Dứt lời, gã chủ động bước lên, đi đến trước mặt một tên lính gác, cười nói: 

 

“Tại hạ là Triệu Đỉnh Thiên, Thiếu cốc chủ của Phần Cốc ở Linh Giới, đặc biệt đến đây tham gia Đại hội Quan tài đồng!” 

 

“Thiếu cốc chủ của Phần Cốc ở Linh Giới?” 

 

Tên lính gác liếc mắt nhìn Triệu Đỉnh Thiên, rồi thản nhiên nói: 

 

“Với thân phận của ngươi thì cũng miễn cưỡng được tham gia. Các ngươi vào đi, nhớ ở trong đó đừng làm ồn, phải biết điều một chút!” 

 

“Cảm ơn lính gác đại ca!” 

 

Dù tên lính gác rất ngạo mạn, nhưng Triệu Đỉnh Thiên lại không hề tức giận, ngược lại còn vui vẻ cảm ơn một tiếng. 

 

Cảnh này khiến Lâm Phong cạn lời. 

 

Sức nhẫn nhịn của Triệu Đỉnh Thiên đúng là còn hơn cả Ninja Rùa, ai cũng có thể trèo lên đầu lên cổ gã mà ị bậy tè bậy… 

 

Nếu ban nãy, đổi lại là anh, tên lính gác đó đã biến thành một đám sương máu từ lâu rồi. 

 

……. 

 

Rất nhanh sau đó, bốn người đã tiến vào bên trong tòa nhà. 

 

Bên trong quả là một thế giới khác, rất lớn và rộng rãi. Nhìn sơ qua, các loại đồ nội thất bằng gỗ đều được chạm trổ rồng phượng, mang đậm vẻ cổ kính. 

 

Lúc này, đã có không ít thiên tài đang đứng tản ra ở khắp nơi, có nam có nữ, cùng nhau trò chuyện luận đạo, không khí vô cùng hòa hợp. 

 

Triệu Đỉnh Thiên đảo mắt nhìn quanh một vòng, vẻ mặt rõ ràng căng thẳng hơn nhiều, trong lòng không khỏi kinh ngạc: 

 

“Trời đất ơi, sao lại có nhiều thiên tài thế này! Tôi còn thấy được mấy cường giả ở trên bảng xếp hạng thiên tài của Linh Giới nữa! Mấy người này, bình thường ở Linh Giới cũng hiếm khi thấy mặt, không ngờ lại tụ tập đông đủ hết ở đây!” 

 

“Anh có thể ra dáng Thiếu cốc chủ một chút được không vậy?” 

 

Lâm Phong thực sự không nhìn nổi nữa. 

 

Trông phèn không chịu được! 

 

“Để anh Lâm chê cười rồi!” 

 

Triệu Đỉnh Thiên có chút xấu hổ. 

 

Lâm Phong khẽ lắc đầu, đi đến một góc ngồi xuống, tiện tay cầm lấy linh quả đặt trên bàn lên gặm. 

 

Ma Lị và Ma Dạ cũng theo sát phía sau. 

 

Triệu Đỉnh Thiên vốn cũng định ngồi xuống, nhưng đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo trắng, tay cầm quạt lông vũ chặn gã lại, buông lời chế nhạo: 

 

“Đây không phải là Triệu Đỉnh Thiên, Triệu Thiếu cốc chủ đó sao? Không ngờ cái tên nhát như chuột là mày cũng dám đến Đại hội Quan tài đồng đấy?” 

 

“Không liên quan đến mày!” 

 

Triệu Đỉnh Thiên cau mày nói. 

 

Thanh niên áo trắng tên Lý Tuần, là Thiếu tông chủ của Hợp Hoan Tông ở Linh Giới, cũng là một trong những kẻ thù mà Triệu Đỉnh Thiên ghét cay ghét đắng! 

 

Ngày trước, khi Triệu Đỉnh Thiên đang ra ngoài rèn luyện, bỗng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của một cô gái trong bụi cỏ, bèn lập tức đến xem, thấy Lý Tuần đang định giở trò thải âm bổ dương với một cô gái xinh đẹp như hoa. 

 

Triệu Đỉnh Thiên nhất thời nóng giận, xông lên đuổi Lý Tuần đang chuẩn bị tụt quần xuống đi, rồi thay luôn vị trí của Lý Tuần! 

 

Từ đó hai người trở thành kẻ thù không đội trời chung. 

 

Vốn thực lực của gã còn nhỉnh hơn Lý Tuần một chút, nhưng gần đây không biết Lý Tuần dùng thủ đoạn gì mà lại nịnh bợ được một nhân vật lớn… 

 

“Sao lại không liên quan đến tao, nhìn thấy mày ở đây là tao ngứa mắt rồi! Mau cút ra ngoài, nếu không, tao sẽ khiến mày bỏ mạng ở đây luôn!” 

 

Lý Tuần lạnh lùng nói. 

 

“Chỉ dựa vào mày á?” Triệu Đỉnh Thiên đối chọi gay gắt! 

 

“Cho mặt mũi còn không biết điều!” 

 

Mặt Lý Tuần lạnh tanh, đột ngột ra tay, kết pháp ấn, tung một chưởng về phía Triệu Đỉnh Thiên. 

 

Triệu Đỉnh Thiên lập tức vung tay đánh trả, nhưng ngay khoảnh khắc hai bên va chạm, gã lại phát hiện từ lòng bàn tay của Lý Tuần truyền đến một luồng năng lượng kinh khủng, đánh cho gã văng xa bảy tám mét mới có thể đứng vững lại được! 

 

“Thực lực của mày…” 

 

Sắc mặt Triệu Đỉnh Thiên khẽ biến, cảm thấy lục phủ ngũ tạng như đang cuộn trào! 

 

“Không ngờ tới phải không? Tao đã là Hợp Thể Cảnh hậu kỳ rồi!” 

 

Lý Tuần thản nhiên nói. 

 

Triệu Đỉnh Thiên nghe vậy, trong lòng lập tức dấy lên cảm giác chẳng lành. 

 

Cùng lúc đó, những người khác trong sảnh cũng chú ý đến xung đột của hai người, nhưng vài người đã nhanh chóng dời mắt đi, rõ ràng không có hứng thú. 

 

Dù là Lý Tuần hay Triệu Đỉnh Thiên, đối với họ đều quá yếu, chỉ miễn cưỡng được xem là thiên tài hạng hai mà thôi… 

 

Cũng có vài người nhận ra thân phận của Lý Tuần, kinh ngạc lên tiếng: 

 

“Tên đó không phải là người mấy hôm trước đi theo sau Lạc Kỳ Thần Quan sao? Hình như tên là Lý Tuần gì đó…” 

 

“Lạc Kỳ Thần Quan là Thiên sứ mười cánh của Thiên Sứ Thần Tộc đấy! Theo tôi biết, mười cánh và tám cánh là một ngưỡng khác biệt, chỉ có Thiên sứ mười cánh mới được gọi là Thần Quan! Những tồn tại cỡ đó, ở Băng Xuyên Tuyết Nguyên gần như là vô địch, người có thể sánh ngang e rằng chỉ có những nhân vật thuộc dòng chính của các đại tộc lớn mà thôi!” 

 

“Lý Tuần kia, thân là nhân tộc mà có thể nịnh bợ được một vị Thần Quan đại nhân, cũng coi như có chút bản lĩnh! Nghe nói Đại hội Quan tài đồng lần này, Lạc Kỳ Thần Quan chính là một trong những người đứng sau tổ chức!” 

eyJpdiI6IjhFTlFxYXA1c2wwaUVaQjJ6YmNIdVE9PSIsInZhbHVlIjoiYUx0dnQ4ZWNMRDh5UCt0WGdaOWxLOGVqWUlFTWhiTXF2SFlaeThnSWtVSUVvaFhEWXMwQnVUWGd4MDZCdnJxaCIsIm1hYyI6IjYxMGFmMWQyZDQ4YmMxYzUyYTg1NzFhZWVlMmRlYmZhNDAwZmUzMTA2ZjgzMDZkOWIzNzljYmZjOGNjMzkwZjMifQ==
eyJpdiI6IkYxSmN5bW5yVzJBbDJrVldaXC81MnN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InhCaGg1WUhzSlcraDlcL1R0c1hMck1DMk8zN0ZieDBYcDVmWmFHaTBMZmJJZjdBWTI5NXQ5a0pcL1RzNTZNU2h4KzdIeXJScTg1MndiQjY1MlJIZGwyV0RVVENnNTRLN21SR2VyRGNXUTZXYndvajVKbTVpR2Noc1plbzJBTTE4cXIiLCJtYWMiOiJhMGZkZWQ4MGUwZGVlNzVjZjM0M2E3NjIzYTU5OWJkMzQwMmExYzkyZWM4MmFjMDM3ZDg1YzRjNzZkZDY4ODUxIn0=

Nghe những lời bàn tán của mọi người, cảm giác bất an trong lòng Triệu Đỉnh Thiên càng lúc càng đậm đặc hơn, gã vô thức liếc mắt về phía Lâm Phong đang ngồi trong góc, nhưng lại phát hiện anh vẫn đang chuyên tâm gặm linh quả, dường như chẳng hề hay biết chuyện gì đang xảy ra ở đây…

Ads
';
Advertisement
x