Một đàm người cảm thấy kỳ quái nhìn đại sư huynh, đặc biệt là Hàn Liên, ánh mắt kia giống như đang chất vấn.
Đại sư huynh mỉm cười, nhìn Hàn Liên nói: “Hàn Liên, đệ không cảm thấy tôi là người tốt sao?”
Hàn Liên đột nhiên bị đại sư huynh nhìn đến mức giật mình, nói: “Tốt, rất tốt, tốt vô cùng”
Nói xong, Hàn Liên vội vàng quay đầu đi, đồng thời chuyển chủ đề, nói với Hoàng Phủ Tường: “Hoàng Phủ huynh, thả con rối máu kia ra để bọn tôi nhìn kỹ hơn. Không phải lão già này nói, đây là phương hướng nâng cấp tiếp theo của ma tu sao?”
Hoàng Phủ Tường nghe thấy vậy, hất tay thả hai con rối máu ra.
Mọi người vội vàng phóng ra các loại phong ấn, áp chế con rối máu, sau đó mới bắt đầu đánh giá hai con rối máu một cách thận trọng.
“Khí tức không yếu, khí huyết căng tràn. Nếu như không phải ánh mắt trống rỗng, vô hồn, không có sức sống, tôi còn nghĩ hắn ta là một ma tu sống!”
Hàn Liên đá vào chân ông lão một phát, nói: “Nói đi, ông làm thế nào để luyện chế ra con rối này. Thực lực và điểm yếu của con rối này là gì, nói chi tiết vào.”
Ông lão nghe thấy vậy, dường như lập tức có tinh thần, ngẩng đầu lên nói: “Con rối của tôi đều dùng huyết khí ngưng tụ lại, bắt đầu từ lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, luyện chế, sửa lại, đầu tiên kết trận từ trái tim, lấy chất độc của thi thể làm thuốc dẫn, cùng với rất nhiều cỏ ác long, sau đó lại..
Hàn Liên nghe đến mức đầu sắp to lên rồi, vội vàng nói: “Dừng, dừng lại đã. Ai cần ông nói tỉ mỉ như vậy, giản lược đi!”
Ông lão tỏ ra mất hứng nhìn Hàn Liên, bực bội nói: “Cái này tên là con rối máu, được luyện chế bằng cách ngâm trong máu của con người. Một võ giả Thiên Canh, lúc được luyện chế thành con rối, sức mạnh thể xác có thể tăng lên ba đến năm lần. Nếu trong quá trình luyện chế có thể để lại một ít mảnh vỡ nhận thức, cũng có thể giữ lại được một nửa võ kỹ. Sau đó lại ngưng tụ máu huyết ở những đan điền khác, làm canh kình hoặc nguyên khí của nó. Nếu như bỏ ra nhiều hơn, cho khí huyết của nó tốt hơn một chút. Nó có thể lợi hại hơn lúc còn sống. Dù sao, sau khi chết vô lo vô nghĩ, không sợ bị cắn trả, tẩu hỏa nhập ma, có thể sử dụng một vài sát chiêu mà không phải kiêng nể gì!”
Nghe thấy vậy, Nam Cung Lệ và những người khác đều sững sờ.
Loại con rối này, nếu như thật sự trở thành phương hướng nâng cấp con rối của doanh trại ma tu, vậy ma tu có thể hủy diệt cả thiên hạ mà không cần tốn một chút sức lực
nào?
Sở Trực sư huynh nghiến răng nghiến lợi nói: “Đám ma tu các ngươi không biết đã giết hại bao nhiêu người, mới có thể luyện chế ra được một con rối mạnh như thế này. Hơn nữa, bây giờ các người lại muốn phổ biến cách dùng biển máu để luyện con rối này, các người muốn cả thiên hạ này đều là xương cốt sao?”
Ông lão không hiểu nhìn Sở Trực, nói: “Đây không phải là con đường nâng cao sức mạnh sao? Sự xuất hiện của một cường giả, đồng nghĩa với việc kẻ yếu sẽ phải chết. Chẳng qua thủ đoạn của bọn tôi có chút tàn nhẫn, thủ đoạn của các cậu nhẹ nhàng hơn một chút. Các cậu có thể chỉ trích bọn tôi sao? Các cậu tu luyện, không phải cũng tàn sát không biết bao nhiêu sinh linh trong thiên hạ, mới đạt đến trình độ ngày hôm nay? Thế nào, dược liệu có thể uống, có thể luyện đan dược. Dã thú có thể giết, có thể lột da. Đổi thành con người, các cậu lại không thể chấp nhận được? Kẻ yếu không khác gì loài giun dế!”
Lời nói của ông lão khiến Sở Chính sư huynh và những người khác đều kinh ngạc.
Nam Cung Lệ nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây chính là suy nghĩ của ma tu các người? Coi vạn vật như cỏ rác!”
Ông lão nói từng từ từng chữ một: “Đây không chỉ là suy nghĩ của ma tu. Mà là suy nghĩ của tất cả cường giả trong thiên hạ. Các cậu cũng là những người có tu vi không yếu, lẽ nào các cậu không cảm thấy, những người bình thường kia chẳng qua chỉ là một đám súc sinh có thể giết chết bất cứ lúc nào sao. Các cậu lựa chọn thống trị, để bọn họ cúng nạp các loại đồ vật cho các cậu mà không cần phải trả lại. Bọn tôi lựa chọn luyện chế, để bọn họ cống nạp cơ thể mình, nói thẳng ra, bọn tôi thẳng thắn hơn, còn các cậu rất giả dối.”
Hàn Liên sư huynh lắc đầu nói: “Tôi phải giết chết ông ta. Các người đừng ai ngăn cản tôi, tôi phải chém đầu lão già này”
Hoàng Phủ Tường ngẩng đầu lên, nói với Hàn Liên: “Đợi đã, anh khoan hãy ra tay, chúng ta còn phải hỏi một vấn đề quan trọng.
Hoàng Phủ Tường nghiêng đầu về phía trước, nhìn chằm chằm vào ông lão kia nói: “Tôi không quan tâm đám ma tu đáng chết các ông nghĩ như thế nào, tôi cũng không quan tâm những lý luận tà đạo mà ông nói. Bây giờ, tôi chỉ hỏi một vấn đề, ông không phải là khôi lỗi sư sao? Ông rất hiểu tất cả con rối. Vậy ông nói cho tôi biết, làm thế nào để đối phó với đội quân con rối!”
Môi ông lão run lẩy bẩy, dường như muốn nói lại không dám nói.
Nam Cung Lê khế ho một tiếng, đặt gương Hạo Khí Trừ Ma trước mặt ông lão nói: “Nếu như ông dám lừa bọn tôi, cho dù là một chữ, tôi sẽ lập tức biến ông thành làn sương khối. Để ông ngay cả trở thành con rối cũng không có cơ hội!”
Ông lão nuốt nước bọt, sự uy hiếp của Nam Cung Lệ rõ ràng rất có tác dụng với ông ta.
Một người có thể làm khôi lỗi sư, hầu hết đều là người sợ chết. Bởi vì mục đích lớn nhất của khôi lỗi sự chính là sống lâu, luyện mình thành con rối không bao giờ chết, không bao giờ bị hủy diệt.
Dần dần, ông lão lên tiếng nói: “Thực ra bây giờ con rối của ma tu rất yếu, chỉ là một loại con rối mạnh phiên bản đơn giản. Mặc dù trông có vẻ sức mạnh thể xác của con rối đã mạnh hơn, luyện chế cũng càng tiện hơn. Nhưng nó có khuyết điểm chí mạng, đó chính là nó có thể kiểm soát ngược!”
Nam Cung Lệ nghe thấy ba từ này, sững sờ một lúc. Sau đó, mỉm cười.
Hắn ta biết rất rõ kiểm soát ngược có nghĩa là gì.
Hàn Liên và những người khác sau khi kinh ngạc, lại nở một nụ cười xán lạn.
Hàn Liên lập tức thu sát khí của mình lại, xoa tay, nói với ông lão: “Kiểm soát ngược? Ý của ông là ông có thể để cho chúng tôi khống chế con rối của ma tu, để bọn họ đi đánh ma tu?"
Khôi lỗi sư gật đầu nói: “Đúng vậy. Ma tu không dễ chọc. Sẽ có lúc ăn cháo đá bát. Khôi lỗi sư cũng không thể không để lại cho mình một con đường cuối cùng đúng không?”
Tất cả mọi người ở đó đều bật cười, hai mắt Huyễn Tầm sáng lên, vẻ mặt phấn khích.
Hàn Liên vỗ ngực nói: “Tôi nói tôi cố ý điều khiển thuyền đi đến đây, mọi người có tin không? Sau này nói đến khoảng thời gian này, đều phải nói với mọi người, tôi cố ý đến đây đó. Nếu như vì điều này mà có thể thắng được ma tu, tôi sẽ được khen ngợi!”
Huyễn Tầm khẽ lắc đầu, vẻ mặt không đàng hoàng, nhìn ông lão cười nói: “Giúp đỡ? Không, nếu như ông ta nói thật. Đến khi chúng ta đến đó, chúng ta phải cố gắng xoay chuyển tình thế.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất