Một canh giờ sau, Hàn Liên sư huynh vác một con rối bằng đá khổng lồ từ trong hẻm cốc bay ra.
Hắn ta dường như lo lắng người khác cướp con rối của hắn ta, còn đặc biệt dùng vải bọc lại. Nhưng cho dù là vậy, cũng không che đậy được ánh sáng lập lòe của con rối bên
trong.
Dường như con rối bên trong không chỉ là con rối, mà là thứ gì khác.
Lén la lén lút, Hàn Liên nhìn trái nhìn phải, chắc chắn không ai để ý hắn ta, lúc này mới bước vào phi thuyền của mình, phá hư không rời đi.
Mà ở trong hư không, đám người Cửu Thiên nhanh chóng bay về phía Thập Tam.
Biểu cảm của Cửu Thiên có chút nghiêm trọng. Bàn tay khẽ động, siết thành nắm đấm, sau đó lại buông ra.
Thời gian hai ngày, không khiến thương thế của Cửu Thiên khôi phục được bao nhiêu.
Lực lượng cũng chưa khôi phục hoàn toàn!
Cửu Thiên thật sự có hơi lo lắng, Thập Tam đã gặp phải rắc rối không thể giải quyết.
Nếu như vậy thì thật sự rất gay go.
Mọi người đứng ở trên phi thuyền của mình, từ xa nhìn phi thuyền của Thập Tam càng lúc càng gần.
Nhìn ra xa, Cửu Thiên nhìn thấy Thập Tam đứng ở mũi thuyền.
Sau đó, Cửu Thiên quét hư không xung quanh và sau lưng Thập Tam xem có tình huống gì đặc biệt không.
Không có ma tu!
Cũng không có lực lượng hỗn tạp gì cả.
Bây giờ nhìn trông mọi thứ khá bình thường.
Cửu Thiên hỏi Phong Tuấn Kiệt: “Phong huynh, khi anh đi gặp Thập Tam thì Thập Tam đợi anh như này sao?”
Phong Tuấn Kiệt gật đầu nói: “Phải. Sau đó anh ta chỉ nước Thần, rồi chỉ phi thuyền, nói một câu chủ nhân. Ý này rất rõ ràng, là kêu tôi dẫn mọi người quay về!”
Nam Cung Lệ ở bên cạnh hỏi: “Thật sự là như vậy sao? Không có chuyện gì khác ư?”
Phong Tuấn Kiệt xòe tay nói: “Như này còn có thể có chuyện gì khác. Để cho chắc ăn, tôi còn hỏi hai lần!”
“Qua đó xem thử!”
Cửu Thiên không muốn nghe suy đoán của đám người Nam Cung Lệ nữa.
Loại chuyện này, đương nhiên hỏi trực tiếp Thập Tam thì tốt hơn.
Sau đó, đám người Cửu Thiên đã tới phía trước Thập Tam.
Khoảng cách này, Cửu Thiên đã có thể nhìn rõ từng sự thay đổi trên mặt Thập Tam.
Không vui không buồn, không có bất cứ sự kích động và vẻ phấn khích nào.
Điều này thật sự không đúng, tuy Thập Tam của trước kia kiệm lời.
Nhưng cũng có hỷ nộ ái ố, đợi lâu như vậy, đám người Cửu Thiên cuối cùng cũng quay lại. Thập Tam theo lý nên phấn khích mới đúng!
Nhưng tại sao Thập Tam không có chút phản ứng nào.
Nam Cung Lệ lập tức không nhịn được, trực tiếp nhảy lên phi thuyền.
Hắn ta vỗ nhẹ vào vai của Thập Tam, nói: “Thập Tam, xảy ra chuyện gì mà kêu chúng tôi quay vê!"
Thập Tam từ từ xoay đầu nhìn sang Nam Cung Lệ, sau đó đôi mắt lập tức biến thành màu đỏ máu.
Nam Cung Lệ lập tức cảm thấy không đúng, vội vàng lùi lại, lấy ra cả gương Hạo Khí Trừ Ma.
Nhưng nắm đấm của Thập Tam vẫn đánh chuẩn xác vào mặt của hắn ta.
Bụp một tiếng, đầu của Nam Cung Lệ trực tiếp bị đánh lõm xuống.
Lực lượng của một quyền này mạnh tới mức vượt qua Võ Tôn bình thường.
Đám người đại sư huynh lập tức lao tới, một đám người cùng ra tay!
Ấn chặt Thập Tam!
Cửu Thiên cũng sững người, nhìn Thập Tam có đôi mắt đỏ máu.
Cửu Thiên cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Thập Tam, cậu làm gì đấy!?”
Sở Trực lớn giọng hét.
Bọn họ là người đi theo Cửu Thiên, quen biết Thập Tam sớm nhất. Hơn nữa khi Cửu Thiên xông pha ở nước Đan Thánh, đi dạo khắp thế giới. Bọn họ là tu luyện chung với Thập Tam, sớm đã coi Thập Tam là sư đệ mà đối đãi.
Cơ thể của đại sư huynh tỏa kim quang, hắn ta trói chặt hai cánh tay của Thập Tam.
Tuy thấy lực lượng của Thập Tam có tăng lên một cách kỳ lạ nhưng hình như dưới lực lượng của đám người đại sư huynh, hắn ta vẫn không thể chạy trốn.
Cửu Thiên bay lên, nhìn chằm chằm vào mắt của Thập Tam.
Xuyên qua đôi mắt huyết sắc đó, thứ mà Cửu Thiên nhìn thấy lại khác với người khác.
Trong cơ thể của Thập Tam hình như có hai thần hồn đang va chạm.
“Cửu Thiên, đáng chết, tại sao cậu ở đâu cũng có thể tìm được tôi thế? Lẽ nào trong số mệnh của tôi đã định sẵn sẽ chết trong tay cậu sao? Tôi không cam tâm, không cam tâm!”
Thập Tam mang theo rít khàn khàn, hét lên một cách xé ruột xé gan.
Đây là lần đầu Cửu Thiên nghe thấy Thập Tam nói nhiều như vậy.
Hơn nữa rất rõ ràng, đây cũng không phải giọng của Thập Tam.
Cửu Thiên nhìn đôi mắt đỏ màu đó, tay ấn lên đầu của Thập Tam.
Hắn cảm nhận được trong cơ thể của Thập Tam có một cỗ thần hồn chi lực mạnh mẽ lại vô cùng quen thuộc.
Ngay lập tức thần hồn chi lực đó va chạm với lực lượng của Cửu Thiên.
Ngay lập tức, thần hồn chi lực đó chấn động một trận.
Tay của Cửu Thiên cũng lập tức thu hồi, cả người lắc lư một trận.
Đại sư huynh hỏi: “Xảy ra chuyện gì, Cửu Thiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cửu Thiên nghiến răng nói: “Ngọc ma thánh, ông vậy mà chưa chết!”
Thập Tam cười u ám, nói: “Không sai. Tôi chưa chết. Cậu tưởng chiêu cuối cùng của cậu đã hủy diệt thần hồn của tôi ư? Ha ha, cậu sai rồi. Thần hồn cậu hủy diệt là thần hồn của Bọ Cạp, hắn là quỷ chết thay của tôi, mà tôi thì chạy thoát!”
Cửu Thiên nghiến răng nói: “Ông vậy mà chơi chiêu kim thiền thoát thân này, Ngọc ma thánh, cút ra đây một đấu một với tôi!”
Thập Tam lắc đầu nói: “Ra ư? Chuyện đó là không thể. Lúc tôi chạy ra khỏi nước Thần cũng cho rằng mình đã thoát, ai ngờ tên người hầu đáng chết này của cậu lại cản tôi. Tôi nhìn thấy ký ức trong thần hồn của hắn, ồ, trời ạ. Cậu vậy mà thu nhận một ma tu làm người hầu. Tôi còn cho hắn truyền thừa của mình. Nếu không phải nhìn thấy dáng vẻ hiện nay của cậu, tôi thật sự cho rằng cậu cố ý thiết lập cái bẫy này để đợi tôi! Nhưng bây giờ, ha ha, Cửu Thiên, tôi cho dù có chết, cũng sẽ mang người hầu yêu quý này của cậu đi cùng! Tôi muốn thấy cậu lòng đau như cắt, tôi mới chết cam lòng”
Thần hồn chi lực của Cửu Thiên cuồn trào, lần nữa ấn tay lên đầu của Thập Tam, nói từng chữ: “Ông cút ra ngoài cho tôi!”
Thần hồn chi lực trực tiếp lao vào trong cơ thể của Thập Tam, lần nữa va chạm với thần hồn của Ngọc ma thánh.
Hai bên đối chiến ở trong, huyết sắc trong mắt Thập Tam bắt đầu dao động dữ dội.
Sau đó, biểu cảm của Thập Tam dường như cũng trở nên dịu lại.
Thập Tam ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên, khẽ nói: “Chủ nhân.
Một tiếng này, dường như mang theo cảm xúc vô hạn. Đám người đại sư huynh cũng bắt đầu hét lên: “Thập Tam, cậu phải chống đỡ.
Cửu Thiên nhìn ra biểu cảm kiên định của Thập Tam, lập tức biết hắn ta muốn làm gì, lớn giọng nói: “Thập Tam, tôi không cho anh làm như thế, dừng lại cho tôi!”
Thập Tam không trả lời, nhưng sau đó một tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Vang lên trong đầu của Thập Tam.
Lúc này, Cửu Thiên dường như nhìn thấy khoảnh khắc thần hồn của Thập Tam bị hủy diệt. Thập Tam vậy mà chọn cùng lúc hủy diệt thần hồn và nhục thần của mình cũng không để Ngọc ma thánh có bất kỳ khả năng sống lại nữa. Đây là tự bạo triệt để. Khoảnh khắc Cửu Thiên giao chiến với Ngọc ma thánh đã tạo ra cơ hội cho hắn ta.
Thập Tam nắm lấy cơ hội nhưng Cửu Thiên nhìn tới trợn trừng.
Thời khắc then chốt nhất, Cửu Thiên lập tức lấy ra Tử Linh châu của mình, nhét vào trong miệng của Thập Tam.
Một chiêu Đoạt Hồn Diệt Phách của Cửu Thiên cũng đánh vào thần hồn của Ngọc ma thánh, triệt để đánh tan nó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất