Tiếng nổ đột ngột vang lên, không chỉ truyền đến từ màn sáng.
Bên ngoài bầu trời cũng phát ra nổ vang ầm ầm giống như tiếng sấm.
Toàn bộ bầu trời đột nhiên hóa thành một mảnh huyết sắc, tựa như có vô số máu tươi bắn tung tóe trên bầu trời.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng bên trong màn sáng thì nhất thời kinh ngạc.
Những con rối kia vừa lao ra khỏi màn sáng thì lập tức tự nổ tung.
Hiện trường vô cùng đáng sợ!
Đỉnh Vực quốc chủ đột nhiên đổ mồ hôi lạnh, may mắn là Cửu Thiên ngăn cản bọn họ. Nếu không không biết bọn họ đã bị giết chết bao nhiêu người trong vòng đầu tiên này.
Cửu Thiên nhìn chằm chằm những con rối không ngừng nổ tung.
Cách làm của ma tu như vậy rõ ràng là muốn chiếm thế thượng phong.
Dùng những con rối không mấy giá trị này để đổi lấy một nhóm cao thủ của Liên quân Tây Lĩnh.
Cửu Thiên kết luận những ma tu kia không có khả năng có thể xuyên qua màn sáng phòng ngự để khống chế đám con rối này.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm là khiến những con rối này sau khi xuyên qua màn sáng thì sẽ tự nổ tung.
Như vậy sẽ gây ra sát thương to lớn cho màn phòng ngự của các cao thủ Liên quân Tây Lĩnh.
Dù sao dùng con rối đổi tính mạng của cao thủ Liên quân Tây Lĩnh, cho dù là mười đổi một, trăm đổi một thì vẫn xem như được hời rồi.
Bây giờ, bên ngoài hư không, các cao thủ của Liên quân Tây Lĩnh dưới sự chỉ huy của Cửu Thiên đã rút lui một ít. Tránh được làn sóng nổ mạnh không kịp đề phòng đầu tiên.
Tổn hại đương nhiên đã giảm đi không ít nhưng rất nhiều người vẫn lập tức bị thương.
Đỉnh Vực quốc chủ nhìn thấy cảnh tượng này thì trái tim cũng như rỉ máu.
Sau đó luôn miệng gào lên: "Để bọn họ kích hoạt trận pháp thứ hai. Liên quân rút lui, cần phải ngăn cản tất cả những con rối đang nổ tung ở ngoài trận pháp."
Mệnh lệnh nhanh chóng được ban hành, bên ngoài hư không lại có một trận pháp khác được mở ra.
Nếu như cho rằng Liên quân Tây Lĩnh chỉ dựa vào một màn sáng phòng ngự để ngăn cản ma tu thì xem như đã xem thường thủ đoạn của Liên quân Tây Lĩnh quá rồi.
Lúc này, Liên quân Tây Lĩnh đã tổ chức một liên hoàn trận pháp thực sự cho Cửu Thiên.
Một trận rồi một trận, từng trận nối tiếp nhau, vờn quanh vô tận.
Phục trận, điệp trận, hỗn hợp trận.
Một khi toàn bộ trận pháp được giải phóng thì những ma tu lao ra khỏi màn sáng kia sẽ không thể tiến thêm một bước nữa.
Sức mạnh nổ tung của chúng ngay lập tức bị trận pháp hấp thu, sau đó lại chuyển thành bên trong màn sáng phòng ngự.
Ngay sau đó, màn sáng phòng ngự lại tỏa sáng rực rỡ, còn có khả năng khuếch trương mở rộng.
Lập tức, đám ma tu bên ngoài đang chỉ huy con rối xung phong lần lượt rút lui, đồng thời, hàng nghìn con rối cũng ngừng lại.
Mọi thứ dường như lại trở nên yên tĩnh lại.
Cửu Thiên chỉ vào trận pháp tỏa sáng trong màn sáng nói: "Đây đều là đại trận phòng ngự do Liên quân Tây Lĩnh bày bố sao?"
Đỉnh Vực quốc chủ gật đầu nói: "Đúng vậy, Cửu minh chủ, nó được thiết lập chuyên dụng để đối phó với ma tu.
Cửu Thiên gật đầu, nhìn đám ma tu trong màn sáng, chúng xếp hàng ngay ngắn rút lui về sau.
Trong lòng hắn đã hiểu rõ đám ma tu này đang làm gì.
Thăm dò! Đây tuyệt đối là đang thăm dò!
Đám ma tu đang dùng con rối để kiểm tra cực hạn của màn sáng phòng ngự, dò xét thử xem cường độ của trận pháp bên ngoài nước Đỉnh Vực là như thế nào.
Những gì bọn họ làm hôm nay thoạt nhìn như lãng phí không ít sức lực.
Nhưng thực tế lại đạt được hiệu quả như mong muốn.
Cửu Thiên nói: "Bây giờ, lập tức phái người củng cố trận pháp, vận chuyển màn sáng phòng ngự. Đám ma tu sắp rút lui!"
Mấy vị quốc chủ cũng nhìn thấu hư thật của đám ma tu, quốc chủ nước Huyền nói: "Những ma tu đáng ghét này, bọn họ thật sự xem chúng ta như những chiếc vỏ trứng, muốn tìm những khe hở từ từ phá vỡ"
Cửu Thiên nói: "Những tình huống này chỉ sợ sau này sẽ còn phát sinh thường xuyên."
Nói xong, chư vị quốc chủ lúc này mới bắt đầu phái người đi vào hư không. Cửu Thiên phất phất tay, các cường giả của Liên minh Nam Quốc cũng đi theo sau.
Mọi việc đã được sắp xếp ngăn nắp, Đỉnh Vực quốc chủ ôm quyền nói với Cửu Thiên: "Cửu minh chủ, vừa rồi đã xúc phạm với cậu, mong Cửu minh chủ thứ lỗi"
Cửu Thiên cười nói: "Đều là vì thiên hạ. Tôi không để bụng, chư vị cũng không nên tự trách.
Những chư vị quốc chủ còn lại cũng lần lượt ôm quyền chắp tay.
Nhưng vào lúc này, bên trong màn sáng, những ma tu kia vừa rút lui vừa bắt đầu cất tiếng cười lớn.
Vô số con rối bắt đầu thực hiện các động tác giương nanh múa vuốt, phát ra tiếng cười khó nghe.
Cửu Thiên bật cười khi nhìn thấy đám ma tu và con rối đang làm trò, nói: "Bọn họ đang giễu cợt chúng ta!"
Thương Minh quốc chủ còn có chút giận, nghiến răng nói: "Tôi dẫn người đi ra ngoài liều chết với bọn chúng, để xem bọn chúng còn dám kiêu ngạo như vậy nữa không!"
Cửu Thiên xua tay nói: "Cũng không cần. Đám ma tu trêu chọc như vậy chỉ là muốn dụ chúng ta ra ngoài. Nếu chúng ta thật sự đi ra ngoài thì chỉ sợ chúng ta sẽ bị ma tu mai phục. Mọi người vẫn cứ tiếp tục giao chiến với ma tu như trước, thật sự không phải chuyện một sớm một chiều!"
Chư vị quốc chủ lần lượt gật đầu, Cửu Thiên cũng thở dài một hơi.
Hắn chưa từng trải qua chiến tranh, cho nên trước khi đến vẫn còn ôm chút nhiệt huyết hào hùng với chiến tranh.
Nghĩ rằng chiến tranh chính là hai phe kéo ra ngoài chém giết, người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Mấy ngày là có thể xong chuyện.
Nhưng bây giờ xem ra, chiến tranh phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Đây thực sự không phải là việc có thể vội vàng làm.
Hôm nay đám ma tu chiếm thế thượng phong, giành được quyền chủ động trong chiến tranh, sẽ gặp rắc rối rất nhiều khi bọn họ làm việc.
Tuy nhiên, việc đám ma tu dùng con rối tự nổ tung hôm nay đã giúp Cửu Thiên nhớ lại một số chuyện.
Hắn quay đầu lại nói với mấy vị quốc chủ: "Chư vị quốc chủ, các vị có thể bắt sống một ít con rối về đây hay không? Tôi muốn nhìn xem những con rối này. Đỉnh Vực quốc chủ nói: "Con rối? Cửu minh chủ, nếu cậu muốn xem thì chúng tôi có chúng ở đây. Vẫn luôn có luyện khí sĩ đang nghiên cứu chúng" Cửu Thiên gật đầu nói: "Vậy thì dẫn tôi đi xem qua đi. Nếu như có thể áp dụng thì tôi nghĩ một số việc có lẽ sẽ giúp ích cho trận chiến lần này."
Đỉnh Vực quốc chủ nhanh chóng nhờ người đưa Cửu Thiên đi đến đó.
Đưa mắt nhìn theo Cửu Thiên đi ra đại điện, mấy vị quốc chủ bắt đầu bàn luận sôi nổi.
"Cửu minh chủ hình như có chút quen thuộc với con rối, cậu ấy thậm chí có thể nhận ra việc ma tu đang dùng thủ đoạn tự nổ tung."
"May mà Cửu minh chủ đã nhìn ra, nếu không lần này chúng ta đã tổn thất không ít cao thủ tài giỏi"
"Các người nói xem Cửu minh chủ đặc biệt muốn đi xem những con rối kia là có ý gì vậy?"
"Không biết, các người tốt nhất cũng không nên hỏi. Nếu như Cửu minh chủ thật sự có thể điều tra ra được điều gì thì nhất định sẽ rất có lợi ích cho sự tình!" "Đúng vậy, không tệ."
Bên ngoài, thị vệ dẫn Cửu Thiên rời khỏi hoàng cung, đi đến thành đông của Quân Uy thành.
Ngồi trên lưng phi long hoàng gia, Cửu Thiên không nói gì, chỉ khẽ cử động ngón tay, bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó trong chiếc nhẫn và thắt lưng của mình.
Hắn nhớ trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, hắn đã thu vào một nửa cơ thể con rối của Tinh Uyên bị nổ banh.
Lúc trước, hắn chỉ không muốn giao lại một nửa cơ thể con rối vào tay đám người Quỷ Yểm ma vương.
Nếu như có thể nhìn thấu được bí mật trong đó thì có lẽ sẽ có thể phá vỡ được đại trận con rối của đám ma tu!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất