Tia lửa bắn ra, canh khí bùng lên.
Trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên chém vào gò má của Ngọc ma thánh chứ không một kiếm chém đứt đầu của hắn ta, chỉ để lại một vết kiếm sâu.
Kiếm của Ngọc ma thánh càng xảo trá hơn, một kiếm đâm vào mắt của Cửu Thiên.
Trường kiếm đâm vào thịt, trong lòng Ngọc ma thánh vừa dấy lên chút mừng rỡ.
Xoay người lập tức phát hiện, cơ thể của Cửu Thiên trống rỗng, một kiếm này hắn ta căn bản không đâm trúng bản tôn của Cửu Thiên.
Mà là một viên trong hỗn độn lục đạo châu tên là Huyễn Linh châu!
Sau đó, bóng dáng của Cửu Thiên lại xuất hiện ở bên mé Ngọc ma thánh.
Kiếm mang theo ánh sáng thiên địa, ánh sáng nhật nguyệt, lúc này đang ngưng tụ ở mũi kiếm của Cửu Thiên.
“Thiên Địa Nhất Kiếm!”
Sự phản ứng của Ngọc ma thánh cũng không chậm, xoay người tung một cước!
Kiếm khí càn quét ở trên lồng ngực của Ngọc ma thánh, một cước của Ngọc ma thánh cũng đá vào cằm của Cửu Thiên.
Hai người lần nữa bay ra, đập mạnh vào mặt đất!
Rầm! Rầm!
Lại vang lên hai tiếng nổ, cả nước Thần dường như sắp sụp đổ hoàn toàn trong chiến đấu của hai người.
Chiến đấu của hai người nhìn trông chỉ mới qua mấy chiêu, nhưng trên thực tế mọi thứ chỉ xảy ra trong giây lát.
Nếu lúc này có ai có thể quan sát chiến đấu của hai người. Chỉ có thể nghe thấy sau một tiếng va chạm, hai bên lại bốc lên vô số khói bụi.
Sau đó, Cửu Thiên và Ngọc ma thánh lại đứng dậy.
Hai người nhìn chằm chằm đối phương, khóe miệng lại có chút ý cười.
Đối thủ hiếm có!
Một khi luyện tới cảnh giới nhất định thì sẽ phát hiện, có lúc một đối thủ giỏi có tác dụng hơn thần đan.
Nhất là người vừa đột phá cảnh giới, cần một trận đại chiến hoặc cần thời gian tu luyện rất dài để ổn định như Cửu Thiên.
Hắn càng thích đại chiến một trận với đối thủ ở phe đối địch của mình!
Bây giờ, Cửu Thiên cảm nhận được canh khí toàn thân mình đang bốc cháy.
Tiểu thế giới trong cơ thể đều giống như muốn mời chiến, đang không ngừng rung động ở trong đan điền.
Trạng thái như này, rõ ràng là điều Cửu Thiên muốn nhìn thấy. Bởi vì như vậy sẽ giúp hắn dùng tốc độ nhanh nhất khống chế tất cả lực lượng của mình!
Hiểu cảnh giới của mình, biết mình rốt cuộc đã gia tăng bao nhiêu.
Mà Ngọc ma thánh thì ba nhiều năm không trải qua trận chiến sinh tử như này rồi.
Từ sau đại chiến trừ ma lần trước, hắn ta thuộc về ma tu thế hệ già rồi.
Dựa vào huyết trì duy trì sinh mệnh, có lực lượng không dám dùng nhiều. Tuy dung mạo nhìn trông không già, nhưng thật ra hắn ta đã sống đủ lâu rồi.
Đại chiến ngày hôm nay, hắn ta đã dùng Long Thần Biến không muốn dùng nữa.
Thứ nhất là do không biến không được, nếu hắn ta không biển, ở phương diện lực lượng sẽ bị Cửu Thiên áp chế hoàn toàn.
B
Thứ hai cũng là vì áp lực mà Cửu Thiên gây ra cho hắn ta, khiến hắn ta lập tức quay lại năm tuổi khi hắn ta còn trẻ.
Hắn ta của lúc đó vẫn chưa phải một ma tu.
Mà là con cháu của Cừu gia trong nước Long Võ, Kinh Long kiếm khách tiếng tăm lừng lẫy, Cừu Ngọc Long.
Về sau, hắn ta vào nhầm ma quật, nhiễm ma khí.
Không làm cái gì thì bị cả đất nước truy sát, bị gia tộc gạch tên.
Hắn ta hận thiên địa này bất công, hận gia tộc vô tình, đất nước vô nghĩa.
Sau đó hắn ta trở thành Ngọc ma tôn tiếng tắm lầy lững năm đó. Cho tới bây giờ, hắn ta là Ngọc ma thánh, hộ pháp thủ tịch trưởng lão của tông môn dưới trướng Phong Thiên tông chủ của Đạo Tâm Ma Tông!
Hắn ta tuyệt đối không thể thua một vãn bối hậu sinh như Cửu Thiên!
Cho dù là đối đầu với Thần Tiêu Võ Thánh của năm đó, hắn ta cũng có thể bình an vô sự chạy thoát!
Gừ!
Ngọc ma thánh ngửa lên trời gầm một tiếng, lần này thì gầm ra dòng xoáy trên tầng mây.
Cơ thể long nhân của hắn ta bắt đầu thay đổi lần nữa.
Những đạo ma khí từ bốn phương tám hướng tập trung lại, lúc này Cửu Thiên mới nhìn thấy trong cả nước Thần, vô số tế đàn bắt đầu cung cấp lực lượng cho Ngọc ma thánh.
Ánh sáng màu đen như hạt mưa rơi xuống, áp chế khí tức của Cửu Thiên, nhanh chóng gia tăng lực lượng của Ngọc ma thánh.
Bên tăng bên giảm, Cửu Thiên lập tức cảm thấy mình rơi vào thế hạ phong.
Hắn thật sự không ngờ, thì ra tế đài của các ma tu còn có tác dụng này.
Quả nhiên, xem thường ai cũng không thể xem thường ma tu.
Biết sớm như vậy thì nên dụ Ngọc ma thánh ra bên ngoài hư không trước rồi đại chiến!
Chỉ đáng tiếc, bây giờ Cửu Thiên nghĩ tới những điều này e là đã muộn.
Bởi vì sự biến hóa của Ngọc ma thánh đã xong.
Toàn thân trên dưới xuất hiện ma giáp lóe sáng.
Ma giáp với những phiến giống vảy rồng đó bao trùm toàn thân Ngọc ma thánh.
Đôi cánh sau lưng cũng to gấp đôi.
Long uy vô tận, ma khí ngút trời.
Trên trời, trong vòng xoáy xoay vòng đó cũng xuất hiện một cái đầu lâu khổng lồ, nó giống như mắt trận của đại trận, áp chế tất cả.
Ép cho Cửu Thiên ngay cả hư không dường như cũng rất khó phá ra!
Sau đó, Ngọc ma thánh giẫm mạnh chân!
Cả mặt đất bắt đầu xuất hiện huyết sắc vô tận.
Trong nháy mắt, Cửu Thiên bèn cảm thấy mình rơi vào trong một khoảng không gian biển máu sôi sục.
“Huyết Luyện Ngục! Cửu Thiên, chào mừng cậu vào thế giới huyết sắc của tôi!”
Ngọc ma thánh nói với tiếng cười điên cuồng.
Lúc này, Ngọc ma thánh giống như trẻ ra mấy trăm tuổi, dưới sự gia trì của tế đài trong cả nước Thần, hắn ta dường như khôi phục trạng thái lúc trẻ.
Chỉ có điều, lực lượng bây giờ của hắn ta mạnh hơn lúc đó rất nhiều.
Cửu Thiên hơi nhíu mày, nhìn Ngọc ma thánh nói: “Đây chính là thế giới của ông ư?”
Ngọc ma thánh cất bước đi lên, dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, nhìn Cửu Thiên.
Mỗi một bước của hắn ta, mặt đất sẽ rung chấn vài phần, mỗi khi tiến vài phân, biển máu xung quanh sẽ càng lớn mạnh.
Súc thế, ngưng khí, uy nhiếp!
Ngọc ma thánh phát huy sáu chữ này tới đỉnh phong.
Cửu Thiên không thèm nghĩ ngợi, tiếp theo nhất định là một kích tất sát của Ngọc ma thánh.
Ngưng tụ toàn bộ lực lượng, không có đường lui, tung một kích cùng cực!
Cửu Thiên hừ một tiếng, đánh giọng nói: “Ông cho rằng tôi sợ ông à!”
Vừa dứt lời, dưới chân Cửu Thiên bắt đầu lan ra tinh quang vô tận và màu sắc hỗn độn.
Đó là một tiểu thế giới vừa mới bắt đầu, thế giới mới thuộc về bản thân Cửu Thiên.
Hai thế giới va chạm, vòng xoáy lực lượng đầy đáng sợ lập tức khiến thế giới huyết sắc của Ngọc ma thánh hoàn toàn sôi sục..
Đồng tử của Ngọc ma thánh co rút, hắn ta cũng không ngờ Cửu Thiên cũng là người tự thành thế giới!
Hắn mới tu luyện bao lâu thì đã đuổi kịp tu vi mà hắn ta khổ tu mấy trăm năm.
Có thiên lý không?
Nếu có thể, Ngọc ma thánh thật sự muốn chửi ông trời vài câu.
Thiên đạo bất công!
Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, giơ cao trọng kiếm Vô Phong trong tay lên.
Một chiêu cuối cùng, không phải ông chết thì là tôi chết.
Ánh mắt trở nên kiên định, tất cả lực lượng đều tập trung trong kiếm.
Hỗn độn lục đạo châu xuất hiện, lúc này vậy mà khảm trên chuôi kiếm, lập tức trong thân kiếm, hư ảnh của kiếm hồn xuất hiện, như mộng như ảo lập lòe bất động, đột nhiên mở ra đôi mắt sắc lạnh.
“Sinh Tử Luân Chuyển Kình, Cửu Chuyển, Mở Trời Đất!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất