Vẻ mặt của Trương Văn không thay đổi, ông ta lạnh lùng nói: “Cậu nghĩ rằng bản thân đã nắm chắc phần thắng rồi à?”
Lâm Phong nhíu mày không nói lời nào.
“Trên đường đến đây, tôi đã nắm hết toàn bộ thông tin về cậu rồi. Cậu có thiên phú không tệ, thân thể cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí thực lực có thể sánh với Đại Thừa trung hậu kỳ đúng không?”
“Đáng tiếc dù thân thể có mạnh đến mức nào cũng chẳng đáng là gì khi đối đầu với thuật pháp lớn mạnh.”
Trương Văn nhìn Lâm Phong với vẻ mặt như đang nói “Tôi rất hiểu cậu”.
Vào lúc này…
“Rầm!”
Trương Võ nằm trong đống đổ nát đã tỉnh táo trở lại và nhảy vọt lên, ông ta đáp xuống bên cạnh Trương Văn và lau đi máu tươi bên khóe miệng. Trên mặt tràn ngập sát khí, ông ta nói với giọng điệu dữ tợn: “Anh cả, em muốn giết chết tên này!”
“Vậy thì giết thôi!”
Trương Văn vừa nói vừa phong ấn linh khí trong người Ma Nhã rồi vứt bà ta sang một bên, sau đó trên người cả hai anh em lại toát lên ánh sáng vàng rực, hai tay đan chặt vào nhau.
Từng luồng linh vận chuyển động trong người bọn họ một cách rõ rệt, như thể hai người này đã hợp làm một vậy. Trong anh có tôi, trong tôi có anh, trở thành một cá thể hoàn chỉnh.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Thực lực của mỗi Trương Văn và Trương Võ tuy không đến mức đỉnh cao, nhưng khi hai người này hợp lại làm một, ngay cả một người Đại Thừa hậu kỳ bình thường cũng phải dè chừng.
“Cẩn thận, sức chiến đấu của bọn họ khi hợp sức với nhau không đơn giản chỉ là một cộng một thôi đâu!” Ma Dạ hơi căng thẳng nói.
Lâm Phong hờ hững đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu đi về phía hai anh em kia.
Trương Văn và Trương Võ lạnh lùng nhìn anh đi tới, trong miệng thầm đọc pháp quyết và lại hợp sức thi triển Thập Nhi Kim Văn Thiên Phòng Thuật.
“Ong!”
Ánh sáng vàng rực chiếu rọi ngay trong chớp mắt, những vòng tròn vàng chói lại xuất hiện và lơ lửng trước người bọn họ, luồng khí cuồn cuộn khiến mái tóc dài của cả hai tung bay, toát lên khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Quá mạnh rồi!!
Những người xung quanh lập tức cảm thấy khiếp sợ, cho dù vừa rồi bọn họ đã chứng kiến một lần nhưng bây giờ vẫn cảm thấy mấy vòng tròn vàng kim kia vô cùng đáng sợ khi nhìn lại.
Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ liệu tu giả Đại Thừa kỳ có thể phá vỡ Thiên Phòng Thuật này không?
“Lâm Phong, cậu dám giết thiên kiêu của nhà họ Trương chúng tôi, hôm nay chính là ngày chết của cậu!”
Trương Văn và Trương Võ đồng thanh hét lên, sau đó thôi thúc các vòng tròn đánh về phía Lâm Phong.
Thật đáng sợ!
Các vòng tròn như mang theo sức mạnh xé toạc bầu trời, khoảng không gian của những nơi chúng lướt qua đều bị đè nén thành mảnh vụn. Một lượng lớn khí tức không gian bị rò rỉ ra ngoài khiến người khác không khỏi tê dại.
Nhưng Lâm Phong lại khẽ lắc đầu trước đòn tấn công này, anh dứt khoát giơ một ngón tay chỉ vào chúng.
“Vút!”
Một luồng kiếm khí bắn ra từ đầu ngón tay xuyên thẳng qua những vòng tròn kia và đánh chúng vỡ nát.
“Thuật pháp rất mạnh, đáng tiếc hai người các ông không thể phát huy sức mạnh thực sự của nó.” Lâm Phong nói.
“Ơ…”
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, Trương Văn và Trương Phong cũng rơi vào trạng thái ngây ngốc.
Một ngón tay!
Tên này đã đánh nát đòn tấn công mạnh nhất của bọn họ chỉ với một ngón tay ư?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất