Cửu Thiên chắp hai tay sau lưng, đứng ở cửa sương phòng, đưa mắt nhìn bốn phía, thấy Tụ Khách Lâu hoảng loạn, khẽ nhíu mày. 

Đám người áo đen sau khi vào Tụ Khách Lâu thì chia ra khắp nơi. Bọn họ đều không hề động đến người khác chút nào, như thể đang tìm người nào đó. 

Đặc biệt là khi gặp được con gái trẻ tuổi, nhất định phải cẩn thận quan sát. 

Cửu Thiên không khỏi nhíu mày càng chặt hơn, đám người áo đen này không phải là tới tìm A Vân và Nha Đầu đấy chứ! 

Hai tên áo đen rất nhanh đã đi đến trước mặt Cửu Thiên, đưa tay muốn đẩy Cửu Thiên ra. 

Cửu Thiên đứng thẳng không động, chỉ bình tĩnh nhìn bọn họ. 

Bàn tay đặt trên người Cửu Thiên đẩy ra, nhưng thực tế bọn họ lại là người bị đẩy ra, lui lại mấy bước. Hiện giờ cơ bắp của Cửu Thiên cũng có phản lực, thật sự có thể hình dung như thể đã xuất thần nhập hóa. 

Hai tên áo đen thậm chí có thể cảm giác được một luồng lực lượng sắc nhọn suýt chút nữa khiến cho lục phủ ngũ tạng của bọn họ bị thương. Vậy mà bọn họ lại không đoán ra được, đó chính là lực lượng cho chính họ đẩy ra, chẳng qua là được cơ bắp của Cửu Thiên nén lại mà thôi. 

"Nhóc con, tránh ra!" 

Hai gã áo đen đã rút ra binh khí của mình. 

Nhưng Cửu Thiên lại đạm nhiên nhìn bọn họ nói: "Các người chắc chắn muốn ra tay với tôi sao?" 

Hai tên áo đen không rảnh nhiều lời với Cửu Thiên, trực tiếp rút trường kiếm lao về phía Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nhìn hành động của bọn họ, thật sự cảm thấy chậm quá. 

Hắn căn bản là lười không muốn ra tay, chỉ là trong lòng khẽ động. Tức khắc trên người hai tên áo đen bốc lên ngọn lửa. 

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ Tụ Khách Lâu. Cùng lúc đó, trong sương phòng bên cạnh. 

Bất chợt cũng có tiếng động vang lên. 

"Làm gì đó, bổn tiểu thư ở đây ăn một bữa cơm cũng không được yên sao? Cút hết ra ngoài cho ta!" 

Vừa dứt lời, cũng có hai tên áo đen bị một luồng kiếm quang đánh bay ra khỏi phòng. 

Kiếm khí tung hoành, hai tên áo đen bị đánh cho toàn thân thương tích. 

Nhưng ngay sau đó bọn chúng đã xoay người đứng dậy, có vẻ căn bản không hề để ý đến vết thương trên người. Phóng ra canh kình trên người, lần nữa giết vào trong sương phòng. 

Cô gái bên trong có vẻ cũng rất mạnh, trong tay cầm một thanh kiếm tơ vàng, giết từ bên trong phòng ra. 

Nhìn thấy cô gái, nhất thời, những tên áo đen đang tìm kiếm ở những nơi khác đều sôi nổi hét lên: "Chính là cô ta, đừng có để cô ta chạy" 

Nghe tiếng kêu gào này, Cửu Thiên hơi nao nao. 

Vậy mà không phải tìm A Vân! 

Tức khắc, Cửu Thiên dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía cô gái này. 

Cô gái này, thoạt nhìn tư thế hiên ngang oai hùng, bộ giáp mỏng bao trọn toàn thân, trường kiếm tơ vàng còn có trận pháp phù văn. 

Tóc ngắn rũ xuống tai, đôi mắt màu xanh lơ, không biết là người của quốc gia nào. 

Tu vi của cô ta có vẻ không tệ lắm, Địa Canh đỉnh phong. Trong số những người trẻ tuổi, có tu vi như vậy, có thể nói là không tầm thường. 

Nhưng Cửu Thiên có thể nhìn ra, tu vi của cô ta, tám chín phần mười đều là dùng đan dược để thúc đẩy. Căn cơ không ổn định, cũng chưa khống chế được lực lượng hoàn 

toàn. 

Chỉ tùy tiện một kiếm, đều có ánh sáng bắn ra bốn phía, canh kình tán loạn. Thoạt nhìn đúng là hoa mỹ, nhưng trên thực tế cũng không tác dụng quá lớn. "Ân công, sao lại thế này!" 

Phía sau, Nha Đầu từ trong khe cửa nhô đầu ra, nhỏ giọng hỏi. 

Giọng của A Vân cũng truyền đến. 

"Ân công, có phải là người của tộc tôi đuổi giết đến không?" 

Cửu Thiên nhẹ nhàng lắc đầu, nói với hai người: "Hai người không cần ra!" 

Nói như vậy, Cửu Thiên nhìn chằm chằm vào cô gái bị đám áo đen vây quanh. 

Hắn không hiểu đây là chuyện gì, cho nên hắn định quan sát trước xem sao. 

Cô gái như đám người áo đen bốn phía xung quanh, lạnh lùng nói: "Thì ra là tới vì tôi. Hừ, các người là người của ai mà dám to gan lớn mật như vậy. Không biết tôi là người của liên minh Nam Quốc phái đến hay sao? Nơi này có còn là địa bàn của liên minh Nam Quốc không!" 

Nghe thấy mấy chữ liên minh Nam Quốc này, ánh mắt Cửu Thiên sáng lên. 

Nhưng những tên áo đen này lại không hề có phản ứng gì, thậm chí một người trong đó hét lên: "Còn thời gian một trăm hơi thở thì đội thành vệ của nước Trạch sẽ đuổi tới, mọi người tranh thủ thời gian, bắt sống Đường Hiểu Đồng" 

Chỉ thoáng chốc, một đám người đều liều chết lao về phái Đường Hiểu Đồng. Tất cả binh khí trong tay đều lóe sáng lên. 

Canh giáp trên người Đường Hiểu Đồng xuất hiện, ngăn cản đợt sóng công kích đầu tiên. Sau đó kiếm quang xoay chuyển, hóa thành mưa kiếm đầy trời đánh ra, khiến cho cả Tụ Khách Lâu đều rung lắc dữ dội, có vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan tành. 

Mặt đất dưới chân vỡ vụn. Một đám áo đen thế mà bị một mình Đường Hiểu Đồng áp chế. Trong Tụ Khách Lâu có một vài người chưa rời đi đều liên tục cảm thán. 

Những năm này, cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại có tu vi kinh người như vậy cũng không nhiều lắm mà! 

Nhưng Cửu Thiên lại ở bên cạnh nhẹ nhàng lắc đầu, lãng phí lực lượng nhiều quá. Vốn dĩ canh kình như vậy, ít nhất thì một kiếm có thể giết chết một kẻ áo đen. Nhưng cô ta lại cứ khuếch tán ra ngoài, thế cho nên không thể giết được một tên nào không nói, mà còn chẳng thể gây ra quá nhiều sát thương. 

Kiếm pháp tuy hoa mỹ nhưng thật ra cũng chẳng dùng được. 

Cửu Thiên đang tính xem có nên giúp cô gái này không. Nếu cô ta là người liên minh Nam Quốc mời đến, nếu giúp cô ta thì chẳng khác nào giúp đỡ liên minh Nam Quốc sao? Vậy thì sau đó hắn phải trở về Đông Giới, có phải sẽ dễ dàng hơn không? 

Nhưng cô gái này họ Đường, trong trí nhớ của Cửu Thiên, họ Đường mà thế lực lớn mạnh, hình như chỉ có một... 

"Hȧ?" 

Đang lúc Cửu Thiên đang suy tư, bất chợt Cửu Thiên thấy được một chuyện không đúng, bên trong đám người áo đen, là tên kiếm khách gầy nhỏ đứng ở sau cùng, trong cơ thể thế mà độc huyết thi tam đạo chi lực đang chảy. 

Dưới ánh mắt của Cửu Thiên, hắn ta quả thật giống như một ngọn lửa chói mắt trong đêm đen. 

Cửu Thiên nhìn chằm chằm hắn ta. Người này có vẻ cũng cảm giác được gì đó, ngẩng đầu nhìn thoáng về phía Cửu Thiên. 

Gần như chỉ liếc mắt một cái, Cửu Thiên đã cảm giác được người này có vẻ đã bị dọa sợ. 

Người này thật ra rất dứt khoát, xoay người đã chạy. Ngón tay Cửu Thiên bắn ra, một đạo canh khí trực tiếp rót vào cơ thể hắn ta, căn bản hắn ta không hề phát hiện chút nào. 

Cửu Thiên không trực tiếp ra tay giết hắn, bởi vì trong mắt Cửu Thiên, người này chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi. 

Có một sợi canh khí này ở đây, Cửu Thiên thông qua thần hồn chi lực của mình, có thể nắm bắt được hướng đi của đối phương rõ ràng. 

Hiện giờ thần hồn chi lực của Cửu Thiên cũng có thể dùng từ xưa không bằng nay để hình dung. Thần hồn rời khỏi cơ thể tìm người rót canh khí vào cũng rất đơn giản. 

Nhìn theo hướng nam tử chạy trốn, Cửu Thiên nhìn về phía Đường Hiểu Đồng còn đang chiến đấu. 

Quả nhiên, đúng như Cửu Thiên đoán trước, sau khi lực lượng của Đường Hiểu Đồng lãng phí thì đã bị những tên áo đen kia vây chặt lại hoàn toàn. 

Dùng ánh mắt của Cửu Thiên mà xem, chỉ cần những tên áo đen kia nguyện hi sinh vài người, lấy mạng đổi mạng. 

Có lẽ Đường Hiểu Đồng chỉ có thể kiên trì trong mười hơi thở nữa thôi. 

Chắp hai tay sau lưng, mặt đầy tươi cười, Cửu Thiên cao giọng nói với Đường Hiểu Đồng vẫn đang mải chiến đấu: "Có cần hỗ trợ không?" Đường Hiểu Đồng quát lớn: "Giúp cái quái gì, còn không mau cút đi, muốn chết ở đây sao?" 

Vừa thoáng phân tâm, Đường Hiểu Đồng lại lập tức kiêu ngạo. 

Phía sau một thanh trường kiếm đột nhiên từ một góc chết cô ta không ngờ tới lao ra, từ dưới hướng lên trên, bay thẳng đến bên hông cô ta. 

eyJpdiI6IlM5NU1HUHJTYUFcL3ptYlFNQmpGXC9MZz09IiwidmFsdWUiOiJDNEkzdnErUWNtblZIN2k5ZWE4T1UzNEE5XC8xa0FrVERXaENtdVwvSGxSNjh3aVl2YjUxTkNqSWJ3STMwMldMQjA5XC82OTdBemdUZ08yazdwemY1YjlsT25vR3VneTFNRDM1aEdIYVwvbTlRZ1wvU2RuYkdTWVhla3hSMkNOekNFSmRmQlVmS0dqQ2Y1VFwvYjhURXJyUTlWNUh4XC8wWDFENHdOUzRhM2VWODErakRGbm9TVnBVWDU5bVZ3WHJaMmcxbzhVam8yK05tUkR4R245V0c5NkZ6YUY1SWJQelZSRVBzZzV4WlwvT0JoN1RLVWYrU3dENzhRSks0YVhEdnBnNFYxZkpQOTNCd2pFZWducTdVRjlXYWpJdzEzVmJQcml3aklJYTdBVFRpYUhjbldrPSIsIm1hYyI6IjI2YzBkMDFmYTQ4YmRjZjI4YWQzZmNmNmFjNmYxOGI0MWVkYzY1OTdmZWMxYzkxODA3ZDlmYTY2ZGRmZmU1OTkifQ==
eyJpdiI6Imo1VGh5V1RCaFFydEk4UTNBTEZtQ0E9PSIsInZhbHVlIjoiWnBTSFF4N3lGY0UrY1hOZWtNOFpLWE5MbjRPZWRsODdhbDNPTkVxc1JCTVpyVnBoaDhpUGxROTVRSlhoSFcwU09MU0xGQXdrenRQbWpqVjRxRFFLNXg4MlZKMTVFR3JhZE1udFlITHRnVWVETjFHSEdtTWUrK05wK3hjbVdVNHhiK1pvbks5UVVHcTJncVhsWW5wYm90eDdTc0FIRU9rMWNYMmlVTWlIek93b2k4cDYyQVZZOEtXbWVuVUtSWlpaSzRhODNNSW5EMDZtVEZqWktvWTZMck1qeDlOTkJGcVIwdjhlSk5aRDBRUlZnOElHd1VZdVlQVWpDN1wvcVFoMldzdmpaKzFQb3J4SzN3TGZDelhuVzVRPT0iLCJtYWMiOiIyZGM0YjEyNGZmYjAzYjQyZTc4ZWM2ZjI4ZGU2MWU0NTU2NDJlNmQzZmIzYjU0NGNkM2U0MTVhMjIxNjhkZGVjIn0=

Cửu Thiên tiếp tục nói: "Hỏi lại lần nữa, có cần giúp không?"

Ads
';
Advertisement
x