Thoáng cái đã trôi qua không biết bao nhiêu ngày, nước Nghi sóng yên biển lặng. 

Ma tu tập kích số lượng lớn mà đám người quốc chủ của nước Nghi lo lắng không có xảy ra, sau khi ma tu chạy trốn thì không xuất hiện nữa. 

Dường như các ma tu căn bản không để ý hành tung của Cửu Thiên. 

“Huyễn Tầm, đây là đồ em nấu à?” 

Ở hậu hoa viên trong cung, Cửu Thiên thấy Huyễn Tầm làm một bàn đồ ăn, không biết nên nói gì mới được. 

Những món này, nhìn trông đủ màu sắc, dường như rất ngon. 

Nhưng Cửu Thiên thật sự không dám ăn, đùa à, cá còn đang nhảy kìa. 

Huyễn Tầm ở bên cạnh cười nói: “Phải, nếm thử đi, tôi hiếm khi đích thân vào bếp. 

Cửu Thiên nuốt một ngụm nước bọt, rất cơ trí xách Tiểu Hắc lên, nói: “Nào nào, để Tiểu Hắc ăn trước. 

Tiểu Hắc nghe thấy có đồ ăn thì tinh thần lập tức phấn chấn. 

Sau đó đợi khi nó ăn miếng đầu tiên, Tiểu Hắc lập tức bay đi, dáng vẻ không khác gì chạy trốn. 

Cửu Thiên đã hoàn toàn biết những thứ này rất có khả năng còn kinh hơn thuốc độc của ma tu, hắn ho nhẹ một tiếng, đang muốn lên tiếng thì Huyễn Tầm mặt đầy hy vọng nhìn hắn. 

Cái gì gọi là khóc không ra nước mắt, Cửu Thiên vội vàng nuốt lời mình muốn nói vào trong bụng. 

Hắn đưa tay cầm một miếng xương sườn, ừm, miếng xương sườn này thật sự chỉ còn xương. 

Đang muốn nuốt xuống, giọng nói của Hàn Liên sư huynh từ bên ngoài bỗng vang lên. 

“Cửu Thiên sư đệ, phát hiện lớn, phát hiện lớn!” 

Nghe thấy tiếng của Hàn Liên, Huyễn Tầm vội vàng quay đầu đi. 

Cửu Thiên nhân cơ hội này, vội vàng biến ra lửa, hủy miếng xương đó. Hắn đứng dậy như bay đi về phía Hàn Liên, nói: “Phát hiện gì, đi, đi, dẫn đệ đi xem!” 

Giống như một cơn gió, Cửu Thiên xuất hiện ở bên cạnh Hàn Liên, kéo Hàn Liên muốn rời khỏi nơi đáng sợ này. 

Hàn Liên sững người, sau đó thì mồm miệng tía lia nói: “Cửu Thiên sư đệ, đệ từ đâu tìm được em gái tốt như A Vân thế? Aiya, thiên phú trận pháp phù văn, thật sự khiến người ta kinh ngạc. Hoàng Phủ Tường cũng sắp cam bái hạ phong rồi. Khoảng thời gian này, cô ấy sắp học hết những thủ đoạn nhỏ đó của Hoàng Phủ Tường rồi” 

Cửu Thiên cười nói: “Cái này có gì đáng phải thấy kỳ lạ. Người ta là người của Phù tộc. Luyện khí sĩ trời sinh, huynh chạy tới đây không phải là định nói chuyện này với đệ hay chứ?” 

Hàn Liên kinh ngạc nói: “Phù tộc? Chẳng trách huynh sao thấy người bên cạnh đệ đều yêu nghiệt như thế. Là như này, A Vân tìm được cách khống chế những con rối đó rồi!” 

Cửu Thiên nghe vậy thì mắt sáng lên, hắn đợi lâu như vậy là để đợi tin này. 

Cửu Thiên đanh giọng nói: “Phong tỏa tin tức, không được cho bất cứ ai biết. Lập tức kêu A Vân tới gặp đệ. Hàn Liên sư huynh, huynh không nói linh tinh khắp nơi đấy chứ!” Hàn Liên vỗ ngực nói: “Cái này huynh vẫn biết. Huynh giống như lắm mồm vậy à? Mau đi đi, đại sư huynh, Sở Trực sư huynh, Nam Cung Lệ đều qua đó rồi, chỉ đợi đệ thôi!” 

Cửu Thiên nhíu mày nhìn Hàn Liên, khẽ lắc đầu. 

Lúc này Hàn Liên mới ý thức được, câu này của hắn ta có vấn đề gì. Hắn ta cười ngại ngùng vài tiếng, nói: “Huynh bảo đảm, chỉ có mấy người này biết thôi. 

Ở đằng sau, Huyễn Tầm cũng rảo bước đi tới, hỏi: “Có chuyện gì?” 

Hàn Liên nói: “Chuyện tốt, Huyễn Tầm sư muội, chúng ta có thể khống chế con rối rồi” 

Cửu Thiên vốn còn muốn kéo Hàn Liên nhưng cái miệng của Hàn Liên thật sự quá nhanh, đã nói xong rồi. 

Huyễn Tầm vẻ mặt phấn khích nói: “Thật sự có thể thành công à. Đi, đi, mau đi xem. Nếu chúng ta có thể khống chế con rối của ma tu. Vậy chẳng phải những con rối đó của ma tu đều là tạo cho chúng ta hay sao.” 

Cửu Thiên nói: “Có thể nói như vậy. Chỉ cần có thể thành công, chúng ta coi như nắm trong tay một đại sát khí” 

Mọi người rảo bước đi ra ngoài, cho tới khi đi ra khỏi đô thành, tới bên ngoài đô thành. 

Khoảng thời gian này, tất cả nghiên cứu liên quan tới con rối đều tiến hành ở ngoài thành, có chuyên người trông coi, không để ra ngoài tí gì. 

Cửu Thiên từng thấy phù văn do đám người A Vân nghiên cứu ra lợi hại cỡ nào. Nếu có thể nâng cấp phù văn lên một bậc, đạt tới hiệu quả khống chế. 

Vậy thật sự tốt quá, sau này đối phó ma tu cũng không cần quá sợ nữa. 

Tất cả các cao thủ bảo vệ phi thuyền nhìn thấy Cửu Thiên, lũ lượt tránh ra. 

Cửu Thiên nhảy lên phi thuyền, ở bên trên đám người A Vân đã đợi bọn họ rất lâu. 

Trong tay A Vân cầm một phù văn, nhìn thấy Cửu Thiên thì nhanh chóng đi tới nói với Cửu Thiên: “Công tử, đã làm xong rồi!” 

A Vân nói xong thì giao phù văn cho Cửu Thiên. 

Đám người Hoàng Phủ Tường đều tò mò đứng ở bên cạnh nhìn. 

Cửu Thiên đánh giá kỹ phù văn này, nói: “Chắc chắn có thể khống chế con rối chứ?” 

A Vân nói: “Đã thử nghiệm rồi, về cơ bản chỉ cần là ma tu dùng con rối luyện chế bằng phương pháp mới thì đều có thể thông qua phù văn này để khống chế. Cửu Thiên đưa phù văn cho A Vân, nói: “Cô cầm lấy, thử cho tôi xem. 

A Vân gật đầu, truyền lực lượng vào trong phù văn. 

Trong nháy mắt, Cửu Thiên cảm nhận được trong khoang thuyền hình như có thứ gì đó đang thức tỉnh. 

Sau đó, A Vân khua tay, một đống con rối nhảy ra, đi tới trước mặt Cửu Thiên. 

Cửu Thiên từng thấy những con rối này, chính là lỗ do đám người Hàn Liên bắt được. 

Khua tay lần nữa, tất cả con rối đều bắt đầu phóng thích huyết khí nồng đậm, hơn nữa bảo vệ ở trước mặt A Vân. 

Cửu Thiên cười nói: “Tốt, rất tốt. Có những thứ này, chúng ta có thể tới nước Thần đi một vòng rồi. Phù văn như này, cô làm được mấy cái?” 

A Vân nói: “Chỉ có một cái này. Khôi lỗi sự đó rất không thành thật, ông ta vẫn giữ lại một chút không nói. May mà khi tôi ở nước Đỉnh Vực, đi theo đám người chị Vân Hiên 

xem kỹ con rối mà công tử kiếm được nên biết rốt cuộc nên ra tay từ đâu. Vậy nên mới làm ra được nó. Nhưng phù văn này rất phức tạp, tôi đại khái cần hơn mười ngày mới làm ra được một cái. 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Vậy cô mang theo phù văn này, theo chúng tôi cùng hành động” 

“Hành động ư?” 

Hàn Liên sư huynh kinh ngạc nói, sau đó xoa tay, đè thấp giọng nói: “Tới nước Thần sao?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Phải. Tới nước Thần. 

Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, trong mắt đều lộ vẻ sững sờ. 

Đại sư huynh hỏi: “Cửu Thiên sư đệ, đệ định dẫn mọi người cùng đi sao? Bên này không quản nữa sao?” 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Đương nhiên không đi cùng hết. Chỉ có mấy người chúng ta đi là được. Đúng rồi, các huynh tuyệt đối không được nói với Liễu Chỉ, người của Liên quân Tây Lĩnh, Liên quân Đông Giới và Liên minh Nam Quốc đều buộc phải ở lại, phòng thủ nghiêm ngặt, chú ý động tĩnh của ma tu mọi lúc, đợi chúng ta quay về mới thôi.” 

Hàn Liên sư huynh nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Chỉ có chúng ta sao? Cửu Thiên sư đệ, đệ chắc chứ? Lần trước bọn ta mới bị truy sát cả chặng đường đấy. Lần này đi nữa, sợ rằng kết quả vẫn giống nhau” 

Đám người Hoàng Phủ Tường, Tả Tử Sâm liên tục gật đầu. Rõ ràng bọn họ vẫn nhớ như in chuyện lần trước bị truy sát ở nước Thần. Bọn họ cũng không đánh giá cao hành động như này. 

Cửu Thiên cười nói: “Sẽ không, lần này chúng ta có thể đi vào. 

eyJpdiI6InFuSWNvMHlrVytJcWlXMWN5ZVI3R1E9PSIsInZhbHVlIjoiVVRoUktFUVJLb0o5QTVKNlNNYndPY25pK2xxWlVTb2tsdDVcLzVLM0JUc1VzTWlpMEc3bDl3U3dJd0ttVEJuWWVXdzBiSVhacTBcL2lOTDV4OWdcL3ZWNER6eUVqTjVFU3BET0JzcEMrcG9WeG89IiwibWFjIjoiMGU1MmFmNjAwZGEyMjE2YWMwMGI1YzdjMzgyZmE1MzFlYWQzM2YyZDhkMzRjN2I4MzlmMjJhZDgxM2U3ZjY1NSJ9
eyJpdiI6IjZjSjRBR1VYMUZvK3J6eWhZXC9cL2pNdz09IiwidmFsdWUiOiJPYThmZW5FUlwvR25DRSt1Q2VxS0hRM010NitFb0Q0aVJoQjhaSm00NjllbzBjdlhsUXdhakppVVEzN3RnUis5dlkyQzFCY3pvRnZOQ29HaTVTYUNRaTMxRVVRNzZpU2VIaFwvZ1ZiVGQ4Zkh1NlNXYlVKXC9PXC9GUjVpZENhREV4ZXYiLCJtYWMiOiI1ZGVlNjM5NTVkMGJiN2UzZGJiNzU3YzU2ZjExYjgzOTYxNTkwZjMzNmQzYWMzY2UzMDEzYjA5YTlhYWY0OTZlIn0=

Cửu Thiên mỉm cười trả lời: “Bởi vì lần này có tôi!”

Ads
';
Advertisement
x