Thần hồn chi lực chấn động làm cho ánh sáng bốn phía lập tức mờ đi.
Như có gió nổi lên, như có kiếm khí.
Chỉ một cái chớp mắt, mọi thức đều chậm lại trong mắt Cửu Thiên.
Đây là lần đầu tiên hắn thả thần hồn chi lực ra mà không hề giữ lại, cho dù là lúc Đăng Thiên Cửu Nạn, Cửu Thiên cũng không liều mạng đến vậy.
Một chiêu vừa ra, đôi mắt của Cửu Thiên cũng hóa thành một luồng ánh sáng.
Linh Bối không kịp phòng ngự, bị thần hồn chi lực của Cửu Thiên trực tiếp đánh trúng.
Một chốc này, Cửu Thiên thấy được một mảng tối đen.
Mà trong cái bóng tối dường như vô cùng vô tận này, Cửu Thiên thấy được hai bóng người.
Rõ ràng là hai Linh Bối.
“Cửu Thiên! Cửu Thiên là anh sao?”
Trong hai Linh Bối kia, Linh Bối đứng đằng sau bị ánh sáng nhốt lại lớn tiếng gào lên.
Cô ta vô cùng kích động, giọng nói cũng làm cho Cửu Thiên nghe vô cùng quen tai.
“Linh Bối!”
Thần hồn của Cửu Thiên kịch liệt xao động.
Nhưng hắn vẫn không thể nào phát thành tiếng, chỉ là thần hồn chi lực mạnh mẽ quét ngang, khuếch tán về phía bóng tối đó, từng nhát chém xuất hiện, dường như muốn phá hủy tất cả nơi này!
“Phàm nhân ngu xuẩn, dám chiếm đoạt thần sứ chi hồn!
Linh Bối phía trước cũng theo đó mà thả thần hồn chi lực đáng sợ ra. Nhưng thần hồn chi lực của cô ta cách biệt một trời một vực với thần hồn chi lực mà Cửu Thiên dựa vào Hồn Đạo luyện ra.
Chỉ trong nháy mắt, thần hồn chi lực của Cửu Thiên bị cưỡng chế đào thải ra khỏi cơ thể của Linh Bối.
Hắn muốn dựa vào Đoạt Hồn Diệt Phách nhanh chóng xử lý đối phương, không có gì nghi ngờ là không có khả năng.
Thần hồn chi lực của Linh Bối quả thật giống như là một hải dương rộng. Lúc chưa thả ra, căn bản không cảm nhận được. Một khi thả ra, thì mạnh đến mức khó có thể tưởng
tượng.
Cửu Thiên cuối cùng cũng hiểu, vì cái gì lúc các bên thi đấu, Linh Bối có thể một khúc kinh hồn.
Đó là vì thần hồn chi lực của cô ta, vượt xa những người kia.
Chỉ hơi dùng một chút, đã khiến người khác cảm thấy khó có thể đỡ được.
Mà bây giờ, Cửu Thiên gặp được là thần hồn chi lực mà Linh Bối toàn lực thả ra.
Lúc này thần hồn chi lực của Linh Bối cũng sắp ngưng thành thật thể, như là một vòng ánh sáng, xuất hiện sau lưng cô ta.
Trên người Linh Bối bắt đầu xuất hiện một lớp giáp màu vàng kim, lớp giáp hoàn toàn do thần hồn chi lực ngưng tụ.
Trên trán, bắt đầu lộ ra hình xăm hỏa diễm.
Giống như là một con quạ ba chân cháy rực, ngay giữa mi tâm của Linh Bối.
Thần hồn chi lực của Cửu Thiên, từng chút bị thần hồn chi lực mạnh mẽ của Linh Bối ép trở về trong cơ thể.
Lúc này Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng vội phóng sức mạnh ra, giúp Cửu Thiên ngăn lại thần hồn chi lực đáng sợ này.
“Chủ nhân vĩ đại, là thần vân, thần vân của cô ta cũng sắp xuất hiện rồi, cô ta đã sắp khôi phục trạng thái cường thịnh nhất năm đó rồi, chúng ta vẫn là mau chạy đi!”
Cửu Thiên cắn răng nói: “Tuyệt không rời đi!”
Nói xong, Cửu Thiên chậm rãi bay lên, nhìn thẳng vào Linh Bối.
Dù là thần hồn chi lực của hắn, không mạnh bằng Linh Bối. Nhưng Linh Bối muốn đánh nát thần hồn của hắn cũng khó càng thêm khó.
Trên mặt Linh Bối có ánh sáng lạnh lẽo, ánh mắt sát khí.
Nhìn chằm chằm vào mặt Cửu Thiên nói: “Chết đi, nhân loại ngu xuẩn!”
Vừa nói xong, thần hồn chi lực của Linh Bối trực tiếp bao vây Cửu Thiên, cưỡng chế xông vào trong cơ thể Cửu Thiên.
Chỉ một chốc, cơ thể Cửu Thiên bắt đầu tràn máu tươi ra ngoài.
Ngay sau đó, Cửu Thiên cảm thấy cảnh sắc quanh thân mình cũng bắt đầu thay đổi.
Bên người truyền đến tiếng nước chảy róc rách, cúi đầu nhìn bất ngờ nhìn thấy là một mảnh đất nhiễm đầy máu tươi.
Bốn phía, thi cốt chồng chất như núi, Cửu Thiên ở trong đó thấy được những khuôn mặt mà mình không muốn thấy nhất.
Có cha của hắn, ông nội của hắn, Diệp Nam Thiên, mấy ngươi sư huynh Hàn Liên.
Cửu Thiên rõ ràng biết, đây chỉ là ảo giác tồn tại trong đầu mình, nhưng hắn căn bản không có cách nào loại bỏ.
Trên thi cốt chồng chất, Linh Bối mang theo nụ cười tà khí, từ trong lòng lấy ra thứ gì đó như cục đá, nói: “Tình cảm của nhân loại, thật là yếu ớt. Thì ra người giống như ngươi, ở trong nội tâm cũng có nhiều chỗ sợ hãi như vậy. Ngươi có phải cảm thấy mình sắp đi đời rồi? Thần phục ta đi. Kính dâng lòng trung thành của ngươi, ta ban cho ngươi cơ hội được sinh tồn!”
Cửu Thiên nâng trọng kiếm Vô Phong của mình lên, chỉ về khuôn mặt vừa cao ngạo vừa tà khí lẫm liệt của Linh Bối của phía xa.
“Tôi có thể từ bỏ thân thể của mình, cho cô đi vào. Nhưng cô phải đi ra khỏi cơ thể của Linh Bối!”
Cửu Thiên lớn tiếng gào lên, trong đôi mắt cũng không có chút sụp đổ.
Chuyện càng đáng sợ hơn thế này, hắn cũng đã gặp không biết bao nhiêu. Muốn làm hắn sụp đổ, cho dù là thần linh, cũng phải lấy ra toàn bộ sức mạnh.
“Buồn cười, đây chính là thân thể của ta, còn muốn để ta từ bỏ!”
Thần hồn chi lực của Linh Bối trực tiếp xuyên qua Cửu Thiên. Lúc này, Cửu Thiên cảm thấy thần hồn mà hắn giấu trong đan điền cũng bắt đầu có dấu hiệu nứt vỡ.
Nhưng Cửu Thiên không chút sợ hãi, từng bước đi về phía Linh Bối.
Canh khí trong cơ thể đang mất đi, trong mắt đã ngập tràn huyết sắc, cả người không còn chỗ nào nguyên vẹn. Nhưng bước đi của hắn, vẫn kiên định như vậy!
Linh Bối vẫn còn đang điên cuồng tăng mạnh sức lực, đồng thời tay của cô ta cũng giơ lên.
Cô ta muốn nhân cơ hội này giết Cửu Thiên đi cho rồi. Nhưng một thần hồn khác trong cơ thể cô ta, lại điên cuồng phản kháng. Cho nên cô tay bây giờ ngay cả thần hồn chi lực phóng ra, cũng không thể hoàn toàn khống chế. Không thể khống chế chi tiết được, chỉ có tăng hoặc giảm.
Về phần dùng sát chiêu khác đối với Cửu Thiên, càng là nghĩ cũng đừng nghĩ. Cô ta cảm thấy được cơ thể bắt đầu không thể khống chế.
Mỗi một bước Cửu Thiên tiến về phía trước, cô ta lại cảm thấy đầu của mình lại kịch liệt nhói lên.
Cửu Thiên đến càng gần, cô ta càng cảm giác được thần hồn trong cơ thể có khuynh hướng muốn nhảy ra.
“Đứng lại! Ngươi đứng lại đó cho ta!”
Linh Bối điên cuồng quát to lên.
Cô ta tung hoành thiên hạ lâu như vậy, cho dù là lúc trước đối mặt với nghịch thần giả cũng không chật vật như hôm nay.
Cửu Thiên sao có thể nghe theo cô ta, từng bước một đi đến trước mặt cô ta.
Khoảng cách này, Cửu Thiên có thể xuyên qua màu máu, nhìn rõ ánh sáng phức tạp từ trong mắt Linh Bối. Hắn từ trong ánh mắt của Linh Bối, dường như thấy được hai sức mạnh đang tranh đấu kịch liệt.
Cửu Thiên vốn chuẩn bị một kiếm ra tay, đột nhiên lại đổi cách nghĩ.
Keng!
Cửu Thiên ném trọng kiếm Vô Phong trong tay xuống đất, sau đó vươn tay phải của mình ra.
Bàn tay của hắn nhẽ nhàng vuốt lên gò má của Linh Bối, Linh Bối liều mạng muốn tránh ra, lại phát hiện mình thế mà hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Ngay lúc tay của Cửu Thiên chạm vào gò má của Linh Bối, Linh Bối chợt phát ra một tiếng thét thê lương, trong chớp nhoáng đó, Cửu Thiên dường như cảm thấy trong cơ thể
Linh Bối, có một loại sức mạnh rốt cuộc cũng phá tan gông xiềng.
Ngay sau đó, thần hồn chi lực bốn phía đột nhiên hỗn loạn, không ngừng bắn ra bốn phía, rung động làm pho tượng bốn phía đều vỡ vụn.
Rồi sau đó, sắc mặt Linh Bối thay đổi, ánh mắt chợt lóe lên một ánh sáng.
“Cửu Thiên!”
Giọng nói thống khổ, sắc mặt kích động, trong đôi mắt lại tràn đầy tình yêu vô hạn.
Đây mới thật sự là Linh Bối, Cửu Thiên cũng kích động theo.
Cửu Thiên nói không nên lời, ngay sau đó sắc mặt Linh Bối lại lần nữa thay đổi, thần hồn chi lực bốn phía cũng thu lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất