Nụ cười tươi rói, quần áo đơn giản. 

Một người đàn ông áo trắng như tuyết đi vào, anh tuấn tiêu sái, phong độ ngời ngời, ngọc thụ lâm phong. 

Tay cầm binh khí, nụ cười tươi trên mặt vô cùng ôn hòa. 

Cửu Thiên nhìn thấy người tới, cười thành tiếng: “Đường Huy huynh, lâu rồi không gặp!” 

Người tới dĩ nhiên là Đường Huy của Bát Phương Tiền Trang. 

Ở trong, các vị quốc chủ ở xung quanh đều bắt đầu nghi ngờ cảnh giác, thậm chí một số thị vệ đã vụt người lên trước, nhìn chằm chằm Đường Huy. 

Nếu nói Đường Hiểu Đồng đối với Bát Phương Tiền Trang mà nói chỉ là một nhân vật có cũng được không có cũng chẳng sao. 

Vậy Đường Huy là nhân vật có thực quyền ở Bát Phương Tiền Trang. 

Tuy ở trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, Đường Huy không có biểu hiện chói mắt gì nhưng danh tiếng của hắn ta ở Nam Vực lại lớn hơn những người nổi tiếng ở trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. 

Hắn ta và Lê Nhân Long đều là nhân vật giống nhau, cũng có kết cục giống nhau. 

Tất cả đều thua trong tay Cửu Thiên ở cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. 

Có điều đằng sau có thế lực gia tộc chống lưng, bọn họ cho dù không có thực lực gì cũng đã định sẵn sẽ có được sự coi trọng của thiên hạ. 

Đường Huy ôm quyền nhìn Cửu Thiên, nói: "Cửu Thiên huynh, Cửu minh chủ, lâu rồi không gặp. Ha ha, khi tôi ở trên đường đã nghe nói Cửu Thiên huynh lại thể hiện thần uy, phá hủy một kế hoạch của ma tu nữa. Vốn dĩ tôi không tin, Cửu Thiên huynh rõ ràng đã quay về Đông Giới, sao lại ở đây. Bây giờ xem ra, Cửu Thiên huynh quả nhiên là cao thâm khó dò, hành tung bất định. Nhưng đi tới đâu thì nơi đó có chuyện tốt.” 

Cửu Thiên còn chưa đáp lại, Thất Võ quốc chủ bỗng hừ lạnh một tiếng, nói: “Cậu Đường cũng không phải vậy sao? Đi tới đâu thì chỗ đó đều có người chết!” 

Quốc chủ nước Trạch tiếp lời: “Hơn nữa người chết đều là người của Liên minh Nam Quốc chúng tôi!” 

Đường Huy cười ngại ngùng hai tiếng. 

Cửu Thiên nhìn thấy các vị quốc chủ ở xung quanh hình như rất ác cảm với hắn ta, khẽ hỏi một vị quốc chủ ở bên cạnh: “Tề quốc chủ, chuyện này là sao?” 

Tề quốc chủ cũng nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói: "Cửu minh chủ ngài có điều không biết, tên Đường Huy này là người trong Bát Phương Tiền Trang ép các nước chúng tôi gia nhập Bát Phương Tiền Trang, ngài chưa từng thấy sự hống hách của người này đâu. 

Cửu Thiên nhíu mày, khẽ nói: “Điều tôi quan tâm hơn là sao hắn lại tới nhanh như thế” 

Cửu Thiên khế phất tay, nói với các vị quốc chủ: “Các vị quốc chủ, chuyện hôm nay của chúng ta bàn luận tới đây trước đã. Các vị có thể quay về nghỉ ngơi trước. Đường Huy huynh, chúng ta đổi chỗ khác, từ từ nói chuyện, được không?” 

Các vị quốc chủ tự mình rời đi, Đường Huy và Đường Hiểu Đồng đi lên. 

Cửu Thiên nói với A Vân và Nha Đầu ở đằng sau: “Hai người cũng đi nghỉ ngơi trước đi. Mang theo Tiểu Hắc đi cùng, đừng chạy lung tung” 

A Vân và Nha Đầu đều ngoan ngoãn gật đầu, từ từ rời đi. 

Cửu Thiên đi xuống khỏi ghế chủ tọa, nhìn Đường Hiểu Đồng nói: “Tôi còn tưởng cô tới một mình. Không ngờ cũng dẫn theo cả anh trai. 

Đường Hiểu Đồng cười nói: “Không phải. Anh tôi anh ấy cũng là tự dẫn người tới, không liên quan gì tới tôi.” 

Đường Huy bỗng thay đổi sắc mặt, ho khế hai tiếng, nói với Đường Hiểu Đồng: “Được rồi, đồ gây họa, em đi làm gì thì làm đi. Anh và Cửu Thiên huynh nói chút chuyện. 

Đường Hiểu Đồng dường như không muốn đi, lắc cánh tay của Đường Huy, thấy Đường Huy không bị lay động thì không khách sáo nói: “Hai người nói chuyện, hai người đàn ông lén la lén lút nói chuyện, nói cho chết hai người luôn đi. 

Đường Hiểu Đồng nói xong thì đi, đuổi theo Nha Đầu và A Vân ra ngoài. 

Cửu Thiên khẽ gật đầu với Đường Huy, hai người đi ra khỏi trắc điện. 

Hoàng cung nước Trạch bị tàn phá, mọi thứ vẫn đang xây lại, ra vào cửa lớn thứ đập vào mắt đều là công nhân hoàng gia đang tu sửa, người nào người nấy đều dùng canh kình xây nhà, tốc độ rất nhanh. 

Cửu Thiên vừa đi vừa nói: “Đường Huy huynh, Bát Phương Tiền Trang các người chơi hay thật đấy. Để người khác ở trước liều mạng, các người ngồi không hưởng lợi. Chiêu bọ 

ngựa bắt ve chim sẻ trực sau này, thật sự cao minh!” 

Vẻ mặt Đường Huy thay đổi, khẽ nói: “Sao Cửu Thiên huynh nói vậy? Tôi mới vừa tới đây mà thôi!” 

Cửu Thiên cười nói: “Đường Huy huynh, người ngay thẳng không nói lời mờ ám. Anh diễn với tôi như vậy, không có ý nghĩa đâu. Anh có thể nhanh như vậy đã tới nước Trạch, nhất định không phải là tới vội vàng. Nhất định là sớm đã có tính toán, tính thời gian mà tới. Nếu tôi đoán không sai, anh chắc đợi ở nơi cách nước Trạch không xa. Thậm chí là ở trong hư không bên ngoài nước Trạch. Một khi Liên minh Nam Quốc xảy ra chuyện, các người có thể nhân cơ hội khống chế Liên minh Nam Quốc. Ừm, để tôi nghĩ xem, các người đã biết chuyện ma tu sẽ ra tay với Liên minh Nam Quốc từ lâu đúng không?” 

Đường Huy cười khổ không thôi, nói: “Cửu Thiên huynh, anh kêu tôi nói gì mới được đây. Loại chuyện phạm kiêng kỵ này, đừng nói linh tinh, vốn các vị quốc chủ của Liên minh Nam Quốc có ý kiến với tôi, bây giờ anh lại nói như vậy, tôi không gánh nổi đâu. 

Cửu Thiên dừng bước, nhìn Đường Huy nói: “Vậy sao? Vậy anh nói cho tôi biết, anh làm sao trong mấy ngày chạy được tới nước Trạch? Hơn nữa còn dẫn theo người, anh là muốn làm gì?” 

Đường Huy vỗ một cái vào đầu mình, cười khổ nói: “Đứa em gái này của tôi thật là biết bán anh trai của nó. Cửu Thiên huynh, được rồi, được rồi, tôi nói thật với anh. Dù sao mục đích của chúng ta đều giống nhau. Không sai. Bát Phương Tiền Trang chúng tôi sớm đã biết Liên minh Nam Quốc đã bị ma tu xâm nhập, hơn nữa ma tu sẽ ra tay vào lúc các nước của Liên minh Nam Quốc hội tụ. Tôi suy đoán, ma tu nhất định sẽ mượn danh nghĩa của Bát Phương Tiền Trang mà đối phó Liên minh Nam Quốc. Sau đó khiến Nam Vực hỗn loạn. Vậy nên tôi không bằng tương kế tựu kế, để ma tu và Liên minh Nam Quốc đánh nhau, chỉ cần Liên minh Nam Quốc sụp đổ, tôi sẽ dẫn người của Bát Phương Tiền Trang ra quét dọn tàn cục. Như vậy, Nam Vực có thể yên ổn!” 

Cửu Thiên cười nói: “Quả nhiên giống như tôi đoán. Vậy nên Bát Phương Tiền Thánh cũng sẽ tới bất cứ lúc nào ư? 

Đường Huy lấy ra một viên ngọc, nói: “Bóp nát sẽ tới. Vậy nên Cửu Thiên huynh tuyệt đối đừng ra tay với tôi. Tôi biết anh có thể giết tôi trong nháy mắt, nhưng tôi có thể bảo đảm, sau khi giết tôi xong thì anh sẽ không được sống yên. 

Cửu Thiên khẽ lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước, từ từ nói: “Không cần sợ, Đường Huy huynh. Tôi không có ý ra tay với anh. Sự việc đã kết thúc, Quỷ Yểm ma vương cũng bị đuổi đi. Kế hoạch của các người thất bại, thực lực của Liên minh Nam Quốc được giữ lại, các người cũng không thể vọng động. Tôi cần gì phải khơi dậy chiến hỏa hai bên, đây không phải là đúng ý của ma tu hay sao. Tôi chỉ muốn hỏi, trong tình huống như này, Đường Huy huynh anh nên thần không biết, quỷ không hay dẫn người quay về mới là thượng sạch, việc gì phải mạo hiểm đi ra gặp tôi. 

eyJpdiI6ImFZa2pzZGxINXB5MDd1S3dYVFlTdnc9PSIsInZhbHVlIjoiUFo0TGlDMFM3VXUxdzl6a2pWMFRTQm1OOUxsK01JbGNLckhkaGpWYTREVDlWZUs5VmJpXC93aVpZNjd4WjlRcXRYMk95aE04TDVcL093RVhxMTlpNEx2SGRhaU9cLzlWc3ZWOHBcL3VrTkRoTllYVlwvcDVIT1wvcFUwY1lBZ2tHTXJDWkVBZEdBdDJldlVTOVZUaTc2K2FHM2srZHZsN0MzU3JoQkRUTnlVR3FLaFg0YzlDODVyNGVxd3F1OVhjRytBYkd2VTRnR1ZRb0ZObVZ0NFpacGtYaXBSd0dnSzJ1c2taN3Uxdnphd1wvQzFzRU5samxyXC9jeHdkcVdqOTRiSmdOQU9kNWZiakc3WUtSRUlROW5sZ09NVFNFcEtxR3kzcmRWY3JVcnlLMVc1eDVDTzdYdExkKzQ4SmRBZ2VzQ3M3T3c3emRwd3dncWMxakwyVVFvU1FnTms1VjVta2dXbDh5dW85ckJcL0lmWnNxNTlwbnhHcWxtYzJUV0FcL2xWU21INCt0aFc0UVp1NkdreU92NEZDZkY3SjJTeWN6b3NuVlI3YUgwc2xSdWRmaFNOMHBXOXNkem1uUFVsRGxqQWgzQjV4c0RFYXh3MzhvSDBRS0RTZmIyOHdSVE9lVndRcXoyTzRTdTQ4OFZCYWNxXC9Bbz0iLCJtYWMiOiJlMzFjODJlYjYxMTRiMjYyOWEzYzg0MmUxMmU5MTI1ODQ5YTI3NzAyZjIxODIzOTg5OGY4Yjc5ZDM3Mjg2NGM5In0=
eyJpdiI6IlQzNlhEYXdTcEVwUlo4OFpMc1RXUFE9PSIsInZhbHVlIjoiWnFFK0VEbU84VGtGZ21WNjVLK0hWWjlhWGdlRnVGSVRlQUNYbzhTY3JyY3RQcUZLRm15dlZQcU5vclV6cE5sYXFkU3dDS21FdFJhWHd4UlFrV3d4TzFpZDVOaDdIbk5kZVlJNHd2bGZnbkJWZGdva1IwcEVzKzc2dTZcLzRXT1g0WURnSEVTM1wvYkZJUWl6RVZXUm5Sc0V0MmNJTzJybWdCbG5LcmM5Ykd5eWFnUkxpVUhxWmUwTFwvUWhsdDdJbVhGVzlyeVwvZUZOdlcwTlFQbVRzcnd3akhpaGluNFFwb1wvMDBtR3lNdzczU1YwblwvMW9jVkRMdTNsQkhMZ1BxUTVFSE1rYjVwUDdzR21uVmpqZjBTSkFoZlIxZDhKdjJFdXh0VXJFN204b2tQcm5DME0yRGxkY2Fab1pEQXJsT1lzMkIiLCJtYWMiOiJlOGFiYjFjZWFiZWJiMDFmNmJmY2Y1MWIwYmUzYWQ0MDAyMzVlNThiZTEwYjY4ODI3NWJlOTk3MTBmMzVkYzJkIn0=

Cửu Thiên nhướn mày nói: "Giao dịch gì?”

Ads
';
Advertisement
x