Nhị trưởng lão dứt lời thì khế phất tay, bức màn ánh sáng trên trời đóng lại, hỗn độn chi khí ở mặt đất bị hút hết vào trong núi. 

Trên núi Ngọc Tiêu, mọi thứ khôi phục như cũ. Trên đá xanh, ngoại trừ dấu chân in sâu và một vũng máu trên người giỏ xuống khi Cửu Thiên không khống chế được lực lượng thì không còn thứ gì khác nữa. 

Sau khi thu lại hỗn độn chi khí, Thiên Ma Tâm trước ngực Cửu Thiên cũng từ từ thu liễm ánh sáng. 

Áp lực tản đi, Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, bắt đầu điều chỉnh thương thế của mình. 

Các vị trưởng lão đứng ở một bên, thản nhiên nhìn Cửu Thiên, nhưng không có giống như lúc đầu, tất cả rời đi. 

Mấy vị trưởng lão nhìn nhau, nhị trưởng lão khẽ gật đầu. 

Sau đó, các vị trưởng lão đều đi tới bên cạnh Cửu Thiên, bao vây Cửu Thiên. 

Cửu Thiên kinh ngạc nhìn bọn họ, nói: “Các vị trưởng lão, các người muốn làm cái gì?” 

Nhị trưởng lão bình tĩnh trả lời: “Làm việc theo quy định!” 

Ông ta nói xong thì các vị trưởng lão cùng lúc giơ cánh tay của mình lên, ánh sáng trong tay sáng lên. 

Sau đó, bọn họ đồng thanh lên tiếng: "Cửu Tiêu tại thượng, thiên đạo huy hoàng” 

Sau khi các trưởng lão dứt lời, mấy luồng ánh sáng ngưng thành một phù ấn đặc biệt, từ từ bay về phía Cửu Thiên. 

Cửu Thiên hơi nhíu mày, không hiểu các trưởng lão này đang làm cái gì. Nhưng nghĩ lại, bọn họ chắc sẽ không vào lúc này, làm gì hắn đâu nhỉ? 

Nếu thật sự muốn gây bất lợi cho hắn, chắc đã ra tay từ lâu mới đúng. 

Trong lòng vẫn mang theo vài phần cảnh giác, Cửu Thiên để mặc phù ấn này rơi vào trong tay hắn. 

Phù ấn lóe sáng, nhìn kỹ thì là một ấn chín chữ. 

Vào khoảnh khắc phù ấn triệt để đi vào lòng bàn tay của hắn, Cửu Thiên bỗng cảm giác mình hình như nhìn thấy toàn bộ diện mạo của núi Cửu Tiêu và tám núi khác. 

Mọi thứ ở trong tim, mọi thứ ở trong lòng bàn tay. 

Cửu Thiên kinh ngạc nhìn các vị trưởng lão. 

Nhị trưởng lão bình tĩnh nói: “Cậu đã vượt qua ải Đăng Thiên thứ tám. Từ khi Cửu Tiêu môn thành lập tới nay, chỉ có một mình cậu vượt qua được. Dựa theo tổ huấn, người có thể vượt qua tám ải sẽ là người bảo vệ Cửu Tiêu. Bất luận cậu có thể vượt qua chín ải, trở thành tông chủ hay không, bắt đầu từ lúc này, cậu sẽ nhận được sự tôn kính của cả Cửu Tiêu môn. Bất luận là Cửu Tiêu nhất mạch hay là Thần Hoàng nhất mạch chúng tôi.” 

Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, hơi cúi người hành lễ với các vị trưởng lão. 

Tuy đám trưởng lão này không thích hắn nhưng vẫn làm theo quy định. 

Ngoại trừ cửu trưởng lão đó ra, các trưởng lão khác xem ra đều phục hết rồi. 

Làm xong những điều này, lúc này bọn họ mới rời đi. Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh cũng bắt đầu cúi người hành lễ với Cửu Thiên. 

Có được Cửu Tự Ấn này, sau này Cửu Thiên cho dù không phải tông chủ, cũng ít nhất có thể trở thành trưởng lão chủ sự. Hơn nữa, bất luận là ở Thần Hoàng nhất mạch hay Cửu Tiêu nhất mạch, thân phận của hắn đều vô cùng siêu nhiên. 

Thật ra những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch này đã hoàn toàn coi Cửu Thiên như tông chủ rồi. 

Cảm xúc không phục, khinh bỉ... ở lúc đầu sớm đã bị Cửu Thiên dùng thực lực, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp và tinh thần đánh không chết, chiến không lùi của mình khuất phục hoàn toàn. 

Nhất là loại ánh mắt nhìn Cửu Thiên mang theo sự nóng rực của Nhậm Phi Yến, giống như bất cứ lúc nào cũng có khả năng lao tới xô ngã Cửu Thiên ra đất. 

Trước khi các vị trưởng lão đi thì đều cúi sâu người trước đại trưởng lão. 

Giống như xin lỗi, lại có sự bất lực. Còn có mấy vị trưởng lão trả lại những viên đá nhỏ trong tay cho đại trưởng lão. 

Những thứ này bắt đầu từ ngũ trưởng lão thì chưa từng dùng. Không phải bọn họ không biết dùng như nào, chỉ là bọn họ cảm thấy, nếu Cửu Thiên thật sự có thể vượt qua ải gần như không thể vượt qua do bọn họ thiết lập. Vậy thì cho dù dùng những thứ này cũng không có hiệu quả gì, không bằng tiết kiệm thay cho đại trưởng lão. 

Vậy nên không không hẹn mà cùng trả lại đồ cho đại trưởng lão. 

Nhìn những viên đá trong tay, đại trưởng lão cũng dở khóc dở cười. Ông ta vốn lấy ra những thứ này, thật ra là chừa lại một tuyến sinh cơ cho Cửu Thiên. Nếu Cửu Thiên có thể vượt qua, vậy những viên đá này, coi như phần thưởng ông ta cho Cửu Thiên, thuận tiện còn có thể khiến cỗ lực lượng trong cơ thể của Cửu Thiên tăng lên một chút. 

Đám nhị trưởng lão thì hay rồi, đều giữ lại cho ông ta. 

Đại trưởng lão phất tay ý bảo bọn họ có thể quay về nghỉ ngơi, sau đó bay xuống. 

Đại trưởng lão mỉm cười nhìn Cửu Thiên, hai tay chắp tay lưng, nói: “Cửu Thiên, xem ra chúng tôi đều đã xem thường năng lực của cậu. Đã vượt qua tám ải Đăng Thiên, tôi nghĩ cũng nên trả cậu thứ này!” 

Đại trưởng lão nói xong thì quăng ra một vật, chính là nhẫn Cửu Tiêu. 

Cửu Thiên đưa tay nhận lấy, vô cùng thuần thục mà đeo lên. 

Cửu Thiên mỉm cười, nói: “Đại trưởng lão đã công nhận tôi là tông chủ rồi sao?” 

Đại trưởng lão nói: “Cái này phải xem biểu hiện ở ải cuối cùng của cậu. Nếu cậu chết ở ải cuối cùng, tôi vẫn sẽ thu hồi chiếc nhẫn này của cậu” 

Cửu Thiên nói: “Vậy thì tôi có thể hỏi một câu không, ải cuối cùng này, đại trưởng lão chuẩn bị thiệt lập ải cỡ nào?” 

Đại trưởng lão cười nói: “Cậu muốn biết à?” 

Cửu Thiên khẽ gật đầu. 

Tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh đều ngưng thần nín thở, bọn họ cũng muốn biết ải cuối cùng rốt cuộc là gì? 

Đại trưởng lão khựng lại một chút, nói: “Đáng tiếc, tôi cũng không thể nói cho cậu ải cuối cùng là ai. Bởi vì thật ra tôi cũng chưa nghĩ ra. Như vậy đi, hai ngày sau, gặp nhau ở núi Cửu Tiêu. Nói trước nha, chỉ có một mình cậu có thể lên núi, các trưởng lão khác, các đệ tử khác đều không được lên núi. Hiểu rồi chứ?” 

Đại trưởng lão dùng ánh mắt nghiêm nghị quét qua tất cả mọi người. 

Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều cúi đầu xuống, khế đáp ứng. 

Không ít người có vẻ mặt tiếc nuối, bọn họ vậy mà không thể xem ải cuối cùng. Có điều nếu đã là quyết định do đại trưởng lão đưa ra, bọn họ cũng chỉ có thể tuân theo. 

Không có bất cứ ai dám nghi ngờ đại trưởng lão, cũng sẽ không có ai dám cãi lại đại trưởng lão. 

Đại trưởng lão gật đầu hài lòng, cuối cùng liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Vậy được, hai ngày sau gặp. Cửu Thiên, cố gắng nghỉ ngơi. Đối với người như cậu mà nói, mỗi lần bị thương, mỗi lần chiến đấu, thật ra đều là cơ hội gia tăng thực lực. Tôi hy vọng hai ngày sau có thể nhìn thấy cậu với tinh thần tràn trề, trạng thái ở mức đỉnh phong” 

Cửu Thiên nói: “Điều đó là đương nhiên. Đại trưởng lão, xem ra ải mà ông muốn thiết lập cho tôi, rất khó!” 

Đại trưởng lão cười ha ha, không có trả lời, trong nháy mắt đã biến mất, không thấy bóng dáng. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng ở trong cơ thể của Cửu Thiên: “Chủ nhân vĩ đại. Đại trưởng lão này e rằng lại muốn sử dụng chiêu bẩn gì đó rồi. Người nhất định phải cẩn thận một chút. Ải cuối cùng, còn không để người khác xem, ông ta nói không chừng muốn giở trò gì đó!” 

eyJpdiI6IkRqb0ZvcTA5QVdxV3Q4bGZvUGEraVE9PSIsInZhbHVlIjoiQVg4YTIyb29Dczc4dHJ3cWNEbzB1YWVcL0tjcnNKZ29GXC9zVVA4S2tYRzZwbmo4cFJockowREJTN1ZqMnB1aGlIaDNPak5sVmVnV000VmNVZnZBQ3pEaEF6dFBBVTNTSzNBY2daWGowZE4zQ3ppTGs1WnRWUjErZUtSRmFrVTZvWlJocWJ5bFdlXC9PK1BtTXdGMWpuM05nbWZMTFpOOVRqdzhPTGhnOGc2cTJSdFBQWEVLXC9HbmhVZEtBM3JsM3ErdzFcL0N2dnZVWGtBV0NtWVpuWTZmamE4R2QrR3JEcHJoV1I4VmdHMTV0WnpMcWZsU2p4M1pnUzdQdnVzeUx4MHQrMGRaVDdlTFwvZzVuYnVvT2M1NVhVV1JiMWdBMHN6RmRNYnNtQ0VzYldsMHdcL0lnTVc0cmdqWTdVUVwvTzVTOFBXVDEwVkNka3RFWHltS1dmWEJQS1NXelpMdzJ3dmpsMFZDSDhBOGhrUGk4Z0dHcWlTMFlqbE1iTjQ2SkdwcFc1QjRRYWEwcGtIbjVDMHBJNGtsd252WnZ5a25JYmE5Z3NEQXZUbnFcL1J0TUVrRVhaQkMxbktEMFp5d2E3OVNLbjVkend0a09QMkRuanQ0aThhSUhHWXE2UUZ3TldkbHRcLzlwUUlkT0MyQ3dmQkNOT3ZtZEI4bFpmTmxlNnhIVmNjMEk0UHNzd0tMdTdpN3hmZkdzZHFlNHZEMmc5RmFZQWltQmNaZUh6MnRoaXgyU3UzMFNxdEhEaTlNd2tcL2t4QjkyeEMzK2dQRDAzdUpSZVRXSG5qS3RJanZ3PT0iLCJtYWMiOiI5ODg1MmFkNGE0NmNiZGIyZTcxNGU5M2FiZjEyYWQyMzljNDQyMjM2YjFkNjQ2Mzc5YzU0MDVhZTRhNWIzODczIn0=
eyJpdiI6IkpjUHQ2TWxYTTNqdkZxeFZFU3hDVkE9PSIsInZhbHVlIjoiVGZCYzMrNEpEaWg2c2NTeWJrR0JvdlwvN1M2Zk9Wb002QzNqWTF3SWg1SjJhQzhnXC9Ra2JUZU9Wa2E5V0M5QnVGQmZkT0M4TGdrU2FlR1c4MGh6S2kxRWo3T1F0cW5ueDZmZGFmTzJiMlhmZU13dFE4MGNrZ2dyRGlwSEhVNUpQS1JwUHVnWG83Yjh3QjJaRU80eHE2YllVeFVzVGdBRnQ4YzhGbXQ2Z1FZU0RNNXN4dFhXemtEZ2RDT05tUXhOZXZwenNZd2tNdVdNTE8yVW1zOHZsK2VUeVpjcHRzVGVoOFRhY2xQSGFmbmJBc1ZZQzYyZUlTMEZkcWRQSTN6NGZXMVQyYWhKb3R3SndVTThISUlmRHAwXC93WG9iZUYzeW9adDhNVVNuZFR3eFk9IiwibWFjIjoiOTllOWU1NTk2MDYyZGJiMDQ1NTI0ZmM3MDJiYTVlZWYwOTkyMDdlZTNjN2YzMWJlZGRjYWM3NWM0NGQzMjJkOSJ9

Cửu Thiên vừa đi ra bên ngoài, vừa cười nói: “Không thể nói, không thể nói!”

Ads
';
Advertisement
x