?" 

Tử Long đang vui mừng vì Ngụy Nhiếp Linh có thể rời đi cùng mình, nghe vậy lập tức gật đầu nói: "Dung Chỉ, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng" 

Biểu cảm trên mặt Ngụy Nhiếp Linh lại hờ hững hơn vài phần, không nhìn hắn nữa mà bước tới khoác tay Tư Đồ Dung Viên, mỉm cười nói: "Vậy tỷ tỷ, chúng ta đi thôi" 

Trên tay Tư Đồ Dung Viên vẫn ôm bọc quần áo lớn kia, vốn muốn đưa cho Vị Y, nhưng Ngụy Nhiếp Linh kéo nàng ta đi nhanh như bay, vừa đi vừa nói: "Tỷ tỷ, chúng ta đi nhanh đi, kẻo lát nữa sẽ bị người ta phát hiện mất" 

Tư Đồ Dung Viên cũng lo lắng về điểm này, quyết định tạm thời nhẫn nhịn, bước chân nhanh hơn. 

Chờ đến khi ba người tới cửa, trán Tư Đồ Dung Viên đã lấm tấm mồ hôi, phía sau lưng còn dính dính, cọ vào vết thương sau lưng có hơi đau còn hơi ngứa nữa. 

"Nhị muội, xe ngựa ở chỗ này, muội đi nhanh đi." Tư Đồ Dung Viên nói xong lại đưa bọc quần áo cho Ngụy Nhiếp Linh, chuẩn bị ném củ khoai lang nóng bỏng tay này ra. 

Nào ngờ Ngụy Nhiếp Linh lùi về phía sau một bước, bất chợt ôm bụng của mình, vẻ mặt đau đớn nói: "Tỷ tỷ, tỷ chờ ta một lát, ta phải đi ra ngoài, tỷ bỏ luôn bọc quần áo lên trên xe ngựa giúp ta, ta đi một lát sẽ trở lại" 

Cô nói xong, không chờ Tư Đồ Dung Viên có phản ứng, đã bước nhanh rời đi. 

Tư Đồ Dung Viên nhìn chằm chằm vào nơi Ngụy Nhiếp Linh biến mất, vẻ mặt thâm trầm đáng sợ. 

Chờ đến khi nàng ta chợt nhớ ra còn có người đứng bên cạnh, vẻ mặt kia lại chuyển thành bất đắc dĩ: "Sư phụ Tử Long, muội muội này của ta là vậy đấy, quên trước quên sau, sau này cần ngươi phải phiền lòng chiếu cố rồi" 

Tử Long vội vàng nói: "Tử Long nhất định sẽ dốc hết sức lực. Chuyện lần này thật sự nhờ có đại tiểu thư, mong nhận Tử Long một lạy" 

Tư Đồ Dung Viên giơ tay đỡ hờ, cười dịu dàng nói: "Hai người các ngươi có thể tu thành chính quả, chính là một chuyện tốt lớn đối với ta." 

Hai người đứng tại chỗ chờ một lúc, vẫn không thấy Ngụy Nhiếp Linh tới. Tư Đồ Dung Viên hơi sốt ruột, xoay người bảo Vị Y đi tìm cô. 

Đứng ở chỗ cửa sau này đúng là không tốt lắm, Tư Đồ Dung Viên suy nghĩ một lát rồi nói: "Tử Long, ngươi lên trên xe ngựa chờ đi. Lát nữa Dung Chỉ đến, ta sẽ lập tức bảo nàng lên xe" 

Tử Long gật đầu, lúc này mới nhận lấy bọc quần áo từ trong tay của Tư Đồ Dung Viên, đi lên chiếc xe ngựa bên ngoài. Tư Đồ Dung Viên lại đứng ở chỗ bục cửa nhìn. Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa lại có phần lạnh lùng vang lên từ sau lưng Tư Đồ Dung Viên: " Dung Viên, không phải nàng bị bệnh nặng đang nằm trên giường tĩnh dưỡng à? Sao nàng lại tới đây?" 

Tư Đồ Dung Viên nghe vậy thì nhất thời cứng người, quay đầu nhìn thấy Chiến Nguyên Nhất không biết đã đứng ở đó bao lâu, theo bản năng chợt khiếp sợ. Nàng ta sợ vì trong thư nàng ta gửi cho Chiến Nguyên Nhất có nói tới chuyện Tư Đồ Dung Chỉ "không cẩn thận" đánh nàng ta bị thương nặng, nàng ta phải nằm trên giường tĩnh dưỡng. 

Nhưng dáng vẻ này rơi vào trong mắt Chiến Nguyên Nhất lại có ý khác. 

Nghĩ đến lá thư mật báo mà mình nhận được, mắt của Chiến Nguyên Nhất cũng bắt đầu nheo lại. 

"Nàng ở đây làm gì? Hắn là ai?" Chiến Nguyên Nhất nói xong, nhìn về phía nam tử gầy gò trên xe ngựa kia. 

Dáng vẻ chỉ có thể tính là bình thường, chẳng qua được cái quanh năm đánh đàn, mang theo khí chất thư sinh. 

Tư Đồ Dung Viên cười nói: "Đây là nhạc công trong phủ chúng ta. Sao điện hạ tới phủ Thừa tướng mà không nói với Dung Viên, cũng để Dung Viên tiện chuẩn bị trước mới phải. 

eyJpdiI6IjI1ZTZDSU1GTTBmR1IxKzZJYnlRaFE9PSIsInZhbHVlIjoiVXNBQnlxMW1iTmd5b1hqSFJrWllsSnEyNGlSd2NZZEJMK0hhMEYwU0RrUFZNVk1rY2M4Y2dwRnZQaXBXSEVcL2NDN243bjdtSXdFc1M5QldyOWVpZXV1NXlkRTB5UUNVcUJFUzF2cFJBR0YxRDZtaHRCWG01SXJCVUs1ZE9Ta0o2MWdaenhCejhcL1dUc2d4ZUllN1luSVczNUdHWGZHVkxwZUc0bk4zMTJlUFJZUnJuS1FGTHhQelY1WnBuWUNJVUpRbGlyN0JuOFZxWlVrSHZmWnVUeW5RPT0iLCJtYWMiOiI3OWIyZjJjOGEzYTU1NzdiODU1MjFhOWRiZDlhNTlkMzgyNTI0YjQ2YjJkMGQzNDU1YzM4Yjg2ZDgxNzZiYzMyIn0=
eyJpdiI6IjRMZHBiQ2pzOFVGeHhENnhtYjhVOWc9PSIsInZhbHVlIjoid2NERDk5YWo5SmZvQjFSZ2xPUmYrdEpTY1Y3U2xSeWM5UE94d3ZMMnhmWGJleG13N0hxVWdyUlNCVitXWGp1M3g5UDJBbkpINStNcmZNQUUxanhmM2wwNm5yQ3JsTExDVWZVemw0d2lGMjVKT1BTSVVnZkoxQmxLVVlIOWxMdjNkbE9SZUlUaTBneWxOR1JSOFd0M3kyWnhqQnhEcjk2aVRhcXh2bUxaVDUyTlR6N0ZOVjRRaXR1M3BwYXFNcEpLajZ4NzAyWXZhVGx0RkVHcENtYXVNaWN1T29EYVFWQ3BRTUlubmdlc3QxV1RRVnYxZVVRaFNGNzhKQWkzOWt3NVBJejNlWThZdlVqc1AyQ1BiSWIyY01SXC9qZm9kenpsWXpDd2lZWE4xYXpPb1NKaEJ1b0tld3FhTzZNOHNHWkEycFZwUzJxUnRuVkJvRER4YUpidXMwaU5SVXcxcjQyVTNoZ1U1bE93c3d5MzhrUVkxTXVWMmdNM05tV0JzbWVwXC94T1p1ejVwcFwvRDFMNkJKeVRHWlpPVzVjTUNENTlRcVhXN29JUTQ5bXZSOVVxcFJRMSttc0tCY0sxYUVHOHZmRVlQMWM5S25RM2krb3hnRXd3bGpqdzhuekhrV2phNWVTMEJuQVwvUmRmd3dWWU5kWmh0b285N3FjTU96U1VXU1pYUGdZblluMkNOKzRXME12aU9DaDUrbXN5UU5EYWY4a01WVnA1Z2RpNlpSNUdmY0xoUXFveU1nRDV4MmRPalZZU3B1VXlGOUpUcmpBK3lUWHpZMGdBVGFVcFA5TWpDdFlmWHVGV08rd0M1VFR5WkkyVGVPalY0aXp2ajBtY2UyWkpnKzdaUUlqOVdqckpoQWpvTHlheE5HN1F0SkNPNTJvQldRNlhIZ0VyUXdhMEZKZFFNTko1TDNpcGtscFJWbllVR3dZRXZPVWF6dUVGMFhZWUd5Rk1iaU1nTjd5UVJ6eFdZOEVwbUNpS013QnQwUFV2Y0RObUUrekZ6OEdhajdMcnV3ZkZ1VU1VSGRoaGJkUlo2Qjk3TVE9PSIsIm1hYyI6IjU1ZDJhNTk3MGVhOGZlMjI2OGUzMmExYjgwNzUwYWMxODBlMTY0NzM1OGM1NmEzNDQ0MzkwNTJkYTdjOTNjZTAifQ==

Bây giờ tìm được cơ hội, chuẩn bị bỏ trốn theo trai?

Ads
';
Advertisement
x