Ở một bên khác, đám người Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long dừng lại ở một nơi yên tĩnh trong hoàng cung. 

Trừng mắt nhìn các thị vệ lần lượt giải tán, vẻ ngạo mạn trên mặt của Thanh Phong Kiếm Thánh cùng thánh giả Ngạo Long đồng thời biến mất, thay vào đó là vẻ mặt thành thục và lão luyện. 

Hai người đứng tại chỗ không nói gì, ở bên ngoài, Đường Huy chậm rãi đi vào. 

Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long đều hơi khom người chào Đường Huy. 

E rằng không ai trong Liên quân Tây Lĩnh có thể tưởng tượng được người dẫn đầu lần này của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ không phải là Thanh Phong Kiếm Thánh, cũng không phải thánh giả Ngạo Long, mà là Đường Huy, người vẫn luôn mỉm cười tủm tỉm từ lúc đến nước Đỉnh Vực đến bây giờ. 

Thanh Phong Kiếm Thánh nói: "Đường thiếu gia, xem ra sự tình không đơn giản như vậy!" 

Đường Huy giơ tay lấy ra một lọ đan dược và đưa cho Thanh Phong Kiếm Thánh, nói: "Xin lỗi đã để ông bị sỉ nhục. Tuy rằng tôi biết Cửu Thiên ngang ngược và ngông cuồng, nhưng không ngờ hắn ta lại dám trực tiếp đánh vào mặt ông như vậy. Người này, thật sự là một phiền phức lớn" 

Thánh giả Ngạo Long gật đầu nói: "Hắn làm như vậy, chúng ta căn bản không thể nào chiếm được quyền làm chủ trong Liên quân Tây Lĩnh. Kế hoạch hiện tại, chúng ta cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của bọn họ, nghĩ biện pháp đuổi đám ma tu đi, giành được chiến thắng trong cuộc chiến này. Sau đó sẽ thực hiện những kế hoạch khác!" 

Đường Huy cười nói: "Thắng? Chuyện này nói dễ hơn làm. Hai vị đừng quên mục đích lớn nhất chúng ta tới đây là gì. Mọi người đều biết ma tu rất khó đối phó. Dựa theo tính toán của Hoàn Vũ Thiên Thánh, trong vòng mười ngày qua, ma tu nhất định sẽ phát động tổng tiến công, chúng sẽ nỗ lực dẹp yên Tây Lĩnh." 

Thánh giả Ngạo Long và Thanh Phong Kiếm Thánh hơi ngẩn người. Hiển nhiên hai người đều không biết có chuyện như vậy. 

Thanh Phong Kiếm Thánh nhận lấy đan dược, cau mày nói: "Vậy chúng ta tới đây làm gì? Nếu biết được ma tu muốn phát động tổng tấn công, hơn nữa rất có thể sẽ dẹp yên Tây Lĩnh, vậy lần này không phải chúng ta sẽ chịu chết sao?" 

Đường Huy lắc đầu nói: "Đến, vẫn phải đến. Có một số việc vẫn phải làm để người trong thiên hạ nhìn. Nếu không, làm sao những cao thủ lánh đời kia có thể dựa vào Bát Phương Tiền Trang hoặc nước Hoàn Vũ của chúng ta đến chứ? Hơn nữa lần này tới đây, tôi còn có nhiệm vụ khác, các người cũng đừng hỏi nhiều. Đúng rồi, tiếp tục kiêu căng 

đi, không thể để Cửu Thiên làm các người nhụt chí được, cứ tiếp tục diễn kịch. Tóm lại, người của Liên quân Tây Lĩnh muốn chỉ huy chúng ta, các người cứ trực tiếp từ chối. Nếu như ma tu phát động tổng tấn công, Liên quân Tây Lĩnh sụp đổ, các người cứ giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ trước, sau đó lập tức rời đi, đã hiểu chưa?" 

Thanh Phong Kiếm Thánh cùng thánh giả Ngạo Long khẽ gật đầu. 

Chậm rãi, thánh giả Ngạo Long tựa như còn có chút lo lắng, lên tiếng nói: "Đường đại thiếu gia. Nếu làm như vậy thì Tây Lĩnh sẽ thuộc về ma tu, một nửa thế giới sẽ chìm trong bóng tối, chẳng phải chúng ta cũng sẽ môi hở răng lạnh sao? Thật sự không giúp bọn họ à?" 

Đường Huy nói: "Giúp? Giúp thế nào? Chúng ta có thể đánh bại ma tu sao? Ông có thể thấy đám con rối vô tận bên ngoài, có thể nhìn thấy ma khí ngất trời trong trận doanh ma tu kia. Ông có biết lần này ma tu đã cử bao nhiêu cao thủ không? Chỉ dựa vào chúng ta, còn có Cửu Thiên thì có thể thắng sao? Nực cười. Tôi nói cho hai người biết, tình hình chiến tranh trong thiên hạ không chỉ là cuộc chiến tranh giành lãnh thổ, còn là trận chiến của các cao thủ đứng đầu. Muốn giành chiến thắng trên mặt đất, thật ra sau khi ma tu chiếm lấy Bắc Cương, chúng ta cũng đã thua gần hết trận chiến, bởi vì cho dù chúng ta lấy lại được địa bàn thì những gì ma tu để lại cho chúng ta cũng chỉ là một quốc gia đã bị ma hóa, thi cốt vương vãi khắp nơi." 

Nói đến đây, Đường Huy thở dài một hơi, nói tiếp: "Tôi có thể tiết lộ một chút tin tức cho các người. Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đã không tính dựa vào chính diện để chiến thắng nữa. Bọn họ lựa chọn một loại phương thức khác để đối phó với ma tu" 

Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long nhất thời kinh sợ. 

Thanh Phong Kiếm Thánh trợn to hai mắt nói: "Một phương thức khác, chẳng lẽ là... trảm thủ hành động!" 

Đường Huy không trả lời, nhưng vẻ mặt rõ ràng là đang nói “Các người đoán không lầm”. 

Thanh Phong Kiếm Thánh cùng thánh giả Ngạo Long đều sợ đến ngây người. 

Làm sao Bát Phương Tiền Thánh và thánh giả Ngạo Long lại chọn cách làm mạo hiểm như vậy? 

Thánh giả Ngạo Long vội vàng nói: "Nhưng tông chủ Phong Thiên của Đạo Tâm Ma Tông không phải đã đến gần Phong Thần chi khu rồi sao? Thực lực của hắn ta hiện tại là mạnh nhất trong thiên hạ, cho dù hai vị võ thánh Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh liên thủ thì chỉ sợ cũng không đánh lại hắn ta. Như vậy chọn trảm thủ hành động, còn đi sâu vào đại bản doanh ma tu, đây không phải là chịu chết sao?" 

Đường Huy lắc đầu nói: "Nghe có vẻ giống như là chịu chết. Nhưng đây cũng là cơ hội duy nhất để giết chết Phong Thiên. Ma tu không có thủ lĩnh, cũng không có cao thủ nào 

có thể sánh ngang với Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh. Chúng ta chỉ cần trấn giữ ở Nam Vực, từ từ phản công. Trong vòng mấy năm nữa, ma tu sẽ bị dẹp yên. Về phần làm như thế nào, đó không phải là chuyện mà các người phải suy xét. Hai vị Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh tự có biện pháp. Đừng tưởng rằng trong thiên hạ này chỉ có tông chủ Phong Thiên của Đạo Tâm Ma Tông mới có thể làm được chuyện nghịch thiên phong thần này!" 

Những lời này khiến Thanh Phong Kiếm Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đồng thời cảm thấy kính nể. 

Hóa ra Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh lại đang có dự định như vậy. 

Bọn họ cũng không phải là kẻ tiểu nhân không để ý đến thiên hạ chúng sanh, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân. Chỉ là bọn họ đang nghĩ biện pháp cứu vớt thiên hạ theo cách riêng của mình. 

Tiến sâu vào đại bản doanh của ma tu, chém chết ma đầu, chuyện này nguy hiểm ra sao thì mọi người đều biết rõ. 

Như vậy xem ra, thắng bại của Tây Lĩnh, Bắc Cương thất thủ đều là chuyện nhỏ. Thiên hạ này rốt cuộc cũng thuộc về cường giả. 

Dù có bao nhiêu kẻ yếu đuối cũng không có ý nghĩa gì nhiều. Chỉ cần phòng thủ Nam Vực, bảo đảm vẫn còn một mảnh Niết Bàn trong Tứ Giới thì sau khi Ma Đầu bị giết, thiên hạ tự nhiên sẽ rất nhanh khôi phục trở lại. 

Đường Huy nói xong lời này thì nói với Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long: "Hai vị tiền bối, các người đi nghỉ trước đi. Chờ một chút, tôi sẽ đi thăm dò đám người Cửu Thiên. Hình như bọn họ cũng làm chuyện gì đó thú vị ở đây. Nhưng cũng không biết có ích lợi gì không. Nói không chừng sẽ rất thú vị!" 

Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long hiểu ý gật đầu, hai người kích động rời đi. 

Đường Huy đưa mắt nhìn hai người rời đi, nhẹ nhàng thở dài một tiếng. 

Chỉ có hắn ta mới biết những gì hắn ta nói có mấy phần thật, có mấy phần giả. 

Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh có dự định kia, đây là sự thật. Đường Huy cũng biết điều đó. Suy cho cùng, Đường Huy đã xử lý rất nhiều việc mà Bát Phương Tiền Thánh không tiện tự mình làm. 

eyJpdiI6InU0NnVlT0t1VG9xZkU5dkVBc3FKNkE9PSIsInZhbHVlIjoiNEs1ZnhxMnc3S2J5RWRGYk1sdHlCYXptXC9vMFNDdU1ONXBsSDBPN2tcL0cxTEs0c0RpZVZrb3ZsODF2bE9UXC81dGJhcmM2Z213ZFQzRGljMG5UUTloRHFQenYyY1J1VkJWQVwvbG9INTlMY1NcLzhQTFlod00yaEJjcThSbTZBVEVpRWtWQjZmbU5tU2VXRlRLd1VMdllwaFU0WmdPQVVSUG1CS1ZQN0pJMWhFaENDblk5MVduRkRKeXo3UEZjN2hXMUs1bzhcLzZla3lCeFVTeXdJaHJXNTRsOEtMVktRMWJWNDF0T25rZlhIaG1jaGEyaDlVRGgwTmh3NlM0VFBEWUR5bWExS3RTTXA3QlJaejEwSElYcVJJaEx5ajBoSk0zUnpLK3RiUmVFaEx4UnBXQkRidGNhclNsMlE1OE4xdXlQM3U0SEYxSVVialZtdGdYeE1mdVdtOFRNU3A1dlQzT2ExbFAwRGtiYjYxNUhwUWhHazZJUngwcjgwT2tZSU1TODJuVFwvSWY4OWp5aWh4OWFmMldDTWtQR0IybGpzdkRMcjRCdTJWQVY0Tlh0c1hKcVZqWDlrcExFc2VscUlleE1zUE5GQmV6TjFrcFZNK2VLbGQ2ZzBXbTN0OVVvSXplZHpDaW9USDNtd2grMG9YdkZJbUMrU2tzdUdPdGJBWFQxNzV1S1ZvVnJIQUxmd3FrXC9waHVFZlZsak5oYnplM2dYS09HQmJSUmhrKzlTNjFEcWJjSzNDbVp2aDNxTGFmSElPaEN1UER0UUdVN0dla2ViZnNmUmF4ZlJTZFZWb2lrTDdqRkt6b2pTa1l3ejlCKzFpaERIM1FZWjg0UGtkSDlTZkdma0VDVE9HZ21WUDJuN25cL3pVRjQ0N1ZyXC9LQnY3RldYVmFzU0c4WlhpTDZBWlZXK0dlNHR0MEFtOGd2bWk0Q2RIUlpmdnN4Zml3ZXliYmx0VlJNeHdmYXU0RytTUkt3MmpFQm92NUpTbUZLanBnU0hPXC9xd3dySVFZTDdXT0tNVERJRVJvb1dDM0hQZjdoZmtyRHVuRlBvblZvdjNJblBMWEZIakt2MitQeXhcL21PbUZhYlY4SWdnQUtHVlc4Y3ZnQkx1djJMQUkzMVlMaExOYWxYa2JGek8rWWg3dkN1ZXE2RVgwaElleHNXeVdFWjhVVmNcL1VUM0JXZlwvc3pRbHdOdFptRldtNWtabnBYQlJvMjlzTVptUjJHMWFhdDZyT3laS0R2cUJPSTRFbUQweGhlZ2l3VjNUNnl5WWdcL1wvN3ZXWnhmcWV1MUYrcmFTM0FsSXFRVjlwV2FaUFBIb0ZBXC9Tb2xhUUdac0tTT1VpTzMyNklVd3hcL3ZkT0Z5bVpZV2pvK1E2ZTNRT21iclwvelwvdkhBVGNnd2FuZDhMamxyXC9GYlVVRUMzQ296UWoyMUo4S1VWOFdCU2ZwWHorRk9cL0JDRUZhYXlyRHJ4elFOUys1dTRqVVVcL1ZKTzM3cXpUWjNNWlwvRFpMVVk3NmR2SjFjPSIsIm1hYyI6IjA4NTlmODhhZWFmMDM5M2MzODc5NDhkNDY3YjcxZTVkZTk5ZThkZjAzNzBhNTJhN2ViZjQ4NDBlMzZlNDZmMjQifQ==
eyJpdiI6IkFnc0hKNGJCcncxOFlCZjRMeFpsanc9PSIsInZhbHVlIjoic2cxeDJTQ2srNWw2bnBFdkZhREJ1RGxYaGV1M3RlcnEzcElhNWhEK3VOZklpXC9ROWQxa05YQmg5aVBYb1prdVEzMGlvXC8xSHpiRFlzcVZoQkJ6a0tCNDNNcVFMQk03VkpacWJhSmxXR1RldkxoZVNScHQ2NVFWYVNaZXJINVJFMFJYVTB2SXhKNTZGOXF5SVdCRTBWRnFVaXpjTEM2T1hUMm9YbVA5RHdmeGNZUlJYN3dTM0VPMHN0WWFkTUE3WnAiLCJtYWMiOiI5ODZkZTA1MmNjNGM0YTg3MWNjZmZiNzQ3YjY5N2UyZDNjYTNjMmFmNzdlMmQ3MzJiYzQyOTczYzBkYjFmMGMyIn0=

"Thiên hạ ơi thiên hạ. Ha ha, chỉ là gió thoảng mây bay thôi."

Ads
';
Advertisement
x