Thoáng một cái lại ba ngày trôi qua, bầu không khí của toàn bộ nước Đỉnh Vực ngày càng u ám, bên ngoài hư không, trận thế của ma tu cũng ngày càng tiến xa. 

Trong ba ngày qua, sự thăm dò của đám ma tu trở nên ngày càng thường xuyên hơn. 

Từ cuộc tấn công ban đầu và thử nghiệm một hai lần một ngày biến thành chẳng phân biệt được ngày đêm, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công vào. 

Có thể thực hiện năm, sáu, bảy hoặc tám lần một ngày. 

Những hành động thường xuyên như vậy chỉ có thể chứng tỏ đám ma tu đã tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng. 

Bọn họ đang khẩn cấp tìm lỗ hổng cuối cùng ở nước Đỉnh Vực. 

Cố gắng một lần tiêu diệt Liên quân Tây Lĩnh ngay khi phát động tổng tấn công. 

"Báo!" 

Một tên thị vệ nhanh chóng chạy vào trong đại điện. 

Lúc này, tất cả quốc chủ bao gồm Cửu Thiên và đám người Thanh Phong Kiếm Thánh cũng ngồi ngay ngắn trong đại điện, nhìn chằm chằm màn sáng, một bước không dám 

rời đi. 

Mắt thấy tên thị vệ này xông vào, Đỉnh Vực quốc chủ cất cao giọng nói: "Nói, tình hình như thế nào?" 

Thị vệ lớn tiếng nói: "Bẩm quốc chủ, trận pháp con rối của ma tu bắt đầu thu nhỏ lại, ma khí cũng bắt đầu thu hồi. Hôm nay bọn họ hình như không có ý định tấn công. Hơn nữa mật báo báo lại, bên trong trận doanh của ma tu, Hắc Ám thánh điện vẫn chưa hề di chuyển, hôm nay bắt đầu tiến về phía trận doanh, không biết bọn họ muốn làm gì!" Cửu Thiên nghe thị vệ báo cáo, vừa liếc nhìn quân đoàn con rối không ngừng thu nhập lại trong màn sáng, nhẹ giọng nói: "Gió thổi mưa giông sắp đến!" 

Quay đầu lại, Cửu Thiên nói với Đỉnh Vực quốc chủ: "Mọi thứ đều chuẩn bị ổn thỏa rồi" 

Đỉnh Vực quốc chủ hiếm thấy nở ra nụ cười. 

Thương Minh quốc chủ và quốc chủ nước Huyền cũng mỉm cười đầy hiểu ý. 

Ám kỳ của bọn họ sẽ hoàn toàn thay đổi toàn bộ cuộc chiến. 

Đường Huy ngồi sau lưng đám người Thanh Phong Kiếm Thánh, nhìn nụ cười của những người này, trong mắt hiện lên sự khó hiểu sâu sắc. 

Những người này đang cười cái gì vậy? Có điều gì buồn cười sao? 

Đỉnh Vực quốc chủ tinh thần phấn chấn, ông ta dường như chưa bao giờ tỏ vẻ tự tin như hôm nay. 

Đỉnh Vực quốc chủ cao giọng nói: "Liên quân Tây Lĩnh, toàn quân chuẩn bị, tất cả võ giả với thực lực Địa Canh trở lên đều ở trên hư không. Luyện khí sĩ, Ngự Khí sư trở lên cũng cùng ra hư không. Những người ở Địa Canh trở xuống, Ngự Khí sư trở xuống, thì bắt đầu hủy diệt đại trận, tiến vào cổng hư không và chờ đợi. Bên trong nước Đỉnh Vực, những dân chúng khác cũng cùng tiến vào phủ đệ Hư Không, chờ ra lệnh!" 

Tất cả quốc chủ lần lượt đứng dậy và rời đi. 

Bên ngoài, hàng ngàn ánh sáng sáng lên, vô số tàu thuyền bắt đầu tiến vào hư không. 

Cửu Thiên nghe ra Đỉnh Vực quốc chủ rất có quyết tâm giành chiến thắng trong trận chiến này. Ông ta thậm chí còn sẵn sàng cho nổ tung cả nước Đỉnh Vực. 

Đường Huy nghe vậy cũng âm thầm tặc lưỡi nói: "Đúng là một kẻ điên, không thắng thì sẽ hủy diệt đất nước. Lợi hại, người của Tây Lĩnh quả nhiên là những mãnh hán thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành!" 

Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long, lúc này cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi. 

Đỉnh Vực quốc chủ đã ra mệnh lệnh như vậy, cơ bản cũng chỉ có thắng mà không có bại. 

Một khi trận chiến này thua, Đỉnh Vực quốc chủ sẽ cho nổ hoàn toàn đại trận. Để cho đám ma tu xông vào nước Đỉnh Vực, cùng chôn chung theo, giống như lúc ở nước Kình Thiên vậy! 

Về phần cho phép dân chúng tiến vào phủ đệ Hư Không chờ đợi cũng chỉ là lưu lại cho những người này một đường sinh cơ mà thôi. 

Một khi nước Đỉnh Vực thực sự nổ tung, cho dù hoàn toàn đóng kín cửa hư không thì chín mươi chín phần trăm, người dân cũng sẽ bị nổ tung thành từng mảnh vụn, biến mất vào thế giới cùng với phủ đệ Hư Không. Chỉ một số ít người mới có thể mượn phủ đệ Hư Không để giữ được một mạng. Hơn nữa bọn họ còn có thể ra khỏi phủ đệ Hư Không hay không thì cũng không biết được. Nói không chừng, cùng với khe hở của không gian, trôi dạt đến một nơi không xác định. Giống như Cửu Thiên rơi xuống từ nơi hỗn loạn, trực tiếp đáp xuống Nam Vực, một nơi mà hắn hoàn toàn không nhận ra. 

Một luồng sát khí tiêu điều lan tràn khắp nước Đỉnh Vực. 

Trong đại điện, tất cả mọi người đứng dậy. 

Đỉnh Vực quốc chủ nhìn về phía Cửu Thiên nói: "Cửu minh chủ, trận chiến này không biết sống hay chết. Nếu như chúng ta có thể thắng trận chiến này, hơn nữa hai người chúng ta còn sống, sau này nước Đỉnh Vực sẽ vĩnh viễn làm bạn với Cửu minh chủ, tùy thời hoan nghênh Cửu minh chủ tới nước Đỉnh Vực của chúng ta uống rượu trò chuyện vui vẻ!" 

Quốc chủ nước Huyền, Thương Minh quốc chủ ở bên cạnh đột nhiên khẽ cười thành tiếng. 

Quốc chủ nước Huyền nói: "Chỉ một mình nước Đỉnh Vực của ông thôi sao? Cánh cửa của nước Huyền tôi sẽ luôn rộng mở chào đón Cửu minh chủ!" 

Thương Minh quốc chủ nói tiếp: "Hai người này thật là không phóng khoáng, phải nói là cả Tây Lĩnh cũng hoan nghênh Cửu minh chủ đến đây bất cứ lúc nào! Cửu minh chủ, xin mời!" 

Cửu Thiên khẽ gật đầu, nhẹ nhàng vẫy tay với Phùng lão và Lư đại sư ở phía sau. 

Tất cả các cường giả của Liên minh Nam Quốc trong nước Đỉnh Vực cũng rối rít đi theo Liên quân Tây Lĩnh về phía hư không. 

Lúc này, bọn họ cũng không phân biệt người Tây Lĩnh hay người Nam Vực. Hiện tại bọn họ chỉ có chung một danh hiệu, đó chính là nhân sĩ chính đạo. Người bọn họ muốn đối phó chính là ma tu! 

Đỉnh Vực quốc chủ một mực đi tới cửa, sau đó đột nhiên nhớ tới điều gì đó, quay sang đám người Thanh Phong Kiếm Thánh nói: "Chư vị cường giả của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ, các người cũng biết tình hình hiện tại. Muốn chiến đấu hay muốn chạy trốn tùy thuộc vào quyết định của mọi người. Không ai ra lệnh cho các người, nhưng tốt nhất đừng ai gây thêm phiền phức. Nếu không, toàn bộ Liên quân Tây Lĩnh sẽ xem các người là gián điệp của ma tu, tiêu diệt sạch sẽ!" 

Đỉnh Vực quốc chủ không chút khách khí uy hiếp đám người Thanh Phong Kiếm Thánh. 

Thanh Phong Kiếm Thánh thản nhiên nói: "Chúng tôi tới đây để đối phó với ma tu 

Nói xong, Thanh Phong Kiếm Thánh cũng nhẹ nhàng vẫy tay, tất cả các cường giả của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ cũng cùng đi theo mọi người ra khỏi hoàng 

cung. 

Bên ngoài, tất cả tàu thuyền hư không đều đã sớm chuẩn bị xong. 

Đối với cuộc chiến này, toàn bộ Tây Lĩnh không biết hao phí bao nhiêu vật liệu, bao nhiêu khí lực để tạo ra những chiếc thuyền hư không như vậy. 

Có những chiếc tàu thuyền này, những võ giả và luyện khí sĩ không thể bay giỏi hoặc không thể bay đều có thể tác chiến trong hư không. 

Thêm một người có nghĩa là thêm một phần sức mạnh. 

Với trận chiến càn quét thiên hạ này, sẽ không ai may mắn thoát khỏi. 

Tất cả mọi người đi vào hư không đều mang theo biểu tình bi thảm trên mặt. 

Những dân chúng tiễn đưa và những võ giả không thể đi đều rưng rưng nước mắt, nghiến chặt răng. 

Gió thu ảm đạm, dòng nước lạnh, tráng sĩ đi một lần không trở lại. 

Cửu Thiên chắp hai tay sau lưng, đứng ở trên thuyền. 

Đột nhiên, Cửu Thiên nhìn thấy Liễu Chỉ mặc áo giáp đứng trên tàu thuyền bên cạnh. 

Cửu Thiên suy nghĩ một chút, đột nhiên lên tiếng: "Liễu Chỉ tướng quân, mời bên này!" 

Liễu Chỉ hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Cửu Thiên. 

Cửu Thiên tiếp tục nói: "Liễu Chỉ tướng quân, cô và tôi ngồi cùng một chiếc thuyền đi!" 

Liễu Chỉ tỏ vẻ khó hiểu, nhưng vẫn phi thân đến bên cạnh Cửu Thiên, những người bên cạnh đều dùng ánh mắt khác thường nhìn hai người, nhưng lại không ai nói gì cả. 

Liễu Chỉ đang muốn hỏi xuất thân, nhưng Cửu Thiên lại nói: "Đừng hỏi, tôi cũng sẽ không nói. Nếu như sau trận chiến này, hai chúng ta còn sống thì tôi sẽ nói cho cô biết lý do!" 

eyJpdiI6ImxDUERsRTZjMGtHeXpXSEVUNUxUUVE9PSIsInZhbHVlIjoibXhPTlRSYU5XaWxBZmNFZFN6RWc0S29ZdEI0bFVSVWpQUmVuMWYxZFFUaDVYTjdjTXNGdExwUzFqMGZtVm5yZDliY1FlaVlWOGtYTnJ1YjQ1cmN5Rk11b1dXY3lVZWVqczEra2R1XC8yT3QzMUEyTGxHZUFrRFwveVpLZ0J6Z1BVNVBIbWw2OTNRRVFMQzN6NW5ZSTI3Z005aFFlVjBDb0JNY0RtR3loSkxWNlNBOWc3eDYyaysxK29MY3ZoSjNYeVoiLCJtYWMiOiJlN2VlNTNhNWQxMzRmZTQ0N2ZhMzljYTgwYTMzZDg1ZTg5NjI1ODRlYTE2NzU2MzI4ZjNmYzk2ZTVmMzc5MWE5In0=
eyJpdiI6Ik4yWTVpYkVSMWJ2VUt6R1dWT0hBN1E9PSIsInZhbHVlIjoiSTdrWm5rakdRVG9kTVQzam0wQnlJZlpXbFlNZFR1d2NGaVlVYmV1alwvRkhTWU10cGxPQlR3NDhJaU9IcE9HQ2JiOXpNakp5S2dzMFljZ1JxbVJwTm9OV25sNFl1bG9pWlVVNTJrUmlsSGZ6QWd0eUE4Y201T2tEXC9UNTY1SEtPVE5nRDIwS01MeUhCT1lwUkpqaTQ3SkpEVVNuQU1jQVFlOWxNR2V1czZLaVpQZHVSXC9jT3VDbHdXQm9oNXBCV0NiTWxRRk0wN1VyVVdyN2ZNTHYxMGU2WUI3aHNha0VpTDg2Vkt0KzRDOFVwT3J5V3RYUDJvY2VYcVVWTnNNVGVpTFFtT05NQ3BlbzlGQWxVd0sxc3Rtc2hVR2d4cEdOYnQ5a1Y1NFdlSFo1MzQ9IiwibWFjIjoiOGFlNGZkODk0ZjRmNjQ1MzBmOTJhYWU2OTQ3MzhiZDM0NjhkMGJmZjJmODc3MTViZmUyMmQ0NTVhNTU1OGNiYSJ9

Cửu Thiên cười nói: "Được, một lời đã định!"

Ads
';
Advertisement
x