Vương Phi Giá Đáo!!! Lê Tất Thất

Đổ tội

Hai thị vệ cúi đầu bẩm báo: "Lúc nãy trắc phi muốn gặp vương gia nhưng nô tài nói vương gia chưa có lệnh nên không ai được vào, sau đó trắc phi nhìn thấy nô tì của vương phi đi tới liền chặn đường."

"Ngươi nghe được họ nói gì không?" - Gia Cát Lập Vân điềm đạm nhưng rất uy nghiêm.

Thị vệ nọ gật đầu: "Có ạ, nô tài nghe trắc phi nói sao hôm nay nhìn nô tì của vương phi vui vẻ vậy, có phải vương phi đã dùng thủ đoạn gì để leo lên giường vương gia không?"

Hoan Cẩn Tú bước tới chỉ vào mặt thị vệ: "Ngươi nói láo, chắc chắn các ngươi cùng phe với đám nô tì kia... Vương gia đừng nghe hắn nói bừa."

Thị vệ dập đầu xuống nền: "Có cho nô tài trăm lá gan cũng không dám nói xằng bậy trước mặt vương gia, khi nãy như vậy nên nô tì của vương phi mới trả lời rằng, vương phi là chính thất sao có thể nói là dùng thủ đoạn để leo lên giường vương gia... Nghe vậy trắc phi liền nổi giận đùng đùng sai nô tì vả mặt nàng ấy ra nông nỗi kia."

Xuân An dập đầu xuống nền nén khóc: "Vương gia, thị vệ ca ca này nói rất đúng, nô tì chỉ bảo vệ chủ tử mình nên mới nói như vậy, không ngờ trắc phi lại ra tay."

"Vương gia, chúng đang bịa chuyện để hại thiếp." - Hoan Cẩn Tú khóc lóc nức nở, không ngừng lấy khăn lau khoé mắt.

Vương Tử Lăng nhìn chằm chằm bọn họ, chỉ tay vào Hiên Hiên (nô tì trắc phi): "Ngươi chính là người ra tay với Xuân An, ngươi nói xem lúc đó xảy ra chuyện gì?"

Hiên Hiên sợ sệt vò góc áo, tinh thần hoảng loạn không thôi, lén đưa mắt nhìn trắc phi chỉ thấy ánh mắt sắc bén của nàng ta đang liếc mình: "Nô tì, nô tì, lúc đó.."

Vương Tử Lăng đập bàn: "Thế nào, nếu ta biết là ngươi nói dối sẽ cắt lưỡi ngươi."

Hiên Hiên mặt mày trắng bệch không còn giọt máu, nước mắt lăn dài trên má nhìn về phía Hoan Cẩn Tú cầu cứu: "Trắc phi, nô tì..."

Hoan Cẩn Tú đảo mắt liền đứng dậy bước tới tát vào mặt Hiên Hiên một cái rõ to làm nàng ta sững người, mắt trợn tròn: "Nô tì này gan to tày trời, dám bịa chuyện hãm hại người khác, khi nãy thiếp không nghe rõ nô tì của vương phi nói gì nên mới nghe nô tì mình thuật lại rằng 'Xuân An nói trắc phi chỉ nhờ vào thủ đoạn mới được gả vào vương phủ, để được ngủ với vương gia cũng phải có người trợ giúp, cháu gái hoàng hậu cũng chỉ có thể làm vợ lẻ chứ chẳng được làm chính thất', thiếp nghe thế nên mới nổi trận lôi đình , không ngờ là nó nói không đúng sự thật, thiếp thật có lỗi vì đã không điều tra cho đến nơi đến chốn đã vội xử tội, mong vương gia vương phi rộng lòng bỏ qua."

"Vậy sao?" - Vương Tử Lăng tay chóng cằm tay gõ nhịp xuống bàn, miệng mang ý cười nhưng thần thái lại lạnh tanh.

Gia Cát Lập Vân ngồi kế bên chỉ lo nhìn biểu cảm của nàng, môi không khỏi nhếch một đường cong.

Hoan Cẩn Tú gật đầu lia lịa: "Là thật ạ, ban đầu do thiếp quá nóng giận vì thị vệ không cho vào trong nên mới lỡ lời mạo phạm vương phi, mong tỷ không trách tội thiếp, còn về việc đánh nô tì thân cận làm tỷ không vui, tỷ cứ việc ra tay với ả nô tì không hiểu chuyện này đến khi nào tâm tình thoải mái thì thôi."

Nói xong nàng ta đạp vào người Hiên Hiên làm cô nàng ngã sõng soài ra trước.

Vương Tử Lăng đảo mắt nhìn chủ tớ nhà này diễn trò, cười nhẹ: "Được rồi, nếu muội đã nói vậy thì ta cũng không tra thêm làm gì, phạt nô tì này 30 trượng và tát đến khi nào mặt sưng như Xuân An thì thôi."

Hiên Hiên lúc này mới hoàn hồn, lắc đầu lia lịa: "Vương phi, nô tì không có, nô tì không có."

Hoan Cẩn Tú tiếp tục đạp vào người Hiên Hiên, trợn trừng mắt: "Vương phi đã rất nhân từ rồi, còn không mau tạ ơn vương phi."

Hiên Hiên nuốt nước mắt vào trong, không dám kêu gào nữa: "Tạ vương phi."

Hoan Cẩn Tú cười vui vẻ: "Nếu không còn việc gì thần thiếp xin cáo lui."

"Đứng lại."

Nụ cười trên môi nàng ta sượng lại: "Vương phi còn gì dặn dò."

"Ta đâu có nói muội không có tội."

Hoan Cẩn Tú chưng hửng: "Tỷ tỷ."

Vương Tử Lăng xoay xoay chiếc vòng ngọc trên tay mình, vừa cười vừa nói: "Ban nãy muội nói do mình quá nóng giận nên mạo phạm ta, vậy tội thứ nhất chắc muội đã rõ, còn tội thứ hai, muội dạy dỗ kẻ dưới không nghiêm, sự việc chưa điều tra rõ ràng đã dùng tư hình... Tổng kết hai tội này lại, muội đoán xem hình phạt của mình là gì?"

Mạo phạm vương phi, nhẹ thì phạt trăm trượng, nặng có khi lại bị xử tử.

Hoan Cẩn Tú quỳ gối giương mắt khẩn cầu nhìn về Gia Cát Lập Vân: "Vương gia, thiếp chỉ lỡ miệng thôi, xin người nói với vương phi tha cho thiếp lần này."

Gia Cát Lập Vân đang chăm chú nhìn Vương Tử Lăng liền giật mình: "Chuyện trong phủ đương nhiên phải giao cho vương phi, nàng muốn xin cũng nên xin nữ chủ nhân của phủ này chứ."

(Tự nhiên tui thấy anh nhà nịnh bà xã lai rai rồi ta.)

Nói xong y đứng dậy định đi ra ngoài.

eyJpdiI6Im9EVmsrSG8zMHVSUkZ5K2M0dUpNUWc9PSIsInZhbHVlIjoiVnRpTFRBYnJRNmhYZkVreGx0S2g1VEhtZTgyemNIWHdGYTBwYVNEV1wvUWdNejNVekRFRG0zNkFaM3l1NGp5T25hY0pCZmZYU005UGEzSzV1UnVNa0x3SVwvVWsrQ3JrS2IzTWFYWnppZW1xSCs0MWd3Y2wybDFvVmdJUG53ZkFEU3dpalh4dGNJSzl5OEZ2WWErU0dBZXVHNXN0Z2xJT2NPcktcL2t3YUNxTEtnPSIsIm1hYyI6IjQzZTNlYmQ1M2Q3ODI3OGJmZWNiMmI4Mzk3M2ExMGU1ZGE2YmEzNTZiOGU3ZmQzOGQzYjdjZTgzMGNjODhmNTQifQ==
eyJpdiI6InhpK0xwUlJBZGlEOWhYQ2N1QUIzcHc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9wSVFRSnZZKzN5NUk3Zkl2em1LYmVkVUhkZGRTTUpINnVJK1wvM3orV1lXUVNWYXNPeG00aFBlTVlxNG51c3l0eVwvdGM5UGVaajlFUFRndVBnWGtjUUM1NXB1N3gzK01ZSysyY3lIanNIQVlXZk5PNGNhXC80VDFYWFlVa3NyWnFFR25SN1ZLcTRXSlJFejN1eWJcL04yaTlCU2FvMW5FTEZ3WnpWMUZOVXRnQ21xREVMc2xPYkRqYjNkSk9tbEJ0WngzRzZlemkrQk4zNVZVZCtxaVNvdzZWY2ZYWUdKZVNmTVwveGdaZHFKMVpqWjFHTU85MTM3cVExbFd4a1RodThJWmRIeWNaZUxOM3E1Vk1FNVc0R2ZobDdacERDeUp3M1NwWVpqQVFMK21EZDJqc2hWR01LWFwvcDRtWFRyT0JTcFBrMjVwSUVNY0tYQXJ0UkJkekl0SU54dlJVUzRtMTF4VmtHOFgzdEFKRTZXRmRmY1pQNXA1K1JROVRaN0U5Zkh1NWJCSnNWMHhzKytYS1wvaGE3WVVUQjJRa1N1ZWxZaHZSRDExSldPcUxGa0poMEdFRVdlTWprQ1wvcG10ZHJOR1pHa0R6ZnpQcm9DRG1iM2ZhZ2lBZlRvSGdcL0M0TnpxelpLYUNIV0hNWkpicXN0RHBqbUdLOG02eGZXU0xIRGdTNVk2MnNzZnRYK2hFaTk3NXhmY2tqeStPdkpHc3dtRFwvek1ycUpjNEZLTlJmbUpQMjMwcHZHTExsUm54a003Wkl4MnJpNkVkV1IwUm5yQVhwZWFja285ODlnPT0iLCJtYWMiOiJhNDU2MzNlYjcyMmI1ZGU4Yjc1NWZkZjRmNjM1MWNkZGM2OTVmNGUzNjM4MTI0NmRjNDZiMmJjYjliMGY3YTA1In0=

 

Ads
';
Advertisement