Đại sư huynh chú ý đến hành động kỳ lạ của Tả Tử Sâm và Nam Cung Lệ, nhưng không nói gì, đi theo Cửu Thiên ra khỏi cánh cửa bằng đồng thau.
Phía sau, lập tức truyền đến tiếng la hét thảm thiết, Cửu Thiên quay đầu lại, cau mày liếc nhìn, đang định nói gì đó.
Sở Chính sư huynh vỗ vai Cửu Thiên nói: “Đều là những tên ma tu đáng chết”
Cửu Thiên thở dài một tiếng, không nói gì nữa.
Một lúc sau, Tả Tử Sâm và Nam Cung Lê cả người toàn là máu đi ra.
May mà quần áo trên người bọn họ chính là huyết y, nên trông không có nhiều sự thay đổi.
Đến tận bây giờ, sắc mặt Nam Cung Lệ mới tốt hơn một chút.
Cửu Thiên không cần nhìn cũng biết bên trong chắc chắn là xác chết đầy phòng.
Với thực lực của những tên ma tu này, chắc chắn không phải là đối thủ của Tả Tử Sâm và Nam Cung Lệ, bên trong sợ là không còn ai sống sót.
Cửu Thiên quay đầu nhìn Nam Cung Lệ nói: “Cảm thấy thoái mái hơn chút nào chưa?”
Nam Cung Lệ gật đầu nói: “ Ma tu đều đáng chết. Cửu Thiên huynh, tôi muốn gặp Mục Khả!”
Cửu Thiên gật đầu, hất hay, thả Mục Khả ra.
Bàn tay nắm chặt thành quyền, đập mạnh vào hộp sắt.
Chiếc hộp sắp lập tức vỡ thành bột mịn. Sức mạnh bên trên không hề làm Cửu Thiên bị thương.
Thực lực của hắn mạnh hơn rất nhiều võ tôn bình thường.
Mục Khả nằm liệt trên mặt đất, dường như đứng lên cũng là một việc rất khó khăn.
Nhưng cô ta vẫn bất khuất nhìn Cửu Thiên nói: “Ma tu, ngươi dám động vào ta, ta sẽ cùng ngươi ngọc nát đá tan!”
Cửu Thiên ngẩng đầu lên nhìn cơ thể to lớn của Mục Khả, nói: “Tôi không động vào cô. Nam Cung Lệ, giao cho anh. Anh có thể bảo vệ cho cô ta, hoặc có thể thả cô ta vào trong phủ đệ của anh, an toàn là quan trọng nhất!” Nam Cung Lệ hiểu ý gật đầu, đi lên, giơ tay về phía Mục Khả.
Trong lòng bàn tay xuất hiện một chút khí hạo nhiên.
Mục Khả lập tức trợn tròn mắt.
“Anh là...anh là người của hoàng gia...
Nam Cung Lệ nói: “Đúng vậy, tôi và cô đến từ cùng một nơi. Trên người cũng chảy dòng máu của một đất nước giống như cô. Yên tâm, tôi sẽ không hại cô. Bởi vì cô là người cùng nước duy nhất mà tôi gặp trong khoảng thời gian này!”
Nói xong, Nam Cung Lệ xua tan sương mù trên mặt mình, để Mục Khả nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn ta.
Mục Khả kinh ngạc hét lên: “Hoàng tử điện hạ, hoàng tử điện hạ, thật sự là người!”
Mục Khả đột nhiên bật khóc, nước mắt rơi lã chả.
Cơ thể Nam Cung Lệ trở nên lớn hơn một chút, đi lên, lau nước mắt cho Mục Khả, đỡ Mục Khả đứng dậy.
Cửu Thiên gật đầu, thả hai con cốt dục ma long ra, nói: “Nam Cung huynh, chúng ta lên lưng rồng, chuẩn bị xuất phát!”
Nam Cung Lệ ừ một tiếng, quay đầu nói với Mục Khả: “Mục Khả cô nương, xin lỗi, cô phải ở trong phủ đệ hư không của tôi trước. Cơ thể của cô quá to lớn, ngồi trên cốt dực ma long sẽ bị chú ý.
Mục Khả sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Tôi có thể biến nhỏ đi”
Nói xong, cơ thể của Mục Khả nhanh chóng nhỏ đi, thậm chí còn thấp hơn Nam Cung Lệ một chút.
Phải biết là, bây giờ Nam Cung Lệ đã là chiều cao bình thường, đó là do tu vi của hắn ta tăng lên nhanh chóng. Mà Mục Khả này cũng có thể làm như vậy, xem ra tu vi của cô ta còn cao hơn Nam Cung Lê!
Nam Cung Lệ khẽ cười hai tiếng, đỡ Mục Khả lên lưng cốt dực ma long.
Tất cả mọi người đều mỉm cười nhìn Nam Cung Lệ và Mục Khả. Diệp Nam Thiên, Hoàng Phủ Tường giống như nhớ đến chuyện gì đó, vừa cười vừa thở dài.
Cửu Thiên cũng quay đầu lại, đồng thời xua thần hồn chi lực trên người mình đi nói: “Hoan nghênh đồng hành cùng bọn tôi, Mục Khả cô nương”
Lúc này, cuối cùng Mục Khả cũng nhìn thấy khuôn mặt của Cửu Thiên.
Mục Khả lập tức sững sờ, chỉ vào Cửu Thiên nói: “Tôi biết khuôn mặt này của anh, hình như tôi đã nhìn thấy ở đâu rồi. Là bức màn ánh sáng, bức màn ánh sáng phát lệnh truy nã của ma tu, anh là Cửu Thiên! Cực hạn võ tôn, Cửu Thiên!”
Cửu Thiên xoa mũi, cười nói: “Xem ra tôi phải đổi một khuôn mặt khác rồi, tại sao ai cũng nhận ra tôi.
Hàn Liên sư huynh nghiêng người sang, nói: “Cửu Thiên sư đệ, nếu đệ muốn đổi thì đổi cho ta. Ta cũng muốn thử cảm giác bị mọi người nhìn chằm chằm
Cửu Thiên cười nói: “Hàn Liên sư huynh, huynh thì không cần đâu, huynh đã bị mọi người nhìn chằm chằm rồi.
Hàn Liên cười haha.
Đại sư huynh và những người khác khẽ cười.
Mục Khả vẫn đang sững sờ, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cô ta gặp được hoàng tử điện hạ đáng lẽ đã biến mất cùng với nước Kình Thiên, lại gặp được Cửu Thiên trong truyền thuyết.
Những cuộc gặp gỡ trong cuộc đời đúng là vô thường.
Mục Khả dùng một chút sức lực còn lại véo mặt mình, xác định mình không nằm mơ.
Nam Cung Lệ ở bên cạnh bật cười nói: “Không cần nghi ngờ, những ngày tháng khổ sở của cô đã qua rồi. Bọn ta đưa cô rời khỏi nơi này.”
Mục Khả gật đầu, đến tận lúc này, cô ta mới cảm thấy yên tâm.
Không phải vì điều gì khác, chỉ vì người xuất hiện trước mặt cô ta là Cửu Thiên!
Võ tôn truyền kỳ, cơn ác mộng của ma tu.
Nếu như người như thế này có thể đưa cô ta rời khỏi hang ổ ma tu này, vậy thì trong thiên hạ cũng không có ai làm được gì.
Nam Cung Lệ lấy ra một chút đan dược đưa cho Mục Khả, cười hỏi: “Tại sao cô lại đến Thần quốc? Thật sự giống như đám ma tu kia nói, cô phạm tội sao? Tôi nhớ, nhà họ Mục các cô ở nước Kình Thiên cũng được. Một gia tộc lớn, theo lý mà nói, cho dù có phạm tội, chỉ cần không phải là tội quá lớn, cũng sẽ không có vấn đề gì?” Mục Khả vội vàng uống đan dược, nói: “Hoàng tử điện hạ, tôi không phạm tội. Tôi đến đây để chấp hành nhiệm vụ. Gia chủ phải tôi đi tìm kiếm vật thần linh
Nam Cung Lê kinh ngạc nói: “Vật thần linh? Cô đang nói đến thần khí sao?”
Lúc này, Cửu Thiên cũng quay đầu lại, dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Mục Khả lắc đầu nói: “Còn quý hơn cả thần khí. Dù sao tôi cũng không biết là cái gì, theo lời của gia chủ, lúc đó sau khi thần linh chết không rõ nguyên nhân, có một số vẫn chưa chết, đi đến Tây vực, sau đó không biết làm gì, dù sao cũng đã biến mất. Tổ tiên nhà họ Mục bọn tôi vô tình có được một quyển sách, trong đó có viết chuyện này, sau đó các đời gia chủ tốn mấy trăm, hàng nghìn năm để tìm kiếm. Đến đời tôi, tôi còn có mười mấy huynh đệ tỷ muội bị phái đi, cũng xem như rèn luyện.
Mục Khả gật đầu nói: “Đúng vậy. Lúc tôi đến Thần quốc, không cảm nhận được gì. Nhưng từ sau khi ma tu bắt đầu khai quật nơi này, tôi cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu bốc cháy. Thực lực tăng lên vô cùng nhanh, bây giờ tôi đã là tôn cảnh rồi, mặc dù bản thân tôi không biết sao có thể đạt được. Tôi nghĩ, chắc chắn liên quan đến công pháp gia truyền của chúng tôi! Công pháp kia, cũng là tổ tiên học từ trong quyển sách kia.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất