Cửu Thiên cười rất vui, khí lưu màu trắng xám lưu động trên người, thương thế đang nhanh chóng khôi phục.
Tử linh chi lực của Tử Linh châu kết hợp với Sinh Linh Đại Đạo khôi phục thương thế, quả thật rất mạnh, nhưng bản thân hắn cảm thấy, chỉ cần đối phương không thể một lần đánh hắn thành bột phấn, về cơ bản hắn sẽ không chết.
Chuyện khiến Cửu Thiên càng cảm thấy vui mừng, hắn đã vượt qua một chiêu vừa rồi của đại trưởng lão.
Cửu Thiên triệt để phát hiện thật ra đại trưởng lão không có ý giết hắn.
Giây phút cuối cùng, đại trưởng lão vẫn nương tay, cố ý đánh lệch một chút. Tuy cho dù ông ta không đánh lệch, cũng không thể thật sự giết chết Cửu Thiên.
Bởi vì Cửu Thiên vào vừa rồi sau khi phóng thích ra toàn bộ lực lượng của mình, còn kích hoạt Huyễn Linh châu.
Đối với viên Hỗn Độn Lục Đạo châu mới về tay này, điều duy nhất Cửu Thiên có thể làm chính là dùng lực lượng của Huyễn Linh châu chế tạo một phân thân huyễn ảnh.
Mà bản thân Cửu Thiên lại dùng cách cũ, bản thân ẩn thân nhanh chóng trốn sang một bên.
Một chiêu này, thật ra rất đơn giản. Cũng không tiêu hao lực lượng gì nhưng hiệu quả rất không tệ.
Trực tiếp khiến sát chiêu này của đại trưởng lão đánh hụt. Thương thế trên người Cửu Thiên hiện nay nhìn trông rất đáng sợ, nhưng thật ra quá nửa là vết thương da thịt. Bởi vì hắn chỉ bị dư ba trong chiêu này của đại trưởng lão mà thôi.
Hít thở sâu một hơi, Cửu Thiên vẫn đang điều chỉnh lực lượng không còn lại bao nhiêu của mình.
Cửu Thiên khẽ nói trong miệng: “Bảy chiêu.
Đại trưởng lão thản nhiên nhìn Cửu Thiên, nụ cười trên mặt cũng từ từ sâu hơn.
Bây giờ ông ta càng lúc càng thích người thanh niên này.
Không chỉ tu vi không tầm thương, đầu óc cũng rất tốt. Bất luận là vừa đánh vừa lùi của ngày hôm qua hay là tung diệu kế liên tiếp của ngày hôm nay, tất cả đều thể hiện Cửu Thiên sử dụng lực lượng của mình một cách hoàn hảo.
Nghĩ lại thì thấy, đổi lại là võ tôn khác, cho dù là tu vi Võ Tôn đỉnh phong, chỉ thiếu một bước sẽ bước vào cực hạn. Đối mặt với đại trưởng lão cũng chắc là không cản được một chiêu.
Nhưng Cửu Thiên dựa vào các thủ đoạn và khả năng vận dụng của các loại công pháp, còn đánh qua đánh lại hai đợt với đại trưởng lão.
Chiến tích như này, nói ra ngoài có thể chấn động cả thiên hạ.
Cả Thần Hoàng nhất mạch, e rằng không ai có thể coi Cửu Thiên thành võ tôn mà đối đãi.
Ở trong mắt của bọn họ, Cửu Thiên đã là cường giả cực hạn.
Lúc này đại trưởng lão không vội ra tay, bởi vì nếu tiếp tục lượt tiếp theo.
Cửu Thiên đã tới giai đoạn nỏ mạnh hết đà, bắt nạt một tiểu bối trẻ, vốn là một chuyện rất mất mặt.
Đại trưởng lão thiết lập ải cuối cùng trong Đăng Thiên Cửu Nạn này, thật ra mục đích căn bản nhất không phải vì muốn ngăn cản Cửu Thiên. Mà là muốn xem thử Cửu Thiên rốt cuộc có thể làm tới bước nào.
Bây giờ, đại trưởng lão đã rất hài lòng.
“Còn ba chiêu nữa. Cửu Thiên, tôi nghĩ cậu e rằng đã không thể chiến đấu được nữa, có muốn nhận thua không? Tôi có thể suy nghĩ tha cho cậu một mạng. Dù sao người trẻ tuổi có thiên tư tuyệt luân như cậu, vẫn còn con đường rất dài phải đi”
Cửu Thiên cười đáp: “Đại trưởng lão. Đã vượt qua bảy chiêu rồi. Đăng Thiên Cửu Nạn, tám ải đã kết thúc. Ông cho rằng, tôi sẽ từ bỏ vào ải cuối cùng sao? Ông coi tôi thành người gì hả?”
“Người thông minh!”
Đại trưởng lão thản nhiên lên tiếng.
“Chỉ có người thông minh mới xem xét thời cơ, biết chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm. Mạng cũng sắp mất rồi, còn không từ bỏ, điều này không thông minh!”
Đại trưởng lão vừa nói vừa lắc đầu, dường như cảm thấy tiếc nuối trước cách làm của Cửu Thiên.
Nhưng thật ra trong mắt của ông ta lại tràn ngập ý cười. Ông ta cố ý nói như vậy là muốn xem thử, Cửu Thiên sẽ trả lời như nào!
Kết quả phản ứng của Cửu Thiên rất dứt khoát.
Cửu Thiên chĩa trọng kiếm Vô Phong, đanh giọng nói: “Con người có lúc là phải làm một vài chuyện không thông minh. Trời đất không thể tước đoạt ý chí của tôi, đại trưởng lão, để tôi xem thử, ba chiêu cuối cùng của ông đi!”
Đại trưởng lão nghe vậy, thần sắc dường như có hơi hoảng hốt, giống như nhớ tới chuyện xa xưa gì đó.
Trong lòng Cửu Thiên khẽ động, lời này của hắn, lẽ nào khiến đại trưởng lão nhớ tới chuyện gì lúc ban đầu ư?
Cơ hội tốt!
Cửu Thiên nhạy bén cảm giác đây là cơ hội tốt để lừa chiêu của ông ta.
Ngay lập tức, Cửu Thiên không khách sáo tung ra mấy kiếm. Cổ tay khẽ lật, kiếm quang ngập trời công kích về phía đại trưởng lão.
Đại trưởng lão bỗng hoàn hồn, nhìn thấy kiếm quang thì theo bản năng tung một thương.
Trường thương không chút nể nang đánh tan tất cả kiếm quang, nhưng lúc này giọng của Cửu Thiên cũng truyền tới.
“Tám chiêu!”
Tâm thần đại trưởng lão khẽ động, lập tức ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Trước mắt, bóng dáng của Cửu Thiên mang theo cả người lẫn kiếm cùng lao tới.
Nhưng đại trưởng lão lại không để tâm, tung ra một thương.
Trường thương nhanh chóng thu nhỏ ở trên không, hóa thành một luồng ánh sáng đâm thẳng vào núi Cửu Tiêu.
Bup!
Máu phun ra, bóng dáng vừa lao tới trước mặt đại trưởng lão trực tiếp biến mất, chỉ là trọng kiếm Vô Phong rơi ở trên người đại trưởng lão.
Lực lượng bên trên ngay cả khả năng cứa rách da của đại trưởng lão cũng không có.
Bản tôn Cửu Thiên vốn trực tiếp bị trường thương của đại trưởng lão đâm xuyên, ghim chặt ở trên mặt đất.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Cửu Thiên học được công pháp ẩn thân, trực tiếp bị người ta dùng phương thức đơn giản mà thô bạo như này đánh ra ngoài.
Máu chảy ra, lực lượng trên người Cửu Thiên sụp đổ.
Đại trưởng lão nói thay Cửu Thiên: “Chiêu thứ chín, cậu đã thua rồi!”
Cửu Thiên cố cắn răng, muốn rút trường thương trên người ra.
Đại trưởng lão nhìn Cửu Thiên quật cường, cơ thể thu nhỏ, từ từ đáp xuống đất, đứng ở trước mặt Cửu Thiên, nói: “Vẫn chưa từ bỏ ư? Cậu thật sự muốn không chết không thôi?!”
Cửu Thiên không trả lời, chỉ là đang cố gắng lần cuối.
Tầm mắt của hắn cũng máu nhuộm có hơi mơ hồ, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không chùn bước vào lúc này.
Đau đớn không tính là gì, lực lượng sụp đổ cũng không tính là gì. Nhưng nếu lúc này hắn nhận thua thì hắn không phải Cửu Thiên.
Đại trưởng lão nhấc tay lên, ánh mắt cũng có chút phức tạp.
Dường như đang suy nghĩ, chiêu cuối cùng này có nên tung ra hay không.
Ở bên ngoài, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch im phăng phắc, yên lặng nhìn cảnh này.
Nhị trưởng lão nói: “Bây giờ thì xem đại trưởng lão lựa chọn như nào.
Cửu Thiên cưỡng chế rút trường thương đó ra, quăng ra đất.
Cửu Thiên nhếch khóe miệng, cười nói: “Đại trưởng lão, ông thật sự muốn giết tôi ư?”
Đại trưởng lão trả lời: “Sao hả, cậu cảm thấy tôi không dám ư?”
Cửu Thiên nói: “Tôi chỉ là cảm thấy ông sẽ không làm như vậy thôi!”
Trong bàn tay đại trưởng lão dâng lên ánh sáng, thản nhiên nhìn Cửu Thiên, nói: “Vậy cậu thử xem.
Dứt lời, đại trưởng lão khế phất tay, một quang thương đâm thẳng về phía mi tâm của Cửu Thiên.
Cửu Thiên không nhắm mắt, yên lặng nhìn quang thương công kích tới.
Dáng vẻ bình tĩnh của hắn dường như đã nhìn thấu tất cả. Nhưng vào lúc này, một chùm lửa dâng lên từ dây lưng của Cửu Thiên.
Sau đó, một tiếng rồng gầm động trời vang lên.
Cửu Thiên còn chưa kịp phản ứng, một chiếc vuốt rồng đập tan quang thương.
Tiếng rồng gầm quen thuộc đó khiến Cửu Thiên theo bản năng lên tiếng: “Tiểu Hắc!”
Lúc này, Tiểu Hắc vậy mà thức tỉnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất