Không biết bao lâu, Đường Hiểu Đồng cuối cùng cũng từ từ tỉnh lại.
Ngẩng đầu nhìn trần nhà, ý thức của Đường Hiểu Đồng dần khôi phục. Sau đó cô ta bỗng bật dậy, gọi: “Cửu Thiên công tử!”
Không ai đáp lại, quay đầu nhìn xung quanh, lúc này Đường Hiểu Đồng mới phát hiện, nơi này chắc là một nhà trọ nào đó.
Bài trí của căn phòng, trang trí nhã nhặn và trên bàn có bánh ngọt trà nước, đều chứng minh nhà trọ này không tệ.
Nhưng lúc này Đường Hiểu Đồng lại không có hứng thú với những điều này, trực tiếp xuống giường lao ra khỏi phòng.
Nhìn một cái, Đường Hiểu Đồng nhìn thấy một tên sai vặt đi tới.
Đường Hiểu Đồng không chút khách sáo túm lấy cổ áo của tên sai vặt, nói: “Tiểu nhị, người đưa tôi tới đây đang ở đâu? Hai nữ một nam, bọn họ đang ở đâu?”
Tên sai vặt bị dọa giật mình, rõ ràng hắn ta không ngờ cô gái nhìn trông xinh đẹp trước mắt lại có tính cách nóng nảy thế.
Tên sai vặt nói: “Cô gái, mấy người mà cô nói đều ở đại sảnh bên ngoài!”
Đường Hiểu Đồng buông cổ áo của tên sai vặt ra, lao nhanh về phía trước.
Nơi đi qua như có một làn gió thổi qua.
Khi cô ta tới đại sảnh, nhìn thấy Cửu Thiên đang ngồi ở cửa ăn đồ ăn với Nha Đầu và A Vân, lúc này mới thở phào.
Chỉnh lại quần áo, xác nhận tóc tai của mình cũng không có vấn đề gì.
Đường Hiểu Đồng nhẹ nhàng đi về phía Cửu Thiên.
Quay đầu lại, Cửu Thiên và đám người A Vân đều nhìn thấy Đường Hiểu Đồng đi tới.
Cửu Thiên nở nụ cười, nói: “Tỉnh rồi à? Cô Đường, tôi không biết tôi rốt cuộc có chỗ nào dọa cô, tới mức cô có thể ngất lâu như vậy!”
Gò má Đường Hiểu Đồng hơi ửng đỏ, vê góc áo của mình, vậy mà trở nên e thẹn.
Đây là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy dáng vẻ này của Đường Hiểu Đồng,
Cửu Thiên cũng sững người, Đường Hiểu Đồng ấp úng nói: “Cửu... Cửu Thiên công... Cửu Thiên công tử”
Cửu Thiên liên tục xua tay nói: “Cô Đường, cô đừng như vậy. Như vậy không tốt, tôi tình nguyện cô vẫn nên như lúc đầu.
Đường Hiểu Đồng dường như không dám nhìn vào mặt của Cửu Thiên, nhỏ giọng nói: “Cửu Thiên công tử. Xin lỗi, khoảng thời gian trước tôi hung dữ với anh như thế, thật ra tôi vốn không phải như thế đâu”
Đường Hiểu Đồng nói xong thì mặt càng đỏ hơn.
A Vân và Nha Đầu ở bên cạnh cũng cười thành tiếng.
Ngay cả Lương Long trên bàn cũng rất thức thời gắp một đũa đồ ăn cho Đường Hiểu Đồng.
Cửu Thiên khẽ lắc đầu, Đường Hiểu Đồng trong trạng thái này, hắn cảm thấy mình càng không chọc nổi.
Hắn không phải không nhìn ra Đường Hiểu Đồng thích hắn. Nhưng Cửu Thiên biết rõ, đại tiểu thư giống như Đường Hiểu Đồng chỉ là thích danh tiếng của hắn mà thôi.
Cửu Thiên họ khế hai tiếng, nói: “Được rồi, không cần nói vấn đề linh tinh nữa. Cô Đường, nếu cô đã tỉnh, vậy chúng ta vẫn là nói chuyện chính thôi.
Đường Hiểu Đồng 'á một tiếng, hình như vẫn chưa phản ứng kịp.
Sau đó, Đường Hiểu Đồng mới nói: “Ừ, được. Đúng rồi, Cửu Thiên công tử, tôi nhớ anh đã giết hết đám người Thanh Vân quốc chủ rồi, vậy bây giờ phải làm sao? Liên minh Nam quốc có phải sẽ loạn hẳn không?”
A Vân nghe vậy cũng nói tiếp: “Tôi cũng sợ loại chuyện này xảy ra. Cửu công tử, anh có phải đã quá manh động khi giết người không?”
Cửu Thiên cười nói: “Manh động ư? Không phải, loại chuyện này, tôi đã từng suy nghĩ. Đám người Thanh Vân quốc chủ buộc phải chết. Bởi vì bọn họ là nội gián trong Liên minh Nam Quốc, hơn nữa còn có thân phận, tạm thời không có cách gì hay để lật tẩy thân phận nội gián của bọn họ. Trực tiếp giết chết là một thủ đoạn giải quyết vấn đề rất hay. Chỉ là tiếp theo, cô Đường cô có chút rắc rối rồi. Quá nửa bọn họ sẽ đổ nguyên nhân cái chết của đám người Thanh Vân quốc chủ lên người cô”
Lúc này Đường Hiểu Đồng mới khôi phục một chút trạng thái, ngẩng đầu nói: “Đổ thì đổ, Tôi vốn cũng muốn giết đám ma tu đáng hận này. Những người của Liên minh Nam Quốc này có thể làm gì tôi chứ? Cửu Thiên công tử, không bằng anh dứt khoát theo tôi về Bát Phương Tiền Trang đi. Tôi kêu ông tổ liên minh với Đông Giới các người. Bát
Phương Tiền Trang chúng tôi có tiền, Ngự Thú trai có thú, nước Đan Thánh của Đông Giới các người có đan dược. Chúng ta chỉ cần liên hợp, gì mà ma tu với không ma tu, chắc chắn không phải đối thủ. Anh theo tôi quay về đi, tôi bảo đảm ông tổ sẽ không làm gì anh.”
Đường Hiểu Đồng mặt mày đầy hy vọng, cô ta rõ ràng rất hy vọng Cửu Thiên theo cô ta tới đại bản doanh của Bát Phương Tiền Trang.
Nhưng đáng tiếc, cô ta chỉ là đại tiểu thư của Bát Phương Tiền Trang thôi. Căn bản không hiểu ân oán giữa Cửu Thiên và Bát Phương Tiền Thánh, Hoàn Vũ Thiên Thánh.
Đó là ân oán bắt đầu từ thế hệ trước, kéo dài tới giờ.
Sự tan vỡ của Cửu Tiêu môn, chuyện trọng thương của sư phụ Ngô Tân của hắn và hắn ở Bắc Cương bị đám người Bát Phương Tiền Thánh nhiều lần dồn vào chỗ chết đã khiến giữa bọn họ có mâu thuẫn căn bản không thể hóa giải.
Cửu Thiên nở nụ cười, lắc đầu nói: “Cô Đường. Tôi biết cô là có ý tốt, tôi cũng biết làm như vậy quả thật là cách tốt nhất. Nhưng đây lại là chuyện không thể. Nguyên nhân trong đó tôi không nói nữa. Cô có thể quay về tự mình hỏi ông tổ của cô đi. Bây giờ tôi vẫn muốn giúp Liên minh Nam Quốc vượt qua ải khó. Bởi vì tôi cảm thấy Liên minh Nam Quốc và Đông Giới chúng tôi thật sự là minh hữu rất tốt.”
Đường Hiểu Đồng mặt mày ấm ức nói: “Anh không muốn kết minh với Bát Phương Tiền Trang chúng tôi, ngược lại định kết minh với Liên minh Nam Quốc sắp xong đời ư? Đây là đạo lý gì? Tôi không hiểu.
Cửu Thiên nói: "Đạo lý rất đơn giản, tôi đã đồng ý với Chân Thánh của Liên minh Nam Quốc rồi. Kết minh là chắc chắn, bây giờ xem làm sao giúp Liên minh Nam Quốc vượt qua ải khó lần này thôi. Được rồi, cô Đường, bây giờ cô nên vực lại tinh thần, nghe tôi phân tích cục diện. Điều này đối với cô mà nói, cũng là một chuyện không nhỏ. Chuyện liên quan tới cả Nam Vực, không thể để cô làm loạn.
Ngón tay Cửu Thiên nhúng ít nước trong ly trà, sau đó vẽ một vòng tròn trên bàn, nói: “Tình hình hiện nay rất nguy cấp. Chúng ta đã chắc chắn một trong ba đại ma vương của Đạo Tâm Ma Tông – Quỷ Yểm ma vương, đã tới thành Đại Hoang. Cũng tức là bây giờ cả thành Đại Hoang đều nằm trong nguy cơ. Quỷ Yểm ma vương tới đây, chắc có hai mục đích, một là bảo đảm sự thành công trong kế hoạch của bọn họ. Tôi cảm thấy kế hoạch của bọn họ chắc có hai bước, bước thứ nhất khiến Liên minh Nam Quốc xong đời, nhân lúc quốc chủ của các nước trong Liên minh Nam Quốc tụ họp, giết chết bọn họ, đây cũng là thủ đoạn mà Đạo Tâm Ma Tông thích dùng nhất. Bước thứ hai, chính là đổ tội của hung thủ cho Bát Phương Tiền Trang các người, sau đó dẫn tới hỗn loạn của Nam Vực. Bọn họ dễ đục nước thả câu.
nghĩ đây cũng là nguyên nhân Quỷ Yểm ma vương không màng vất vả, đặc biệt chạy tới một chuyến, mục đích thứ hai của hắn chắc là tội rồi.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất