Ma tu đầu heo và ma tu đầu dê mang vẻ mặt cam chịu. 

Nhưng Sùng tướng quân có vẻ còn có ý tưởng khác, trong mắt hiện lên ánh sáng khác thường. 

Sùng tướng quân mang theo tươi cười nói: "Cửu Thiên công tử, không bằng chúng ta thương nghị... 

Lời còn chưa dứt. Hắn ta đã cảm giác được tựa hồ có một đôi tay, xuyên qua làn da xương cốt nắm lấy trái tim và đan điền của hắn ta. 

Chỉ cần hơi dùng sức một chút thì có thể bóp chết được hắn ta. 

Đồng thời, đầu hắn ta cũng hoảng hốt, thần hồn chi lực của Cửu Thiên, không khách khí chút nào đánh sâu vào người hắn ta. 

Sùng tướng quân bị Cửu Thiên không hề nể tình, khiến cho cả người lảo đảo, máu tươi chảy ra từ khóe miệng. 

Cửu Thiên nói: "Không cần nói lời vô nghĩa, ta không thích nghe bất kỳ lời vô nghĩ nào. Dâng thần hồn của các ngươi ra, nếu không chính là chết!" 

Sùng tướng quân phun máu tươi, biết được đối phương thật sự không hề đùa giỡn với bọn chúng. 

Dưới áp lực cường thế của Cửu Thiên, bọn họ không thể nề hà, chỉ có thể ngoan ngoãn phóng ra thần hồn của mình. 

Ngay khi bọn chúng cho rằng Cửu Thiên sẽ dùng thần hồn của mình để khống chế bọn chúng. 

Nam Cung Lê chợt bước lên trước nói: "Cửu Thiên huynh, mấy người này để lại cho tôi đi. Để tôi khống chế!" 

Cửu Thiên cười nói: "Anh chắc chắn là không có vấn đề gì chứ?" 

Nam Cung Lệ lấy ra gương Hạo Khí Trừ Ma của mình, cười nói: "Gia tộc Nam Cung chúng ta có cách đối đối phó với ma tu!" 

Hạo nhiên khí phóng ra, chỉ một thoáng sắc mặt của đám người Sùng tướng quân biến đổi kịch liệt. 

Lực lượng phóng ra từ trong gương Hạo Khí Trừ Ma, rõ ràng là thứ bọn chúng sợ hãi nhất. 

Nhưng, bọn chúng bây giờ không thể phản kháng được. 

Dưới ánh nhìn chăm chú của Cửu Thiên, bọn chúng đành phải dâng ra thần hồn của mình. 

Ngay sau đó, Nam Cung Lê được nói một tiếng: "Thu!" 

Ngay sau đó, thần hồn của mấy người đều bị Nam Cung Lệ thu vào trong gương Hạo Khí Trừ Ma của mình. 

Mắt thường có thể thấy được, bên cạnh gương Hạo Khí Trừ Ma, xuất hiện ba hoa văn quỷ nhỏ. 

Ngay sau đó gương Hạo Khí Trừ Ma phun hết thần hồn của bọn chúng ra. Chẳng qua trong trung tâm thần hồn, đã có hoa văn lóe sáng. 

Nam Cung Lệ vỗ gương Hạo Khí Trừ Ma của mình, nói với ba tên ma tu: "Bây giờ, sống chết của các ngươi đang nằm trong tay ta. Nam Cung gia tộc hạo nhiên khí, chắc hẳn các ngươi đã từng nghe nói rồi. Nếu chỉ cần các ngươi có tâm tư khác thường. Tất nhiên ta sẽ cho các ngươi hồn phi phách tán." 

Ba tên ma tu run rẩy nói: "Dạ. 

Cửu Thiên chỉ vào gương Hạo Khí Trừ Ma của Nam Cung Lệ nói: "Được lắm đó, Nam Cung huynh. Chiêu này của anh, càng ngày càng hữu dụng. 

Nam Cung Lê cười ha ha nói: "Nếu còn không tiến bộ chút xíu, thì đã bị anh bỏ xa rồi. Cửu Thiên huynh, chúng ta lại xem cái kia đi, để tôi thu thêm vài tên tiểu đệ!" 

Mấy người lập tức đi tới trước mặt những ma tu khác, cho Nam Cung Lệ thu phục tất cả. 

Nhưng có một vài ma tu hơi yếu, căn bản không thể chịu nổi đau đớn khi bị gương Hạo Khí Trừ Ma cắn nuốt, thần hồn trực tiếp bị hút vào sau gương, thần hồn bị tiêu diệt, bỏ mạng tại chỗ. 

Nam Cung Lệ bĩu môi nói: "Không có cách nào khác. Yếu quá, không thu phục được. Mạnh quá thì tôi cũng không thu phục được người ta. Vẫn cần Cửu Thiên huynh phải trợ giúp!" 

Đám người Hàn Liên ở bên cạnh xem, chậc chậc tán thưởng. 

Đặc biệt là Huyễn Tầm, không ngừng lên tiếng hỏi: "Nam Cung Lệ. Vậy sau này có phải anh sẽ trở thành thủ lĩnh gián điệp không. Để những tên ma tu này đánh vào trong đại bản doanh của ma tu, tạo cơ hội cho chúng ta." 

Nam Cung Lê cười nói: "Cái này đương nhiên là có thể." 

Cuối cùng, mấy người đi tới trước mặt Ô tướng quân. 

Tất cả ma tu bốn phía đều đã chết hoặc là đã bị Nam Cung Lệ thu phục. 

Chỉ còn một tên Ô tướng quân này thôi. 

Nhưng Ô tướng quân liền quỳ rạp xuống đất bất động. Hàn Liên đạp cho hắn ta mấy cước, nhíu mày nói: "Cửu Thiên sư đệ, hình như hắn ta chết rồi!" 

Cửu Thiên tiến lên nhìn thi thể của Ô tướng quân, nhíu mày nói: "Chỉ trúng một chiêu Thần Ngự Chi Quang thôi mà, đơn giản vậy mà đã chết rồi sao?" 

Cửu Thiên không thể nào tin được, lập tức rót một tia Sinh Linh Đại Đạo vào, cảm nhận tình hình sinh cơ trong cơ thể Ô tướng quân. 

Những cái khác có thể che giấu, người có thực lực mạnh mẽ, lại càng có thể điều khiển biến hóa trong cơ thể mình. Nhưng chắc chắn hắn ta không thể nào khiến cho sinh cơ của mình biến mất. 

Nhưng cho dù dò tìm, Cửu Thiên phát hiện, thật đúng là không có chút sinh cơ nào. 

Tên Ô tướng quân này, đã hoàn toàn tử vong. Thoạt nhìn có vẻ thật sự đã chết. 

"Thật sự chết rồi.

Cửu Thiên nhẹ giọng nói. 

Hằn Liên lại đạp mấy cái nói: "Thật là phế vật, ta thật sự cho rằng hắn ta rất lợi hại. Không ngờ tới hắn ta lại chẳng được việc như vậy. Bị một chiêu của thiên phù khôi giết chết, mất mặt!" 

Cửu Thiên liếc nhìn thi thể của Ô tướng quân hồi lâu, hắn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. 

Tuy rằng hắn cũng không hề phát hiện Ô tướng quân này còn dấu hiệu sống, nhưng theo bản năng hắn cảm thấy Ô tướng quân vẫn chưa chết. 

"Thiêu đi!" 

Cửu Thiên nói với Hàn Liên sư huynh. 

Hàn Liên sư huynh cười nói: "Rõ rồi, quan tâm hắn ta có chết hay không làm gì, thiêu đi là giải quyết được vấn đề rồi. Cho dù không chết, hóa thành một đống tro cũng phải chết thôi." 

Nói xong, Hàn Liên sư huynh phủi tay một kiếm, ngọn lửa xanh hừng hực bốc lên trên thi thể của Ô tướng quân. 

Cửu Thiên gật gật đầu, xoay người rời đi. 

"Mục Khả cô nương, nơi mà cô cảm thấy là ở đây sao?" 

Cửu Thiên hỏi lại lần nữa. 

Tất cả mọi người nhìn về phía Mục Khả. 

Lắc đầu, Mục Khả nói: "Cửu Thiên công tử, không phải ở đây. Còn phải tiếp tục đi về phía trước" 

"Tiếp tục? Mục Khả cô nương, cô chắc chắn sao? Thiên phù khôi ở đây cũng đã ra rồi, chẳng lẽ ở đây không có bảo vật quan trọng sao?" 

Hàn Liên cực kỳ kinh ngạc, tỏ vẻ không thể nào hiểu được. 

Sao có thể, không có thứ tốt, thiên phù khôi sao lại bảo vệ ở đây. 

Mục Khả lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết. Nhưng tôi cảm giác, hơi thở cường đại thật sự, cũng đang triệu hoán tôi, vẫn còn đang ở phía trước, còn ở rất xa." Cửu Thiên hơi mở miệng nói: "Hơi thở cường đại thật sự?" 

Mọi người liếc nhìn nhau, đều nuốt một ngụm nước bọt xuống. 

Thiên phù khôi đã mạnh như vậy rồi, còn mạnh hơn cả thiên phù khôi sao? 

Suy tư một lát, Cửu Thiên nói: "Vậy đi thôi. Nếu tới, cũng không thể lùi bước." 

Hàn Liên sư huynh nhẹ nhàng giật giật quần áo của Nam Cung Lệ nói: "Nhanh chóng cho thu thuộc hạ ma tu mới của anh đi, rồi đi tìm người hỗ trợ." 

Nam Cung Lệ hiểu rõ gật đầu, vung tay với đám ma tu đầu heo. 

Tức khắc, đám người ma tu đầu heo nhanh chóng rời đi. 

Bước nhanh về phía trước, Cửu Thiên kiên định đi về phía Mục Khả chỉ. 

Hắn cũng có cảm giác, nơi đó có thứ gì đó đang chờ hắn. 

Sương phù che phủ, đợi đến khi bóng dáng của đám người Cửu Thiên biến mất hoàn toàn. 

Chợt, ngọn lửa xanh thiêu đốt trên người Ô tướng quân đột nhiên biến mất. 

Chầm chậm, từ dưới thân Ô tướng quân có một người cực kỳ cực kỳ nhỏ bò ra. 

eyJpdiI6IkREeXFRN3hQR24zT0RmZDBuOTZPaVE9PSIsInZhbHVlIjoiMXVWMzZ6XC95RmZpREVIclwvREF3emM1MW1POWZGdGpqU0hsZUtyRGliWnlmdnJpcGFDOGtPRFJxRlgxVCtoUktmSjQwQjhDK3ArbVJjY0l5VFVVd1wvTUk2dE93K1o3ZEhlTVVieGlhcGc5WWdSXC9EMENjc2tkVzc5VHFjRUJYV3o3Vm9YY28xbGtITCt4ZTZMYStJd3BYMmNPeU5cL1VTOTNUbTBycjdRS2ZYMXM9IiwibWFjIjoiMzUxMzRlOGZjN2Y1ODlmODUxYzA2NWQzMDE4NWI0ZTBiMTViOTg5ZWQzZGNjM2I4MjU0NWU1MWZhYTNkOTU4ZiJ9
eyJpdiI6IlNscWVaYVp1aVNJTXNkbTdwdFFIRHc9PSIsInZhbHVlIjoicUhcL2NvUStDQlF3MGpJaVBGbVlad2pMa1lMRW5xK2lVckxaY2tJaW9wdUF2SVwvUEJhRlZjSmp1MW5ERzEzOW90Qkg3SkQzcXFNSW9hRFwvT2VOQXFzTE92NWdwQVZZXC95U045aHYyTGVScWEwSXVvblwvS3lIWFwvNFdxVGtOUGJ0cVJha1luTnZDQ3pGWjNFRXZsZ3VQOWNWR29sVWFjTStvcmpjMXFmZnlEZDIwV1MxQjZvdDlHOVV6ZTdSdkpyNFd3YkNFdHNIcWhkNnA5Z1VXQlpYNXRcLzcxUXdxQnZ1YUJnelZURStPQVdLQ1MxWHp2elwvTEJaSUFBeGwrTlVsQlU4XC9cL2QycEZZNEtcL2dycHplbnlvSk5FVldxcVBBTFJ5bENuWCtLNTNXWW1cL0lMN1FmUk9YSWxmMjY5RTlHVGt3ampVNUg0dHlUb1o3UDRHNEJoaFc2dDFZMUg5ZEJORmlkV29iZ2JzSGpPRExKNGFTcUY3NXZkNXdRMHA2U1ZDOUtIRE40NWVURndMRVpYbVFFMXBuWkdEektSZTNpMTI5cTNCXC9sUjVtdjFrZ05iamxpZVZXc2ZiUk04YUNSSXZpV2wyeGVlYXBHRHBJYnh0RERwS1lHeTBRTnJrQ1wvM0NWK09EejZmbXlVUTdQZ1wvQXkwOW1ZTzlFMnFtTENCQXA0Mmw2bnBCWnZENkdEXC9NNDQxaVlCWjJaME9TRmdCY3FOUjF5bGt5V1ZyY2h5QlptaW16dGU0WGJvd1puNmVnM2FvTzExN3g3RDcxSUtucWxLQmlkTHNBbU9XVU1GSUhYdFhBRHpVeEVaZHNGZ3BhZEJSMnMwclJBSkRnRUdXM0wrSDJpOWs5VkZvWHJFRmErMXlWdTNUckhOVTF5OURpaWppYkJWUjRhQU5MSFwvQW9kXC81WldsT1YrNzJneFVObGJLRWk0ZVlEZXJWeHNTV0hDbVYyNHgwRktuZmFQajNVdkdqSjhNd3VacFVWTksrNUhkZ0x0V3RoODJaWDVLVkhaRFVxRyt3K1wvK3lUa0FFekd6M1FyXC9wMzBiNHR3T1Vtc1hQWTNSMzg1NXlKWm9xbFk4R0pSZnp6b25TWjJvUUI0NnhReEc0bDRUbEdJaEhxdmxhbDlYK09IdDFkS1RFS1JsZG9oSFNiU0Vsdm1LVDF5dk1cL2ZnWGVNRWF0NE1SZVhEbVdHNEF6S3JkZzdacER4RWhZSEkyMk1BPT0iLCJtYWMiOiI0NzRhYmQ2OGIyNWU4NDRhMjEzY2M2YTNjNWZkNzAwY2RmMTk4YWM2NWU1ODFiMDk3NWQ2NDQxZTQzOGMwNGFlIn0=

Nói xong, Ô tướng quân một đường chậm rãi chạy đi.

Ads
';
Advertisement
x