“Khẩu khí lớn đấy, nhưng đây là vị trí của mấy vị đường chủ!”
Ma tu đứng ở trước mặt hắn cười thầm.
Tuy rằng hắn ta không dám nhìn thẳng vào Cửu Thiên, nhưng nụ cười trên mặt hắn ta lại có chút giễu cợt.
Cửu Thiên nở nụ cười, đường chủ cỏn con mà dọa được hắn mới là lạ.
Năm đó khi còn trà trộn trong đám Ma tu, Cửu Thiên cũng là đường chủ của phân đường 15.
Cửu Thiên còn chưa kịp mở miệng, Hàn Liên sư huynh bên cạnh tức giận nói: “Đường chủ cỏn con mà cũng đáng nhắc đến trước mặt bọn ta sao?”
Cửu Thiên liếc nhìn Hàn Liên sư huynh, suýt chút nữa bật cười.
Lúc này Hàn Liên sư huynh giả vờ được ra phết đấy.
Nghe thấy lời Hàn Liên, quả nhiên Ma tu kia giật mình.
Đồng tử hắn ta giãn ra, miệng hơi hé mở, tựa hồ không thể tin được những người này lại dám to gan đến thế. Ngay cả đường chủ cũng không coi ra gì.
Ma tu trợn mắt một cái, xoay người rời đi không nói thêm lời nào.
Như thể đứng cùng với đám người Cửu Thiên thêm chút nữa sẽ rất nguy hiểm.
Cửu Thiên cười nói: “Xem ra hắn ta cho rằng chúng ta đều là những kẻ điên không muốn sống”
Phía sau, Tả Tử Sâm cười nói: “Kẻ điên trong Ma tu mới là kẻ điên thật sự!”
Huyễn Tầm nói: “Trong lòng hắn ta chắc chắn đang suy nghĩ, đám ngu ngốc này từ đâu đến? Ngay cả đường chủ cũng không thèm để vào mắt, tốt nhất mình nên tránh xa bọn hắn!”
Mọi người đều cười phá lên.
May mắn thay, tiếng ồn xung quanh rất lớn nên không ai nghe thấy cuộc trò chuyện của họ.
Thậm chí có một vài Ma tu cũng rất kinh ngạc, vì sao một đám chấp sự áo đỏ lại dám ngồi phía trước.
Nhưng với địa vị của bọn họ cũng không dám bước ra nói gì. Chỉ có thể đứng nhìn từ phía sau, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng hừ hừ.
Ngồi xem mấy tên chấp sự áo đỏ này bị các vị đường chủ giết chết!
Đã nửa canh giờ trôi qua, Ma tế vẫn chưa chính thức bắt đầu.
Ngược lại, đám Ma tu càng ngày càng nhiều.
Những Ma tu có thể tiến vào hiển nhiên ít nhất phải có thực lực nhất định.
Một lát sau, Cửu Thiên liền nhìn thấy ít nhất có mấy chục chấp sự áo đỏ thực sự đi vào.
Vừa bước vào, họ đã đứng ngay ngắn ở hai bên. Ma tu bình thường sẽ không dám khiêu khích bọn họ. Nhưng quả thật họ không đủ tư cách ngồi lên chiếc ghế xương ở phía trước.
Vì vậy, khi những tên Ma tu áo đỏ này nhìn thấy đám người Cửu Thiên ở trước ghế xương, bọn họ đều rất kinh ngạc, sau đó bắt đầu thì thầm.
Cửu Thiên tập trung lại, nín thở, vẫn có thể nghe được giọng nói của bọn họ.
“Đây là chấp sự của đường nào mà tự tìm đường chết như thế”
“Hẳn là một đám người mới đến, không biết thế nào là trời cao đất dày. Lần đầu tiên tham gia Ma tế nên chỉ tìm một chỗ rồi ngồi xuống. “Khặc khặc, đợi lát nữa bọn họ bị đường chủ giết chết, ta muốn thi thể của bọn họ. Không ai được giành với ta, gần đây ta thiếu thi thể.” “Mắc mớ gì tất cả đều là của ngươi? Mấy thi thể này ai cướp được thì là của người đó!”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, những Ma tu này đã bắt đầu thảo luận về quyền sở hữu thi thể của bọn họ.
Chỉ là không biết lát nữa rốt cuộc thi thể của ai sẽ nằm ở đây.
Đợi một lúc, tất cả Ma tu xung quanh đột nhiên trở nên im lặng.
Ngay sau đó có ba người đàn ông bước vào. Tất cả Ma tu đều cúi xuống. Thậm chí có một số người không thể cúi xuống được thì đều nằm rạp trên mặt đất.
“Tham kiến đường chủ! Tham kiến Ma Thánh đại nhân!”
Tất cả Ma tu run giọng nói.
Cửu Thiên nghe được hai chữ đường chủ không có phản ứng gì, nhưng khi nghe được bốn chữ Ma Thánh đại nhân, thì sắc mặt lập tức hơi thay đổi.
Đám người Hàn Liên cũng đồng thời thay đổi sắc mặt, nhưng đều bị áo bào màu đỏ máu rộng lớn che phủ, khiến người khác khó nhìn thấy.
Hạ giọng, Hàn Liên nói: "Cửu Thiên sư đệ, tại sao ở đây lại có Ma Thánh!”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không biết.
Nhưng hắn đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay. Chẳng lẽ Ma tu đã tìm ra dấu vết của hắn, rồi truy đuổi đến đây?
Trong số ba người đó, người đứng phía trước rõ ràng là một Ma Thánh.
Hắn ta trông khá oai vệ, mặc một bộ đồ võ giả màu tím có hoa văn rồng, được cắt may khéo léo, làm tôn lên khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Cổ áo màu đỏ như máu, bên hông có giắt một thanh huyết kiếm, kiếm dài hẹp, được làm bằng xương trắng, nhưng dường như đã thấm vô số máu nên mới có màu máu như vậy.
Điều đáng chú ý nhất là trên lưng hắn ta có một cái đuôi. Có hình dạng giống như một con bọ cạp, có ngòi độc, hơi giương lên, nọc độc ánh lên ánh sáng sắc lẹm.
Sắc mặt hắn ta hơi tái nhợt, ngón tay thon dài, móng tay đen nhánh, người đàn ông gật đầu nói: “Đừng gọi ta là Ma Thánh đại nhân, gọi ta Tiết Thánh đại nhân, rõ chưa?”
Ma tu xung quanh đều đồng loạt đáp lại.
Dừng một chút, Tiết Thánh nói tiếp: “Ta cũng tình cờ đi ngang qua nơi này, muốn vào xem thử thôi. Hiện tại ta muốn thông báo cho các ngươi một chuyện. Hôm nay có người đột nhập vào Thần quốc. Theo điều tra của bọn ta, người này chính là Võ Tôn Cực Hạn tiếng tăm lừng lẫy, Cửu Thiên. Mục đích hắn tới Thần quốc không rõ, nhưng hắn tuyệt đối không đến đây để dạo chơi. Các ngươi phải để mắt canh chừng cho ta. Một khi tìm được dấu vết của Cửu Thiên, lập tức báo cáo cho ta. Bất cứ ai có thể giúp ta tìm được Cửu Thiên. Ta có thể cho người đó vào Ma Trì một lần, uống một mẻ ma đan tốt, tìm một Ma nữ cực phẩm, nhân tiện còn làm một đường chủ sống thật thoải mái.”
Ánh mắt của tất cả Ma tu đều sáng lên.
Đối với bọn chúng mà nói, phần thưởng như vậy phải nói là vô cùng hào phóng.
Hàn Liên sư huynh truyền âm: “Cửu Thiên sư đệ, giá này có chút thấp. Ta nhớ rõ, vốn tiền thưởng của Ma tu cũng không cao lắm!”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, ra hiệu Hàn Liên sư huynh đừng nói nữa, tiếp tục nghe.
Tiết Thánh liếc nhìn xung quanh, sau đó vỗ tay nói: “Được rồi, tất cả tiếp tục đi. Người phải tìm, Ma tế cũng phải tổ chức! Người phụ trách đâu? Bảo hắn nhanh chóng bắt đầu. Ta đang vội!”
Tiết Thánh nói rồi bước về phía trước.
Cùng với hai vị đường chủ, bọn họ liếc mắt một cái liền nhìn thấy đám người Cửu Thiên.
Hai vị đường chủ lúc này cũng nhận thấy có gì đó không đúng, tại sao lại có một nhóm chấp sự áo đỏ ở đây?
Lập tức, một vị đường chủ bước tới, chỉ vào Cửu Thiên nói: “Ngươi c...
Hắn ta còn chưa nói xong, thần hồn của hắn ta đã bị thương, ôm đầu bắt đầu lăn lộn trên mặt đất.
“Đau quá! Đau quá! Đau quá!”
Cửu Thiên cũng không thèm nhìn Tiết Thánh phía sau, cười nói: “Bọ cạp, tới ngồi đi, sao lại đứng đấy?”
Nghe được giọng nói của Cửu Thiên, Tiết Thánh cau mày.
Lúc này hắn ta mới ý thức được Cửu Thiên bất phàm, một thân Thần Hồn Chi Lực mạnh mẽ kia không phải ai cũng có được.
Trên mặt đất, đường chủ bị thần hồn của Cửu Thiên làm tổn thương đứng dậy, muốn mắng Cửu Thiên.
Nhưng lại bị Tiết Thánh một phát đá ra, Tiết Thánh mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Ngươi biết ta sao?”
Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Không tới mức quen biết, chỉ là biết thôi, không cần ta mời ngươi chứ!”
Nói xong, Cửu Thiên làm động tác mời ngồi xuống.
Tiết Thánh càng ngày càng tò mò xem người này là ai.
Với tu vi này, rõ ràng không thể chỉ là một chấp sự áo đỏ nhỏ bé.
Vô số Ma tu xung quanh, bao gồm cả những người vừa mới kết luận Cửu Thiên chết chắc, đều kinh ngạc nhìn Tiết Thánh và Cửu Thiên ngồi im lặng bên nhau.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất