Sắc mặt Thanh Phong Kiếm Thánh cực kỳ khó coi, có lẽ đã nhiều năm không có ai nói chuyện với ông ta như vậy nên ông ta âm thầm nghiến răng. 

Biểu cảm cố ý khiêu khích và khinh thường của Cửu Thiên khiến cho tất cả cao thủ của Bát Phương Tiền Trang cảm thấy tức giận. 

Nhưng Đường Huy biết, cho dù lúc này có nhượng bộ, ông ta cũng sẽ không thực sự bị Cửu Thiên khích tướng, ra ứng chiến. 

Thanh Phong Kiếm Thánh chậm rãi trả lời: "Cửu minh chủ, trên người tôi có thương thế chưa lành, trận chiến này sợ rằng không thắng được, tôi nghĩ nên nhường cho người khác thì hơn." 

Giọng điệu của Thanh Phong Kiếm Thánh vô cùng tiếc nuối, còn mang theo sự oán giận. 

Dường như muốn nói, thương thế trên người ta là do cậu gây ra, bây giờ ngươi còn bảo tôi xuất chiến, công lý ở đâu? 

Cửu Thiên bật cười, không khách khí nói: "Thanh Phong Kiếm Thánh, ông không phải nói tôi chứ, lần trước tôi chỉ đánh ông một quyền, thực sự đã làm ông bị thương rồi sao? Cái cớ này hơi lố rồi đó." 

Thanh Phong Kiếm Thánh hừ lạnh một tiếng, không trả lời. 

Bởi vì chính ông ta cũng biết bây giờ dù có nói gì cũng không tránh khỏi hai chữ xấu hổ. 

Nhưng để bảo toàn lực lượng của Bát Phương Tiền Trang, ông ta chỉ có thể làm vậy. 

Thanh Phong Kiếm Thánh là một cường giả cực hạn, lúc này lại hành động như vậy đúng là quá mất mặt, ông ta khẽ siết chặt nắm đấm. 

Cửu Thiên nhìn về phía Ngạo Long Thánh Giả, nói: "Ngạo Long thánh giả nước Hoàn Vũ có thể xuất chiến không? Chắc là ông không bị thương đâu nhỉ?" 

Ngạo Long Thánh Giả im lặng hồi lâu, nghe vậy thì lớn tiếng nói: "Lão hủ tự biết mình không địch lại Ám Nguyên thánh nữ, xuất chiến ắt sẽ thua. Không nên đi làm xấu mặt 

Liên quân Tây Lĩnh. Thủ hạ của Cửu minh chủ, cao thủ của Liên minh Nam Quốc và cao thủ của Liên quân Tây Lĩnh, ai cũng mạnh hơn chúng tôi. Cơ hội tốt như này, đương nhiên phải nhường mọi người." 

Ngạo Long Thánh Giả càng hèn nhát hơn, nói thẳng luôn thực lực bản thân thấp kém. 

Họ nói thế coi như các ông lớn trong Liên quân Tây Lĩnh đều tỏ ra sợ hãi. 

Mọi người xung quanh lập tức khịt mũi khinh thường người đến từ Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ. 

Sắc mặt của Ngạo Long Thánh Giả bình tĩnh, nhưng trong mắt hiện lên sát khí. 

Giọng nói của Đường Huy lại vang lên từ phía sau họ. 

"Ngạo Long Thánh Giả, lấy đại cuộc làm trọng." 

Ngạo Long Thánh Giả từ từ nhắm mắt lại. 

Cửu Thiên nhẹ nhàng nói với Đỉnh Vực quốc chủ và những người khác: "Tránh không giao chiến, chắc chắn có mờ ám gì trong đó. Sau khi trận chiến kết thúc, ít nhất phải phái một nhóm người để mắt tới hành động của họ." 

Đỉnh Vực quốc chủ và những người khác ban đầu còn ôm hy vọng đối với đám người của Thanh Phong Kiếm Thánh. 

Hiện tại thấy họ làm vậy, tất cả đều thất vọng, gật đầu tỏ ý đã hiểu. 

Đây gọi là gì nào, trong lúc chiến đấu với ma tu, còn phải lo lắng bị đánh lén sau lưng. 

Kể từ giờ phút này trở đi, Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ không còn là đồng minh trong mắt Liên quân Tây Lĩnh nữa mà trở thành kẻ thù cần phải để mắt tới. 

Nói xong, Cửu Thiên bước lên phía trước. 

Hắn vừa di chuyển, đám người đến từ Liên minh Nam Quốc và Liên quân Tây Lĩnh đều ngạc nhiên. 

Đỉnh Vực quốc chủ nhanh tay nhanh mắt, nắm lấy vạt áo của Cửu Thiên, nói: "Cửu minh chủ, cậu làm gì vậy? Cậu không thể đi ứng chiến!" 

Cửu Thiên cười nói: "Tôi cũng không phải chưa từng giao chiến với cô ta lần nào. Không phải sợ, ít nhất dù có thua cũng không quá khó coi!" 

Nói xong, Cửu Thiên sải bước đi ra ngoài. 

Hắn đi về phía màn sáng phòng ngự. Thương Minh quốc chủ ở bên cạnh nói: "Cửu minh chủ điên rồi sao? Cậu ta có thể thắng sao?" 

Đỉnh Vực quốc chủ cắn răng không lên tiếng. Ông ta cũng không biết có nên mở màn sáng để Cửu Thiên ra ngoài không. 

Trong khi đó, Phùng lão và Lư đại sư của Liên minh Nam Quốc lại tỏ ra khá bình tĩnh. 

Phùng lão thản nhiên nói: "Đỉnh Vực quốc chủ, mở màn sáng đi. Cửu minh chủ đã từng một mình đánh với ma vương bất phân thắng bại. Đánh với Ám Nguyên thánh nữ chắc cũng tương tự. Nếu cậu ta đã muốn xuất chiến, chắc hẳn phải có lòng tin" 

Đỉnh Vực quốc chủ vẫn không tin, nhẹ giọng nói: "Thật sao?" 

Tất cả cao thủ của Liên minh Nam Quốc khẽ gật đầu. 

Ánh mắt Đỉnh Vực quốc chủ lóe lên, cuối cùng ông ta thở dài, khẽ vẫy tay. 

Màn sáng phòng ngự mở ra, để lại cho Cửu Thiên một lối đi. 

Thanh Phong Kiếm Thánh và những người khác nhìn bóng lưng Cửu Thiên chậm rãi đi ra ngoài, khóe miệng hơi nhếch lên, dường như là khinh thường. 

Đặc biệt là Đường Huy, trên mặt hiện lên một nụ cười không kiềm chế được. 

Bản thân hắn ta cũng cảm thấy cười vào lúc này là không đúng nên vội vàng cúi đầu, lùi lại vào đám đông. 

Đúng là tự làm bậy không thể sống, Cửu Thiên quá kiêu ngạo, hắn thật sự cho rằng có thể đánh thắng Ám Nguyên thánh nữ sao? Buồn cười! 

Người khác không biết, nhưng Bát Phương Tiền Trang là nơi có tin tức nhanh nhạy nhất thế giới, biết chính xác thực lực của Ám Nguyên thánh nữ thế nào. 

Mặc dù Ám Nguyên thánh nữ, Quỷ Yểm ma vương và Long Đồ ma vương đều là một trong tam đại ma vương. 

Nhưng thật ra, trong Đạo Tâm Ma Tông chỉ có Ám Nguyên thánh nữ là người được tông chủ Đạo Tâm Ma Tông, Phong Thiên coi trọng. 

Giống như Khôn Thánh Tổ Thu trong thập đại trưởng lão. Khoảng cách giữa các trưởng lão là một trời một vực. 

Khoảng cách giữa các ma vương cũng không chỉ có một chút. 

Sau khi trận chiến ở nước Kình Thiên kết thúc, Ám Nguyên thánh nữ không để lộ thực lực ra ngoài này còn cố ý quay về Đạo Tâm Ma Tông một lần, vào Đại Ma Trì nâng cao tu vi. Nghe nói là còn nhận được truyền thừa của một ma đầu tuyệt thế. 

Thực lực hiện tại không biết đã đến trình độ nào rồi. 

Cửu Thiên cho rằng mình may mắn tiêu diệt được Long Đồ ma vương, đánh vài chiêu với Quỷ Yểm ma vương lúc ở Liên minh Nam Vực thì vô địch thiên hạ rồi. 

Nào ngờ, tự đại dẫn đến kiêu ngạo, kiêu ngạo dẫn đến diệt vong. 

Vừa rồi Thanh Phong Kiếm Thánh và Ngạo Long Thánh Giả đều giả vờ hèn nhát. 

Nhưng thật ra, họ cũng khá e sợ Ám Nguyên thánh nữ. 

Nếu họ thật sự có thực lực, có lòng tin có thể đánh bại Ám Nguyên thánh nữ thì đã không cần phải giả bộ hèn nhát. 

Lập tức ra ngoài đánh bại đối thủ, không phải là tốt hơn sao? 

Chỉ có không đánh lại, thậm chí sợ sẽ chết trong tay Ám Nguyên thánh nữ mới hành động như vậy. 

Vậy mà Cửu Thiên lại dám đứng ra, một chọi một với Ám Nguyên thánh nữ. 

Thanh Phong Kiếm Thánh và Ngạo Long Thánh Giả kết luận lần này Cửu Thiên chết chắc rồi. 

Đám ma tu thấy Cửu Thiên bước ra, ai cũng vươn cổ ra nhìn, muốn xem kết quả ra sao. 

"Người này chính là Cửu Thiên mà tông chủ muốn sao?" 

"Nhìn bề ngoài cũng không quá tàn bạo, sao ai cũng nói cậu ta là nhân vật hung ác vậy!" 

"Nghe nói Cửu Thiên và trưởng lão Tổ Thu có chút quan hệ, thánh nữ đại nhân và trưởng lão Tổ Thu cũng có chút quan hệ, chắc là họ phải biết nhau chứ?" 

"Mau xê ra, để tôi nhìn xem Cửu Thiên ở chỗ nào?" 

Đám ma tu chen lấn xô đẩy, đôi mắt đen kịt của Ám Nguyên thánh nữ chỉ dán chặt vào Cửu Thiên vừa đi ra. 

eyJpdiI6InpkS3lcL3hkV0JKU0tFUmhrTU9OZUt3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Inp0Mk5hZ2xTSnJFeVpGeXgzdHJmMVErV2dMNXhGdTZQTExTRE5UdUdwUHRTbENpR3RmMkEwa2IwSzQyMlwvNU1yMXlQcDdIb1hLaXFKNU0yRDl1NWQyc3A4ektZeFh0aVpvTWZFUWdyNUE1ckpYZWQ2Nytvbm4wWG90Q1c4c1NnK2krOTdCVEFRTjdETzFMbUxlTHpXS1ZjVktKT0Q5OHBVMTNXc0gremFKbm5aa25Qem5jMGRzb1VobGN5cXZRSlJDWDdZZmY1OEMxaFp4M3Q0K2hyYjhTaTc1dmdzMEc2b1JvS1Uwb1lKY1BFd1hES0lyZEpnUTNSYTZ3U0d6ZzZiWDhkbHN3ck9ISnU3cFZsRDNVWjhrelFva1JKS1RmdDdJZTlcL1FuRXBCVTlOVE1rRkNoaGNNbXNIMW5JRzUzSjBhS2RnaUlkVmZGdDFaME1MUjg1RmROXC9sNUZEVDJzU01zUjdRQW15QmlVXC9mOXI5RzV0RzZtRnBYNWFBMmJXbktwZ0dSOWV5Q3ZHM2kwK3ErcU5DMnV3QXV6cm91eWxlZWQ1S2lzY1hcL2RRdFN6MVA2MjlVcW5IdDk1NHdwWlliU050N3JxUk94aFB5Q3F0RWZYR1phY0E9PSIsIm1hYyI6IjIwMjk1MTlhZWRhNDY3YmMzNTUyNDU4YzUzODUxYWJhYWYzZWJkMjhjMjUyMWUyYmZjYjA3NzQ3ZjJjZjFiOTYifQ==
eyJpdiI6IkdwYjNqUXZ5bHZiQ3B2VnhjbnJ5blE9PSIsInZhbHVlIjoiMVR3Q25xN2dvbnFYNnNRdDgzcWw1cU5oK1RpWFNjTmpMdHVaYzZVeGZpY2dZN1J6M2hcL0ZURmZIUjV1amlOQk94RXV5Y243QTVIZktvb3M0MlkrT0N6QkVPK3NhNzNvTlQ0TVRRa1FjWGRucGxTZXgwOE1wTkFWYUFTZEMrYU8xMk9tb2lkN0tWXC8zY2h4OHNOMDdkdmN2YzRYb0tWNW85OVJzdmFPU29PR2RrdzhsSU5aRlBlVkY1SGE2SlM2eEZWTFQ1XC9VREszZFVSYVRHenJ4eVBIbFhFckI2cm1reFdxNFJydEE0QW52dW1CTjVEaTI0cEZvZjFDblRnTzE0T3gybW43bHFVMVFnNENIM1hjcDdCcjdDNU83MDdXNEE0UWZJSmdKRDM1ODFOck1kaWxCTTFkMnBnUHM0ekJhaTNDRHZhV0c4VnJmUnNKT09CY3psTmNLcTlCNld5VklDXC9OMGRBRnJOdDhGR1FaMGk5cyszMGpYcWE0SFwvVjJrdkZmVDlmV21QenZJRzVCMEZsbVVvdWpRPT0iLCJtYWMiOiIxMjAyMTFiODAzNjUxYWYwMzEyYzIxYTY2NDExNTU0ZThkZmNiZTdjNTI4ZDE1MWNmODg4MzIyYWZhMGI0MmE5In0=

"Không tệ, Cửu Thiên, cậu rất dũng cảm, thật sự dám ra mặt đánh với tôi một trận!"

Ads
';
Advertisement
x