Ngay lúc này. 

 

 

Xoẹt! 

 

Một bóng người khác lại lao xuống chiến trường. 

 

Thiếu miếu chủ Thánh miếu Thái Sơ đã tới. 

 

Hắn khoanh tay trước ngực, thần sắc lãnh lùng, dung mạo tuấn lãng, khí chất cao quý không tì vết làm một nhóm nữ tu giả đang đứng ở phía xa xa quan sát cũng phải trầm trồ. 

 

"Là ngươi làm?" 

 

Thánh nữ Dao Quang nhìn về phía Thiếu miếu chủ, lạnh lùng hỏi. 

 

"Ta không hiểu ý của cô." 

 

Thiếu miếu chủ mỉm cười bình thản, nhưng ánh mắt lại đăm đăm nhìn vào chiến trường kịch liệt, trong lòng không biết đang nghĩ gì. 

 

"Đừng giả vờ ngây thơ trước mặt ta, cho dù nhà họ Vương và Lâm Phong có thù, nhưng Vương Tề Phi đang ở gần cỗ quan tài đồng, hai bên không thể chạm trán nhanh như vậy! Trừ khi có người tiết lộ bí mật..." 

 

Thánh nữ Dao Quang nói. 

 

Thiếu miếu chủ thấy không thể giấu được, đành gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đúng là ta thông báo cho Vương Tề Phi! Vậy thì sao? Mượn tay người khác để diệt Lâm Phong, đối với cả hai chúng ta đều có lợi..." 

 

"Sau này bớt xen vào chuyện của ta.” 

 

Thánh nữ Dao Quang hừ lạnh một tiếng. 

 

"Ý cô là gì? Chẳng lẽ cô không muốn Lâm Phong chết? Như vậy cô có thể đoạn tuyệt mọi nhân quả với hắn..." 

 

Thần sắc Thiếu miếu chủ hơi biến đổi. 

 

Thánh nữ Dao Quang đảo mắt liếc nhìn. 

 

Cô ta quả thật không muốn có bất kỳ quan hệ nào với Lâm Phong, nhưng cũng không muốn Lâm Phong chết vì mình... 

 

Bằng không, nếu chuyện này truyền về thánh địa, có thể sẽ khiến thánh chủ bất mãn. 

 

"Ta hiểu ý cô! Năm đó Thánh địa Dao Quang và Thanh Vân Nhất Mạch quan hệ rất thân thiết, nhưng Thanh Vân Nhất Mạch hiện nay đã suy tàn, giống như lũ chuột trong cống rãnh, vốn chẳng đáng nhắc tới, cô không cần phải e ngại..." 

 

Thiếu miếu chủ dịu dàng nói. 

 

"Thanh Vân Nhất Mạch không đơn giản như ngươi nghĩ.” 

 

"Dù không đơn giản thì sao, trước mặt Thánh miếu Thái Sơ của ta, cũng mkhông chịu nổi một đòn, Thanh Vân Nhất Mạch ở thời kỳ đỉnh cao còn không được, huống chi là bây giờ.” 

 

Thiếu miếu chủ cười nhạo. 

 

Thánh nữ Dao Quang nghe xong không nói gì thêm. 

 

Cô ta biết những lời Thiếu miếu chủ nói quả thực là sự thật, không thể phản bác. 

 

Trong lúc hai người nói chuyện, trận chiến trên chiến trường đã tiến vào giai đoạn cực kỳ ác liệt. 

 

Rồng Ngốc và Vương Tề Phi đều đã đánh ra chân hoả, dùng hết các loại bí thuật, cả hai đều thương tích đầy mình, máu nhuộm trời xanh, thê thảm vô cùng. 

 

"Khặc khặc khặc, hình như ngươi không được rồi.” 

 

Rồng Ngốc vừa nối lại chiếc móng rồng bị gãy, vừa cười lớn đắc ý. 

 

Hắn bị thương rất nặng, trên thân hình to lớn xuất hiện vô số vết nứt, máu không ngừng nhỏ giọt, nhưng ngay cả như vậy, trông hắn vẫn phong lưu nhàn nhã, giống như người bị thương không phải bản thân. 

 

"Ngươi nghĩ ngươi được à?" 

 

Vương Tề Phi đáp trả gay gắt, không chút nhượng bộ. 

 

Thực ra trong lòng hắn lúc này cũng rất tức giận, rõ ràng mình tới để giết Lâm Phong, sao lại đối đầu với một Yêu Vương của Yêu tộc? 

 

Mấu chốt là thực lực Yêu Vương này còn cực kỳ cường hãn, không thua kém mình, đặc biệt là thân thể cực mạnh, ôm ý nghĩ liều mạng để đánh nhau với hắn, làm hắn khó mà chấp nhận được. 

 

"Bớt nói nhảm, không phục thì đánh, ba dạy con làm người.” 

 

Rồng Ngốc cười khinh bỉ, vung đuôi Giao Long về phía Vương Tề Phi. 

 

"Đồ ngu xuẩn, ba ngươi đây.” 

 

Vương Tề Phi chỉ cảm thấy mặt mũi bị mất sạc, hai quyền của hắn đan chéo, bộc phát năng lượng kinh khủng, muốn kháng cự chiêu này. 

 

Bịch! 

eyJpdiI6ImJKSEJBUndzVkFUSUN6a01Gc1wvMzZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InRuNmRxVlFXUmExVCtwSzNFckEwS3J6VmY2YUJ0NkFjNWtWVG02ck5NcEY5NjVpa3J4bkk1SlhLcXlZZ2hNR24iLCJtYWMiOiIyMTIwNDQ3M2JmMTRiN2Y3M2FiNTM5MWNiNWFhM2U2Y2FlNWM4ZTc0NDM4ODJjYjk1Y2NhNThiZWFlYTkyMDkwIn0=
eyJpdiI6ImNYVVZjUFV0bFNFU2J3K09iNVNIMkE9PSIsInZhbHVlIjoiclQ0eTMzM3JNUFdmTkFlZGlpSjBYMTNLdng4UFIyUUd3eGxDR29yamZGeHBlMWRaSVgrbHpOcThjTlBVUHluTVFWUzVDSXMwREEyejkyek95ckFQc1dQOVo4UmNyN29VWWlaZ1wvMWpKclNRZkdBbU96NjdUNmtWQnR6SG5mdERSIiwibWFjIjoiMzQ4N2NjYTJmNDU0MDI4Nzc0MGIwN2Q0ODlmMjI4NzQ2ZTBmZWI4YmVlZTVkNjUxZWQzZDhhZDE0OTI4Mjk1MiJ9

Ads
';
Advertisement
x