Nước Nghi.
Bình yên như trước.
Đối với người của nước Nghi mà nói, đám người Cửu Thiên đã mất tích một khoảng thời gian rồi.
Có điều vẫn may các ma tu không tới nước Nghi gây rắc rối.
Cộng thêm đám người Phùng lão, Lư đại sư vẫn tọa trấn ở nước Nghi.
Cũng không có xảy ra vấn đề gì.
Nếu có người tới hỏi đám người Cửu Thiên đi đâu.
Đám người Phùng lão sẽ trả lời.
Cửu minh chủ dẫn các bạn của hắn cùng đi bế quan.
Bế quan ông hiểu chứ?
Mấy tháng thậm chí mấy năm, đó cũng là chuyện rất bình thường.
Giờ mới qua bao lâu, nó còn kém xa.
Nếu hỏi nữa, vậy đám người Cửu minh chủ bế quan ở đâu thì sao?
Phùng lão sẽ trợn mắt nói.
Nơi bế quan có thể tùy ý nói cho ông à? Ông có phải có mục đích gì đó hay là ông là gián điệp của ma tu?
Cứ từ chối như vậy, không còn ai quan tâm đám người Cửu Thiên đi đâu.
Càng sẽ không có ai biết, thật ra ở trong khoảng thời gian bọn họ an tâm nghỉ ngơi.
Đám người Cửu Thiên ở nước Thần đã gây chấn động.
Hơn nữa, phá tan kế hoạch lớn của các ma tu.
Hoàng cung nước Nghi, ở hậu hoa viên.
Hương hoa thơm ngát, đua nhau khỏe sắc.
Ở nước Nghi đã là cuối thu, hoa tươi còn có thể nở rực rỡ như vậy, e rằng cũng chỉ có trong hoàng cung.
“Lương Long, em xem đóa hoa này, nó nở đẹp biết bao.
Trong vườn hoa, Nha Đầu nở nụ cười rạng rỡ kéo Lương Long chạy khắp nơi.
Lương Long vừa học đi chưa bao lâu, bây giờ đã chạy rất nhanh.
Hai đứa trẻ nở nụ cười ngây thở chạy qua chạy lại đầy vui vẻ trong vườn hoa.
Các thị vệ đều ở một bên mỉm cười nhìn Lương Long và Nha Đầu chơi đùa trong vườn hoa.
Không có bất kỳ ai đi lên ngăn cản.
Đương nhiên, cho bọn họ một vạn lá gan, bọn họ cũng không dám xông tới nói gì với Lương Long và Nha Đầu.
Không nói hai người này hình như có quan hệ với Cửu minh chủ.
Cho dù bọn họ lên hết, có thể đánh lại hai đứa trẻ này không cũng là vấn đề.
Đừng thấy Lương Long đó bé tí, khi đánh nhau thật thì rất hung.
Tuổi như này, một quyền đấm xuống, đá cũng nứt, canh kình tung hoành!
Nói tới Nha Đầu đó, cô ta không biết võ kỹ gì cả nhưng nếu ai chọc cô ta chọc.
Vậy rắc rối sẽ lớn đấy, mấy ngày trước hình như có một kẻ không có mắt nhìn giẫm gãy hoa mà Nha Đầu hái.
Ghê lắm nha, tên đó mới đầu bị Lương Long đánh cho một trận. Sau đó cũng không biết tại sao, người này bị dầm mưa suốt ba ngày.
Đi tới đâu thì mưa đổ xuống tới đó.
Tránh cũng không tránh được, chạy cũng không chạy được.
Cho dù trốn vào trong phòng, nước mua vậy mà cũng đi theo vào phòng.
Hơn nữa chỉ trút xuống một mình hắn ta, người khác chỉ cần cách hắn ta ba thước thì không có chuyện gì hết.
Cái gì gọi là ướt như chuột lột, cái gì gọi là chó rơi xuống nước. Thời gian ba ngày thật sự khiến tên xui xẻo này suýt nữa mốc.
Từ đó về sau, Nha Đầu được những thị vệ này coi là thánh nữ mưa, không ai dám trêu chọc hai người bọn họ nữa.
Nha Đầu và Lương Long chạy qua chạy lại, chơi rất vui vẻ.
Từ bé tới lớn, có thể cũng chỉ có khoảng thời gian này cô ta sống vui vẻ nhất.
Vào lúc này, bỗng nhiên Nha Đầu và Lương Long đụng vào một cô gái.
Cái đụng này trực tiếp khiến hai người lảo đảo.
Nha Đầu và Lương Long ngẩng đầu nhìn sang cô gái này, khi bọn họ vừa chạy tới không nhìn thấy cô gái này.
Cô ta từ đâu đột nhiên chui ra.
Các thị vệ ở xung quanh cũng đột nhiên trở nên căng thẳng, ai cũng siết chặt binh khí.
Bởi vì bọn họ cũng đột nhiên nhìn thấy sự xuất hiện của cô gái này.
Cô gái này dung mạo xinh đẹp, mặc nghê thường phượng y.
Trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, ưu nhã khuỵu người xuống, nhìn Nha Đầu nói: “Cô bé, em là người của nước Thần sao?”
Nha Đầu cảnh giác nhìn cô gái này, lùi lại mấy bước, siết chặt tay của Lương Long.
Mà lúc này, Nha Đầu đột nhiên nhìn thấy Lương Long có vẻ mặt tức giận, nhìn chằm chằm cô gái trước mặt.
Nha Đầu kéo Lương Long ra đằng sau, cô gái này theo bản năng mang tới cảm giác nguy hiểm cho cô ta.
Sau đó, Nha Đầu nói: “Em không phải là người nước Nghi, chị là ai?"
Cô gái cười nói: “Em không phải người nước Nghi, vậy thì là người của Liên quân Tây Lĩnh, hoặc là người của Liên minh Nam Quốc nhỉ? Tốt quá rồi, nói cho chị, Cửu Thiên đang ở đâu?
Nha Đầu nghe thấy tên của Cửu Thiên, sự cảnh giác trong mắt bỗng vơi đi không ít.
Nếu là người tới tìm Cửu Thiên huynh, chắc không phải người xấu.
Nha Đầu có một điểm vẫn rất rõ, đó chính là ma tu tuyệt đối không dám tới tìm Cửu Thiên.
Nha Đầu lắc đầu trả lời: “Cửu Thiên huynh đi bế quan rồi, em cũng không biết ở đâu?
“Bế quan ư?”
Cô gái như có suy tư.
Lúc này, Lương Long bỗng lấy thương nhỏ của mình ra.
Nha Đầu vội vàng kéo chặt Lương Long nói: “Em Lương Long, đừng đánh nhau.
Lương Long mặt mày tức giận nhìn cô gái.
Cô gái cũng như nhìn ra cái gì đó, nhìn kỹ dáng vẻ của Lương Long và thương nhỏ trong tay cậu, nói: “Kỳ lạ, tại sao, nhóc cho tôi cảm giác có chút quen thuộc!”
Sau đó, cô gái đưa tay ra, dường như muốn sờ Lương Long.
Vào lúc này, bỗng đằng sau có giọng nói vang lên.
“Dừng tay!”
Cô gái lập tức dừng động tác, quay đầu nhìn đằng sau.
Nha Đầu thấy người tới, trực tiếp kéo Lương Long chạy qua, ôm lấy đùi của cô ta nói: “Chị Liễu Chủ!”
Liễu Chỉ lấy đá nguyệt nha ra, nheo mắt nhìn cô gái trước mặt.
Liễu Chỉ nhíu mày, nói: “Sao cô lại ở đây?”
Cô gái đứng dậy, cười nói: “Tại sao tôi không thể tới? Cô tên Liễu Chỉ đúng không? Người của Liên minh Nam Quốc hay Liên quân của Tây Lĩnh? Bỏ đi, mặc kệ cô là ai. Nói cho tôi biết, Cửu Thiên đang ở đâu, tôi tới tìm anh ấy, không liên quan tới người khác.
Liễu Chỉ đanh giọng nói: “Cô muốn gặp Cửu minh chủ, không thể nào, Linh Bối!”
Trong mắt tràn ngập ý lạnh, lúc này lực lượng trên người của Liễu Chỉ hiện ra.
Cô ta tới bây giờ vẫn nhớ rõ, lúc đầu khi ở Ma Vực.
Linh Bối trước mặt này đã đâm xuyên một kiếm vào lồng ngực của Cửu Thiên như nào, sau đó chạy đi dưới ánh mắt của mọi người.
Linh Bối khẽ cười nói: “Cô biết tôi à! Không đơn giản, xem ra cô cũng là một trong những người lúc đầu chạy thoát từ nước Kình Thiên. Cô thật sự không chịu nói cho tôi biết, Cửu Thiên đang ở đâu sao?”
Liễu Chỉ nói: “Tuyệt đối không thể! Thần sứ độc ác tuyệt tình như cô dám chạy tới đây không sợ tan xương nát thịt hay sao?”
Linh Bối kinh ngạc nói: “Tan xương nát thịt? Thần sứ? Không không không, cô nói sai rồi. Đó là tôi của lúc đầu, bị người khác khống chế. Bây giờ tôi đã ổn rồi, cô phải tin tôi, dẫn tôi đi gặp Cửu Thiên đi!”
Linh Bối nhìn dáng vẻ của Liễu Chỉ, xòe hai tay ra nói: “Cô không tin, vậy tôi cũng hết cách. Bỏ đi, nếu cô không muốn dẫn tôi đi gặp anh ấy. Vậy cô giúp tôi thông báo với anh ấy một tiếng, nói Linh Bối tôi tới rồi. Bảo anh ấy tới gặp tôi! Khoan đã, cô không phải không cho anh ấy tới gặp tôi chứ? Như thế không tốt đâu, sẽ xảy ra chuyện!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất