Ánh sáng chói lên, phiến đá nhanh chóng thu nhỏ lại.
Sức mạnh của đại trưởng lão và La mù rót vào trong phiến đá, phiến đá bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại.
Từ sợi ánh sáng bay lên không trung, tụ thành một lớp sương lơ lửng, ngưng tụ thành một bóng người.
Ngay lúc bóng người này xuất hiện, Cửu Thiên cảm thấy tất cả sức mạnh bốn phía đều tự động rút lui.
Cái gì Thiên Địa Chi Lực, cái gì Đạo Chi Lực, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.
Giống như là thần linh giáng thế, vạn vật nhường đường lui binh.
Bóng người này, mơ hồ không rõ, Cửu Thiên chỉ có thể ẩn ẩn thấy một cái bóng.
Nhưng hơi thở của người này, lại đáng sợ như vậy.
Cửu Thiên hít sâu một hơi, trong lòng gào lên: “Lão Cửu, mang ta rời đi, nhanh!”
Gặp được bản tôn, cảm nhận được sức mạnh to lớn nhất thiên hạ. Hơn nữa còn thả ra toàn bộ sức mạnh Phong Vô Danh trong cơ thể mình.
Cửu Thiên đã hoàn thành tất cả mục đích.
Bây giờ, quả thật nên rời đi. Nếu còn không đi, thì thật sự phải chết ở chỗ này!
Chính là lúc này, trong cơ thể Cửu Thiên vang lên giọng nói yếu ớt của Lão Cửu.
“Chủ nhân vĩ đại, ta... ta không nhúc nhích được. Là sức mạnh của nghịch thần giả, nghịch thần giả chân chính. Ta không mang ngài đi được!” Ngay thời khắc mấu chốt lại xảy ra vấn đề
Cửu Thiên thật muốn lôi Lão Cửu từ trong cơ thể ra, hung hăng mà đánh một trận.
Không chút do dự, Cửu Thiên nắm ba viên Hỗn Độn Lục Đạo châu trong tay.
Nhất là Huyễn Linh châu, càng sáng lên.
Đại trưởng lão ngoắc tay với Cửu Thiên: “Đến đây đi, Cửu tông chủ, nghênh đón thời khắc vinh quang này!” Cửu Thiên đứng bất động, đại trưởng lão lập tức cảm thấy không đúng, vung tay lên với Cửu Thiên.
Kết quả, bóng người Cửu Thiên như ảo ảnh tan ra. Thì ra đứng ở đó, chỉ là một bóng người giả mà thôi.
Đại trưởng lão quên mất, Cửu Thiên đã từng dùng chiêu này, đã lừa ông ta một lần. Không ngờ hôm nay lại lặp lại chiêu cũ.
Cửu Thiên biết chính mình tuyệt đối không phải là đối thủ của đại trưởng lão, nhưng nói đến muốn chạy trốn.
Hắn vẫn có mấy phần nắm chắc. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hắn đến đây.
Nhưng mà, bây giờ ở đây, không chỉ có đại trưởng lão, còn có La mù.
Trước khi đến, Cửu Thiên cũng không ngờ đến sự xuất hiện của La mù. Đây là một sai lầm rất lớn của hắn.
Bây giờ Cửu Thiên sẽ vì tính toán sai lầm của mình, trả giá lớn.
La mù lúc này mở to mắt của mình ra.
Không sai, ông ta quả thật là mù. Nhưng thiên hạ không ai biết, một khi La mù mở mắt, thì có thể nhìn thấu được tất cả sức mạnh trong thiên hạ.
Hai mắt trắng bệch, lại như có nhật nguyệt hội tụ bên trong mắt.
La mù chưa bao giờ dùng pháp khí, bởi vì đôi mắt cho đến bây giờ vẫn không nhìn đến được thế giới đã bị ông ta luyện thành pháp khí chí cao vô thượng.
Còn có cái gì, ác hơn luyện thân thể mình thành pháp khí. Lại có pháp khí nào có thể dùng thuận tay hơn cơ quan trên cơ thể mình.
Hai mắt trợn trắng, Cửu Thiên đang nhanh chóng thoát đi đã bị bắt gọn.
Ngay sau đó, Cửu Thiên cảm thấy cơ thể của mình, đã bị khóa chết lại, hình như có vô tận thế giới chi lực, liều mạng xông vào trong cơ thể hắn.
La mù thản nhiên nói: “Cửu tông chủ, tôi cũng không muốn như vậy, nhưng tôi không thể không làm như vậy. Cậu hận chúng tôi, cũng không có cách nào. Nhưng quả thật đây có thể là hy vọng cuối cùng của chúng tôi!”
Nói xong La mù và đại trưởng lão rót tất cả sức mạnh trong phiến đá vào cơ thể Cửu Thiên.
Bóng người kia, nháy mắt bay vào giữa mi tâm của Cửu Thiên.
Xung quanh, sức mạnh nhanh chóng tán đi, đại trưởng lão và La mù cũng căng thẳng nhìn về phía Cửu Thiên.
Bọn họ chưa bao giờ làm loại chuyện này, cũng không biết sẽ xảy ra cái gì.
Hai người vây Cửu Thiên làm, một người một chưởng, đặt trên bờ vai Cửu Thiên, cẩn thận dò xét sự thay đổi bên trong cơ thể Cửu Thiên.
Mà lúc này, trong cơ thể Cửu Thiên, quả thật bắt đầu có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Một ánh sáng, chui vào trong đan điền của Cửu Thiên, đối diện với thần hồn của Cửu Thiên.
Cửu Long Huyền Cung Tháp phòng ngự, các loại sức mạnh trong cơ thể Cửu Thiên, đối với ánh sáng này mà nói, hoàn toàn chỉ là một cái hư không.
Thần hồn của Cửu Thiên đột nhiên mở hai mắt, nhìn chằm chằm vào ánh sáng này. Thầm nghĩ, hôm qua, quả nhiên là kiếp nạn của hắn.
Ánh sáng không công kích, chỉ là lẳng lặng đứng ở đó.
Cửu Thiên lớn tiếng quát: “Phong Vô Danh, ông cũng là một trong thiên hạ chí cường. Chẳng lẽ không có chút khí độ cường giả nào sao? Sinh tử chẳng qua là mộng ảo, ông chết rồi còn muốn đoạt nhục thể người khác. Là đạo lý gì?”
Ánh sáng nghe được Cửu Thiên quát lớn, chợt cười nói: “Đoạt nhục thể người khác? Vì cái gì? Tại sao ta phải đoạt nhục thể người khác. Ta chẳng qua là một truyền thừa chi hồn, sứ mạng là truyền thừa công pháp. Ta đoạt nhục thể ngươi làm gì?”
Lời này của hắn ta, nhất thời làm Cửu Thiên sợ ngây người.
Ngay sau đó, ánh sáng này lại làm một chuyện khiến Cửu Thiên càng thêm kinh ngạc.
Ngay trong đan điền Cửu Thiên, ánh sáng phất tay ngưng tụ thành một cái ghế, sau đó ngồi xuống.
Hào quang trên người hắn chậm rãi thu lại, ngũ quan cũng bắt đầu trở nên rõ ràng, thậm chí còn ngưng tụ thành quần áo, sau đó hắn ta bắt đầu gảy móng chân .
Đúng vậy, cái ánh sáng này ngay trước mặt Cửu Thiên, gảy móng chân.
Mang nụ cười tà, trên người quần áo rách rưới, hắn ta vừa gảy móng chân vừa nghe, vừa nói: “Tiểu tử, ngươi chuẩn bị xong chưa. Công pháp truyền thừa chuẩn bị bắt đầu. Ngươi điều chỉnh trạng thái một chút, tránh cho ngay cả mấy hơi cũng không gánh được, trực tiếp nghoẻo. Đã nhiều năm như vậy, nhân loại thật sự là càng ngày càng yếu. Không có một người nào, không một ai có thể tiếp nhận công pháp truyền thừa của ta sao? Ta không tin, Nghịch Thiên Quyết mà ta khổ tâm tu luyện ra, không tìm được truyền nhân. Cái này làm ta ở bên kia lăn lộn thế nào đây chứ, một tiểu đệ cũng không có!”
Cửu Thiên cảm thấy mình kinh hãi, cái gì với cái gì chứ!
Đây là nghịch thần giả lúc trước sao? Đây là người đồng quy vu tận với thần linh sao? Đây là đoạt xá sao?
Cảm giác không đúng lắm, Cửu Thiên cẩn thận hỏi: “Ngươi thật không phải muốn đoạt xá ta sao?”
Ánh sáng cười nói: “Đoạt xá ngươi làm cái gì. Ta lại không phải không có thân hình, huống hồ ta cũng không có chết. Tiểu tử, đừng nói nhảm, nhanh chóng điều chỉnh đi. Chờ ta gảy xong thì bắt đầu! Ai, gảy như vậy cũng không có cảm giác mấy, không có da chân.
Cửu Thiên cảm thấy trái tim mình hôm nay định trước sẽ bị khảo nghiệm.
Ánh sáng cười ha ha nói: “Đồng quy vu tận? Chỉ là mấy tên hề đó, cũng có thể giết ta. Ta chỉ là đánh xong đi rồi mà thôi. Bên ngoài đều nói ta đã chết sao? Một đám vô tri ngu ngốc. Còn nữa, tiểu tử, không cần gọi những tên hề đó là thần linh. Một đám khốn nạn miễn cưỡng đột phá cực hạn của nhân loại mà thôi, còn không xứng với hai chữ thần linh. Đợi cho đến một ngày ngươi đi đến tận cùng của tứ giới, nhìn đến nó... Ta nói với ngươi mấy cái này làm cái gì. Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của ta, chuẩn bị bắt đầu rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất