Ngưng thần nín thở, Cửu Thiên dồn tất cả canh khí của mình vào trong mắt.
Từng chút một, tình hình ở xung quanh khe nứt đều bị Cửu Thiên nhìn thấy.
Hắn nhìn thấy ma tu kết thành nhóm, không ngừng quăng thứ gì đó vào trong khe nứt. Sau khi quăng những thứ này xuống, ma khí trong khe nứt càng lúc càng nồng đậm, lực lượng của đạo ở xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, hình như hoàn toàn bị lây nhiễm.
Nhìn một lúc lâu, Cửu Thiên cũng không nhìn ra cái gì.
Đoán chắc vẫn phải tự đi một chuyến mới có thể hiểu được sự tình.
Nếu không đoán sai, “thứ tốt” của nước Thần chắc ở trong khe nứt này.
Cửu Thiên ở trạng thái ẩn thân từ từ đáp xuống đất.
Ngước mắt nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của đám người Hàn Liên sư huynh. Không lâu sau, hắn nhìn thấy đám người Hàn Liên sư huynh bò ra từ trong huyết trì, hắn vụt người, nhanh chóng đi tới.
Lúc này, Hàn Liên cũng rút kiếm Bích Thủy Trường Thiên của mình ra khỏi người của một tên ma tu.
Nhìn chất lỏng kinh tởm trên kiếm, Hàn Liên có vẻ mặt chê bai.
“Đù mé nó, những ma tu này bị sao thế, máu trên người cũng biến thành như này”
Chất lỏng vẩn đục màu đen, không có mùi máu tanh, trông giống nước mũi.
Đám người Nam Cung Lệ không dễ gì mới xử lý được máu trên người, nhìn ma tu bị Hàn Liên giết chết, thở dài nói: “Hắn không phải ma tu, hắn chắc là người nước Thần sau khi bị ma khí lây nhiễm!”
Mọi người hơi ngạc nhiên, đều nhìn sang Nam Cung Lệ.
“Người nước Thần ư?”
Giọng nói của Cửu Thiên vang lên, trực tiếp dọa đám người Hàn Liên giật mình.
Đợi sau khi nhìn rõ là Cửu Thiên, mọi người lập tức nở nụ cười tươi.
Hàn Liên đập nhẹ vào vai của Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên sư đệ, siêu nha. Bây giờ solo với hai cường giả Cực Hạn cũng không thành vấn đề rồi.
Cửu Thiên cười nói: "Đợi đệ đột phá Tôn Cảnh, trở thành cường giả Cực Hạn. Đệ dám đi tìm Phong Thiên gây rắc rối. Nam Cung huynh, anh nói tiếp đi. Tại sao đây là người nước Thần?
Nam Cung Lệ gật đầu, nói tiếp: “Tôi trước kia ở quê nhà của tôi từng nghe nói một số tội ác của ma tu. Bọn họ sau khi chiếm một địa bàn, đầu tiên sẽ xây dựng huyết trì và tế đài. Trong đó, huyết trì là vật cần thiết để chế tạo con rối, gia tăng tốc độ tu luyện. Tế đài là nơi ma tu thiết lập mắt trận của trận pháp và giết người tế ma!”
Nam Cung Lệ vừa nói vừa chỉ xung quanh, nói: “Ví dụ như nước Thần này, sau khi các ma tu tới, chắc chắn sẽ xây dựng một huyết trì và tế đài khổng lồ trước, sau đó giết tất cả ai dám phản kháng của nước Thần. Máu của bọn họ sẽ chảy vào trong huyết trì, cung cấp lực lượng cho ma tu. Xác của bọn họ hoặc trở thành con rối, hoặc sẽ bị để vào trong tế đài. Sau đó, những người còn lại không bị giết sẽ trở thành thi nô của ma tu. Làm khổ sai cho ma tu, trở thành người thấp hèn nhất, đáng thương nhất. Kết cục cuối cùng của bọn họ hoặc là chết ở trong ma tu, hoặc là giống như này, máu trong cơ thể hoàn toàn hóa thành nước đặc, cuối cùng chết vào ngày nào đó.”
Hàn Liên sư huynh nghe tới đây thì không khỏi há to miệng, nói: “Vậy tôi chẳng phải đã giết một người đáng thương hay sao? Tội quá, tội quá. Sao anh không cản tôi?”
Nam Cung Lệ nói: “Thi nỗ, chết sớm siêu sinh sớm, có thể chết trong tay chúng ta, thật ra đã là khát vọng lớn nhất của hắn rồi, bởi vì chúng ta sẽ không khiến hồn của hắn tiếp tục chịu khổ!”
Nam Cung Lệ nói xong thì lấy gương Hạo Khí Trừ Ma ra, nhẹ nhàng chiếu vào cái xác đó.
Ngay lập tức, thi thể tiêu tan theo gió, lúc này mọi người bỗng nhìn thấy, bên trên cái xác đó xuất hiện hư ảnh, hình như thật sự có người khẽ mỉm cười, cũng không biết có phải ảo giác không.
Nam Cung Lệ vừa làm xong những việc này, lập tức trên tế đài cách đó không xa, vô số đầu lâu bay lên, phát ra một phiến ánh sáng màu đen về chỗ Cửu Thiên.
Cửu Thiên thầm nói không tốt, lập tức sử dụng công pháp Chưởng Thiên.
"Di!"
Vừa dứt lời, đám người Cửu Thiên nhanh chóng biến mất.
Công pháp Chưởng Thiên chặn lượt chiếu rọi ánh sáng đầu tiên, đợi tới khi những đầu lâu đó nhanh chóng bay qua, muốn xem tình hình.
Đám người Cửu Thiên đã rời đi rất xa.
Xung quanh đều là thi nô như cái xác biết đi.
Đám người Cửu Thiên dừng ở đằng sau một tảng đá lớn đen xì, thu lại công pháp. Cửu Thiên nói: “Nam Cung huynh. Gương Hạo Khí Trừ Ma của anh thật sự quá hút mắt rồi. Tạm thời đừng sử dụng nữa. Nơi này đâu đâu cũng là ma tu, nếu ở đây mà bị các ma tu phát hiện, hơn nữa bị bắt thì sẽ nguy hiểm hơn ở trong hư không gấp chục lần đấy. Hơn nữa, tôi nói thật với mọi người, Ngọc ma tôn trong lời đồn đó, bây giờ chắc gọi là Ngọc ma thánh, thủ hạ của hắn ít nhất có bốn cường giả Cực Hạn, thực lực của hắn chắc chắn thâm sâu khó lường. Chúng ta chỉ có thể dùng trí, không thể cường công.
Cửu Thiên nói rõ tất cả tình hình, tránh đám người này lại nóng đầu, lao ra chém giết.
Hàn Liên sư huynh dường như vẫn có chút canh cánh trong lòng về chuyện mình đã giết một thi nô, biểu cảm có hơi ngây dại.
Đại sư huynh vỗ Hàn Liên một cái, nói: “Hàn Liên sư đệ, tập trung sự chú ý”
Hàn Liên khẽ đáp ứng.
“Công tử, vậy tiếp theo chúng ta phải làm sao?”
A Vân lo lắng hỏi.
Thực lực của cô ta yếu nhất trong số bọn họ. Đối mặt với hoàn cảnh như này, thật sự không có chút tự tin nào.
Cửu Thiên nhìn lớp ngụy trang trên người mọi người, nói: “Tiếp tục trở thành ma tu, đừng để bị lộ. Tôi vừa rồi ở trên trời nhìn thấy một khe nứt rất lớn ở trong nước Thần. Chúng ta tới bên phía khe nứt trước, xem các ma tu rốt cuộc đang làm gì. Làm rõ tình hình trước, rồi đưa ra quyết định sau”
Tả Tử Sâm gật đầu nói: “Đây quả thật là chuyện cấp bách hiện nay. Thứ có thể khiến các ma tu lo lắng thành như này, nhất định là thứ rất mạnh, rất quý giá. Liệu có khi nào là thần binh không?"
Hoàng Phủ Tường lắc cái đầu trọc của mình, nói: “Không giống lắm, thần binh gì có thể khiến ma tu hưng sư động chúng như vậy. Một thần linh thật sự còn tạm!”
Phong Tuấn Kiệt cười nói: “Thần linh ư? Chết hết từ lâu rồi. Nếu bọn họ có thể tìm được, còn không co chân mà chạy à. Thần linh còn sống, các ma tu dám quấy nhiễu sự nghỉ
ngơi của người ta sao?”
Mọi người nghe vậy thì gật đầu, đều mỉm cười.
Cửu Thiên lại như có suy tư, hắn cũng luôn nghĩ rốt cuộc là thứ gì xứng để các ma tu phái nhiều cao thủ tới phòng hộ như vậy.
Đáng tiếc, thứ này chỉ dựa vào suy đoán rõ ràng không đoán được.
Bỗng nhiên, một nhóm ma tu mặc áo choàng màu đỏ ở trước mắt nói nói cười cười đi tới.
“Cô gái ngày hôm nay, thật đỉnh!”
“Phải đó, phải đó, không chỉ vui, còn rất ngon! Anh nếm thử chưa?”
“Buộc phải thử rồi! Đủ vị!”
Mọi người nghe vậy thì nhìn sang những ma tu này, lập tức cười hiểu ý.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất